Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 537

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-05 15:09:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người trời tru đất diệt, huống chi là trong mạt thế.

“Anh… thật sự thể chia đều? Không đang lừa chúng chứ?” Có trong đội Thợ Săn bán tín bán nghi hỏi.

Lưu Bằng mừng rỡ, an ủi vỗ vỗ vai đó, “Nói là , chỉ cần các theo việc , thiếu chỗ cho các .”

Bầu khí vốn căng thẳng như dây đàn tan biến như khói mây chỉ vài câu của Lưu Bằng.

Đỗ Trạch c.h.ế.t, Tôn Lộ tỏ nhúng tay việc gì, Lưu Bằng đương nhiên nắm quyền quản lý đội.

Hắn sắp xếp những còn của đội Thợ Săn lên chung một xe, còn Lục Sanh và Tôn Lộ thì đưa lên một chiếc xe buýt thoải mái nhất, đó dìu Triệu Phàm lên một chiếc xe khách nhỏ riêng.

“Triệu tiểu thư còn quen với căn cứ Thâm Không của chúng , tiện đường sẽ giới thiệu thêm cho cô .” Lưu Bằng một cách ranh mãnh, nửa ép buộc đưa Triệu Phàm lên xe.

“Đội trưởng Lưu, thể cùng xe với ngài ?” Trước khi khởi hành, bà đơn Từ Tĩnh đột nhiên chủ động tìm đến Lưu Bằng, chà chà hai tay đầy vẻ khó xử, “Chuyến chẳng giúp gì, về như thì…”

Mặc dù do suy dinh dưỡng kéo dài khiến da dẻ vàng vọt, mắt trũng sâu, nhưng nét xương của Từ Tĩnh vẫn là một , vẻ ngoài nhếch nhác, tiều tụy cũng thể mơ hồ thấy vài phần nhan sắc đây.

Triệu Phàm trốn lưng Lưu Bằng, liên tục nháy mắt với Từ Tĩnh.

Từ Tĩnh như thể thấy gì, mặt đầy vẻ nịnh nọt, “Đội trưởng Lưu, mạt thế là chủ tiệm xoa bóp, tay nghề cũng chút, giúp ngài xoa bóp vai gáy, thư giãn gân cốt cũng ạ.”

Lưu Bằng đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân vài , đắc ý gật đầu.

“Ai, đúng là mỗi một chí hướng.” Hàn Nhị Từ Tĩnh bám víu lấy Lưu Bằng một cách nịnh nọt, khỏi thở dài.

Tôn Điềm Điềm vươn tay gõ nhẹ đầu cô , “Người còn con cái để nuôi, góa con côi ở căn cứ chắc chắn sống khó khăn, thể bám víu chút quan hệ thì cuộc sống sẽ dễ dàng hơn.”

Chỉ Lục Sanh chằm chằm khuôn mặt già nua tiều tụy của Lưu Bằng, dùng ý niệm lấy một tấm thẻ chép dị năng duy nhất từ trong gian.

Khi bước xe, một giọng điện tử máy móc vang lên trong hệ thống.

【Dị Năng thể chép: Sao chép dị năng】

【Sử dụng , thể chép dị năng bất kỳ trong phạm vi trăm mét, và nhận hai phút sử dụng.】

【Thời gian hồi chiêu kỹ năng là 72 giờ.】

Nhìn thông tin hiện lên thẻ, Lục Sanh hiểu , mím môi.

Thẻ chép dị năng thể hiển thị mô tả dị năng sử dụng. Lục Sanh dùng thẻ chép lên Lưu Bằng, nên thẻ hiển thị dị năng mà Lưu Bằng sử dụng.

Thảo nào thể tiêu diệt hết những của Đỗ Trạch, xem Lưu Bằng chép dị năng của zombie xương gai, lúc mấu chốt khiến Đỗ Trạch trở tay kịp.

Tên đúng là ẩn giấu thực lực.

【Có xác nhận sử dụng thẻ chép dị năng ?】

Lục Sanh dứt khoát bấm .

Loại dị năng “sạc ba ngày dùng hai phút” , cô chép chút nào.

Ngay lúc Lục Sanh thấu bài tẩy của Lưu Bằng, thì chiếc xe , Lưu Bằng đang tận hưởng màn xoa bóp chuyên nghiệp của Từ Tĩnh.

“Đội trưởng Lưu, ngài thấy lực đạo ạ?” Những ngón tay mảnh khảnh của Từ Tĩnh vất vả nhào nặn bờ vai béo múp của Lưu Bằng, nịnh nọt hỏi.

Lưu Bằng thoải mái nhắm mắt , trong lòng vẫn đang đắc ý vì dễ dàng cướp báo cáo nghiên cứu.

Kỹ thuật xoa bóp của Từ Tĩnh chuyên nghiệp, nhanh chóng khiến mơ màng buồn ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-537.html.]

Ngay lúc yên tâm chuẩn chợp mắt một lát, đột nhiên cổ cảm thấy một luồng lạnh.

Lưu Bằng bỗng mở choàng mắt, cổ họng truyền đến một cơn đau nhói.

“Thoải mái ? Thoải mái là đúng , vì thoải mái là dành cho c.h.ế.t!” Từ Tĩnh từ lúc nào dùng một sợi dây thừng siết chặt lấy cổ Lưu Bằng, hai tay đồng thời kéo căng.

Bề ngoài cô trông yếu đuối và nhỏ bé, nhưng lúc bộc phát sức mạnh còn lớn hơn cả đàn ông trưởng thành!

Lưu Bằng dùng hai tay sức nắm lấy sợi dây thừng cổ, cả khuôn mặt vì ngạt thở mà biến thành màu đỏ bầm.

“Mày… mày buông … con tiện nhân thối, tao g.i.ế.c mày!”

Lưu Bằng dùng hai tay điên cuồng cào cấu sợi dây thừng cổ, nhanh rơi trạng thái choáng váng vì thiếu oxy.

Sau khi chép dị năng của zombie xương gai, chỉ thể sử dụng trong hai phút, khi dùng xong trong vòng 24 giờ sẽ tương đối yếu ớt. Lưu Bằng lợi dụng nỗi sợ hãi của Triệu Phàm để chơi một ván tâm lý, đ.á.n.h cược Triệu Phàm sẽ vì sợ hãi mà giúp giữ bí mật.

Đồng ý cho Từ Tĩnh lên xe cũng để ý đến bà đơn trông nghèo khó và chỗ dựa , chỉ hưởng thụ miễn phí.

Ai ngờ, phụ nữ trông vẻ yếu đuối g.i.ế.c !

Từ Tĩnh giữ vẻ mặt bình tĩnh, lực tay ngừng tăng thêm, gân xanh nổi lên mu bàn tay. Cô liếc Triệu Phàm đang sợ c.h.ế.t khiếp ở bên cạnh, “Còn ngây đó gì? Chờ hồi thần g.i.ế.c cả hai chúng ?”

“Ồ… ồ ồ, đến giúp.”

Triệu Phàm Lưu Bằng xếp vị trí lái xe, cô vội vàng dừng xe , ngây một lát, lập tức qua giúp Từ Tĩnh kéo căng sợi dây.

“Cầu… cầu xin cô… về sẽ điều cô đến khu Thượng Thành…”

Não của Lưu Bằng bắt đầu thiếu oxy, cuộc đời như thước phim chậm hiện lên mắt. Thấy lời đe dọa tác dụng, dứt khoát hạ thấp tư thế như con ch.ó cầu xin, “Ngay cả con gái cô, cũng sẽ sắp xếp thỏa cho các ! Tha mạng cho !”

Nhắc đến con gái, vẻ mặt Từ Tĩnh khẽ đổi, tay càng siết chặt hơn.

Khi Lục Sanh cùng mở cửa xe, thứ họ thấy chính là Từ Tĩnh và Triệu Phàm, mỗi kéo một đầu sợi dây, đang siết cổ Lưu Bằng đến c.h.ế.t.

Phía t.h.i t.h.ể đột nhiên xuất hiện một đống vật tư chất thành núi nhỏ, bên cùng đều là tài liệu và t.h.u.ố.c men thu thập từ viện nghiên cứu.

Tại hiện trường vật tư nổ tung, cảnh tượng ai thấy cũng choáng váng.

“Khốn kiếp.” Trương Hiểu Quyên thấy t.h.i t.h.ể phồng lên như cà tím tím xe thì giật , ánh mắt hai phụ nữ thêm chút khác lạ,

“Được em gái, tắt thở , cố thêm chút nữa là nứt đầu đấy.”

Hai lúc mới hồn, buông tay, ngã phịch xuống ghế, thở hổn hển.

Lục Sanh liếc hai bàn tay dang rộng của họ.

Bề mặt sợi dây thừng nhiều sợi xơ nhỏ thô ráp, bình thường làn da non nắm vài cái sẽ vài sợi xơ đ.â.m . Hiện tại hai cả lòng bàn tay đều mài rách, da thịt cắm đầy những sợi xơ nhỏ li ti.

Có thể tưởng tượng dùng bao nhiêu sức lực.

Tuyền Lê

“Đỗ Trạch và những khác, đều là Lưu Bằng g.i.ế.c. Không g.i.ế.c , chúng thể sống sót trở về căn cứ Thâm Không còn khó .” Từ Tĩnh thở hổn hển dựa ghế, những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài cổ.

Lần đầu tiên một việc gì đó, đều bản năng căng thẳng, huống chi là g.i.ế.c .

Mặc dù trong mạt thế việc tiêu diệt zombie gần như tê liệt, nhưng tự tay g.i.ế.c một sống, đây vẫn là đầu tiên.

Tôn Điềm Điềm khẽ nhíu mày, “Sao cô là Lưu Bằng g.i.ế.c? Lúc nãy ở bên trong ?”

, cô một đến g.i.ế.c Lưu Bằng, vạn nhất phản sát thì ?” Tôn Lộ chút đau lòng cho phận đơn của Từ Tĩnh, cúi xuống kiểm tra lòng bàn tay của Từ Tĩnh và Triệu Phàm, lấy một cái nhíp, cẩn thận gắp những sợi xơ nhỏ cắm da thịt của hai .

Loading...