Lục Sanh cân nhắc một chút, giây tiếp theo đem Tên Lửa từ trong gian lôi nhét cho Tôn Điềm Điềm.
“Các đều về , chỗ để và Tôn Lộ.”
“Không .” Hứa Diệc lập tức phản đối.
Tôn Lộ chớp chớp đôi mắt to, đó vẻ mặt bỗng nhiên bừng tỉnh.
Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc cũng vội vàng khuyên can, “Đừng mà, ở đây lạ nước lã, chỉ hai các cô lỡ gặp nguy hiểm thì ?”
Lục Sanh thái độ kiên quyết, “Trong ký túc xá tập thể chắc chắn sẽ sắp xếp ở lẫn lộn, đến lúc đó cử động của chúng đều sự giám sát của phòng thí nghiệm, chắc thể hành động cùng .”
Cô gian và hệ thống, gặp vấn đề gì cũng thể tùy lui về, mang theo Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc ngược thể ảnh hưởng đến hành động.
“ sẽ cùng cô.” Hứa Diệc đổi phong thái nho nhã thường ngày, trong giọng mang theo một chút cứng rắn khó nhận thấy.
“Ôi ôi, còn yên tâm cô ?” Tôn Lộ rõ ràng là một xem náo nhiệt, trực tiếp vòng tay qua cổ Lục Sanh, “Còn ở đây, sẽ trông chừng Lục Sanh, tuyệt đối để cô chuyện với mấy con trai khác, Thầy Hứa cứ yên tâm .”
Hứa Diệc còn giữ vững, nhưng khi chạm mắt với ánh mắt quyết định của Lục Sanh, khẽ thở dài.
Hàn Nhị phía vẻ mặt tiếc nuối, lén lút huých bụng Trương Hiểu Quyên, “Thầy Hứa tội nghiệp quá, trông như cún con đau khổ trong đêm mưa.”
“Cô em, ví von thì thể im lặng .” Trương Hiểu Quyên một đầu dấu hỏi.
Những khác trong hiện trường Tôn Điềm Điềm và những khác từ bỏ cơ hội, đều lộ ánh mắt kinh ngạc.
Bỏ qua cuộc sống ăn ngon mặc , mấy chẳng lẽ là đồ ngốc ?
“Trông nhà cho , bọn họ thiếu một sợi tóc ngươi cũng sẽ đánh, ?” Trước khi chia tay, Lục Sanh nhẹ nhàng điểm mũi Tên Lửa còn ướt át.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-541.html.]
Tên Lửa: “……”
Tuy nó , nhưng chủ nhân cô đúng là đồ khốn.
10 phút , Mạnh Nhị dẫn ký thỏa thuận gia nhập khu tập thể đến tòa nhà thí nghiệm của viện nghiên cứu.
Ngay khi bước tòa nhà, họ đều đưa đến phòng đồ ở tầng một, đồng thời mỗi phát một tấm thẻ .
Xem như may mắn, Lục Sanh và Tôn Lộ bốc hai liền kề, Lục Sanh là 063, Tôn Lộ là 064.
“Từ bây giờ cho đến khi thí nghiệm kết thúc, con chính là phận của các ở đây, tất cả thông báo và sắp xếp đều sẽ công bố dạng con .”
“Các tủ trong phòng đồ đều đ.á.n.h , các hãy tìm tủ tương ứng với con của , cất tất cả đồ dùng cá nhân trong đó, đó bộ đồ vô trùng và dép trong nhà trong tủ.”
Sự phấn khích của vẫn nguôi ngoai, họ lập tức xôn xao tìm kiếm tủ đồ của .
Tôn Lộ và Lục Sanh di chuyển theo đám đông, trao đổi bằng giọng nhỏ mà chỉ hai mới thấy.
“Sao cảm giác giống như tù , tước mất tên.” Tôn Lộ khẽ mím môi.
Tuyền Lê
Tên gọi của con thường mang ý nghĩa biểu tượng, việc mất tên gọi trong nhiều trường hợp đồng nghĩa với việc mất nhân phẩm.
Lục Sanh giơ ngón tay lên hiệu im lặng, động tác tay nhanh hơn, đồng thời liếc xung quanh.
Ngay từ khi bước , cô nhận thấy tất cả đèn trong tòa nhà đều bật sáng, ánh đèn sợi đốt chút chói mắt, khắp nơi đều là ánh sáng chỗ ẩn , một cách kỳ lạ tạo cảm giác ngột ngạt.
Đa xung quanh đều phấn khích, ai nấy đều tràn đầy mong đợi về nội dung thí nghiệm.
Một phụ nữ trẻ ngoài hai mươi tuổi líu nhíu bên cạnh Lục Sanh, vuốt ve bộ đồ vô trùng đặt trong tủ với vẻ yêu thích rời tay, “Là vải cotton! Các sờ thử xem! Là vải cotton!”