Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 535

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:05:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hóa sự hèn nhát và bất lực của Lưu Bằng đường , khả năng lớn đều là giả bộ!

Bọn họ đều cho rằng Lưu Bằng là phế vật, nhưng tên từ đầu tính toán giả ngây giả dại để heo ăn thịt hổ!

Vừa Lưu Bằng lải nhải với như một kẻ lắm mồm, chỉ là để kéo dài thời gian đồng thời giảm sự cảnh giác của !

“Cậu… chỉ bậc năm ?” Đỗ Trạch khó tin truy vấn.

Lưu Bằng mặt vẫn treo nụ nhờn nhợn, giơ tay vỗ vỗ hai cái lên mặt Đỗ Trạch, “Người c.h.ế.t nhiều gì?”

“Mày!”

Tiếng gầm giận dữ của Đỗ Trạch nhanh chóng im bặt.

Lưu Bằng dùng một con d.a.o quân dụng cắt đứt khí quản của , đó ghê tởm vứt t.h.i t.h.ể sang một bên.

Thế giới vốn là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, chỉ đủ tàn nhẫn mới thể sống đến cuối cùng.

Huống chi là kẻ tiểu nhân như Đỗ Trạch, khi rời khỏi viện nghiên cứu để che giấu tội cũng sẽ tìm cơ hội g.i.ế.c .

Hắn chẳng qua là tay , căn bản gì sai!

Lưu Bằng đem tài liệu bỏ nhẫn gian của , phía liền truyền đến tiếng mở cửa.

Khoảnh khắc tiếp theo, đèn pin của Tôn Lộ quét tới , “Chuyện gì xảy ? Sao những đều c.h.ế.t ?”

Tôn Lộ xông tới, t.h.i t.h.ể còn ấm của Đỗ Trạch, “Anh g.i.ế.c?”

Lưu Bằng sững sờ một chút, đó biểu cảm xìu xuống, ném con d.a.o quân dụng trong tay sang một bên, “Đỗ Trạch xác sống c.ắ.n ! Hắn phát cuồng g.i.ế.c hết . thừa lúc hỗn loạn tìm cơ hội đ.â.m một nhát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-535.html.]

Khi , giọng run rẩy, khuôn mặt nhăn nheo vì quá độ phóng túng chảy xệ, nhưng ánh mắt cảnh giác sắc bén thể che giấu .

“Các chứ? Vừa tên khốn Đỗ Trạch đẩy cô xuống, còn lo cho cô!” Lưu Bằng , căng thẳng Tôn Lộ từ xuống , bàn tay dính m.á.u đặt lên vai cô.

Tôn Lộ ghê tởm hất tay , “Nói chuyện thì chuyện, đừng động tay động chân, sờ thêm một cái chặt đứt ngón tay !”

Lưu Bằng Tôn Lộ mắng cho một trận, ngượng ngùng rụt tay về, uất ức né sang một bên, “Ôi chao, đây cũng là quan tâm cô mà, đừng điều.”

Trong lúc hai cãi , Hứa Diệc và Tiêu Ngọc kiểm tra t.h.i t.h.ể xung quanh.

Hứa Diệc nhíu mày kính, “Tất cả c.h.ế.t đều vết thương xuyên thấu chí mạng, giống với phương thức tấn công của xác sống biến dị , một chiếc gai xương xuyên từ cột sống qua tim.”

“Chẳng lẽ Đỗ Trạch xác sống c.ắ.n còn kế thừa dị năng của nó?” Tiêu Ngọc day cằm suy đoán, “Thực năng lực cũng tệ, giáp xương thể tấn công từ xa, nếu thật sự thể kế thừa vô thương thì quá.”

Lục Sanh gì, âm thầm quan sát Lưu Bằng, “Thứ các tìm ?”

“Đều ở Đỗ Trạch, chúng cùng tìm, tìm càng sớm càng về căn cứ sớm, rời khỏi cái nơi khốn kiếp .” Lưu Bằng thấy Lục Sanh truy cứu cái c.h.ế.t của Đỗ Trạch, khỏi âm thầm nhếch mép .

Cứ tưởng thông minh lắm, cuối cùng cũng tùy tiện bịa vài câu là lừa .

Tuyền Lê

Mấy cô bé đầy lông mới mọc răng, kinh nghiệm sống như tờ giấy trắng, so với lão già từng trải mười mấy năm như , vẫn còn non quá.

Lưu Bằng khỏi thở phào nhẹ nhõm, động tác tìm kiếm cũng thả lỏng ít.

Mấy chia tìm trong phòng thí nghiệm, Lưu Bằng lưng về phía Lục Sanh và , giả vờ tìm kiếm, tiện tay nhét tinh hạch và những vật giá trị khác tìm t.h.i t.h.ể gian của .

Hắn cho rằng việc sơ hở, nào ngờ hành động đều một đôi mắt đang với vẻ thích thú phía thu hết.

Triệu Phàm co rúm trong góc, run rẩy Lưu Bằng như hổ mặt , sợ đến mức dám thở mạnh.

Loading...