Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 508

Cập nhật lúc: 2025-11-05 03:27:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cổ đỏ bừng vì đánh, phấn khích bật dậy khỏi ghế, “Mẹ nó! Ngầu quá! Cuối cùng cũng vắc xin !”

“Có vắc xin nhanh ? Quá trình nghiên cứu vắc xin cần nhiều nhân lực và vật lực, đại cúm cầu đây, mất mấy tháng mới kết quả ban đầu dù dồn cả quốc gia.

Thế mà đài vắc xin virus zombie thành thử nghiệm sơ bộ ?” Phương Dung Dung lạc quan như , trong giọng ngược chút nghi ngờ.

Tuyền Lê

Hứa Diệc cau mày, đẩy gọng kính lên, “Khi chúng rời khỏi Đại học Kinh Đô, khu vực xung quanh bao vây, đó cũng tin tức liên quan, căn cứ xây dựng từ lúc nào?”

trong ngành, Hứa Diệc và Phương Dung Dung đều giữ thái độ thận trọng đối với cái gọi là vắc xin zombie.

Mỗi một tiến bộ nhỏ trong y học thể cần đến nỗ lực của vài thế hệ học giả, hiện tại thời kỳ mạt thế tài nguyên khan hiếm, nhân viên di chuyển cũng nhiều, đột nhiên xuất hiện một căn cứ chính phủ nghiên cứu vắc xin, cũng thấy quá lý tưởng.

Lục Sanh cũng nửa tin nửa ngờ, ngay cả hệ thống bá đạo của cô còn phát vắc xin, chẳng lẽ bộ phận chính phủ thật sự tập hợp nhân lực tạo kỳ tích ?

Khi đang trao đổi ý kiến, chỉ Thời Niệm là màng thế sự, chuyên tâm gặm bánh thịt.

là một zombie nhỏ đáng yêu , còn quan tâm đến vắc xin gì.

Sau một hồi thảo luận sôi nổi, mấy cuối cùng vẫn quyết định lên đường đến Đại học Kinh Đô để tìm hiểu rõ.

Sau một đêm nghỉ ngơi ngắn ngủi, Lục Sanh và chuẩn xong xuôi thì lập tức xuất phát.

Vì sự an của những cư dân còn trong căn cứ, Lục Sanh cũng đưa Thời Niệm lên xe. Cô bé chủ động tự yêu cầu mang vòng cổ, còn vui vẻ trang trí thêm vài thứ nhỏ lên vòng cổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-508.html.]

Họ lái xe cả ngày mới đến Đại học Kinh Đô, là nửa đêm, nhưng bên trong Đại học Kinh Đô vẫn sáng đèn, bên ngoài cổng tụ tập ít .

Hầu hết đều là những sống sót đến đầu quân, cấp bậc ít nhất cũng từ cấp 6 trở lên.

Tất cả đều đang bàn luận sôi nổi về tin tức liên quan đến vắc xin, nóng lòng căn cứ trở thành những may mắn đầu tiên tiêm vắc xin.

Đại học Kinh Đô so với lúc họ rời đổi nhiều, bên ngoài gia cố thêm hai lớp, tường đều nối lưới điện và chông nhọn.

Thời gian mở cửa là bảy giờ sáng, còn năm tiếng nữa. hai lối sớm xếp thành hàng dài.

Theo biển chỉ dẫn ở cửa, tất cả những ai căn cứ chính phủ đều đến cửa sổ đăng ký nhận một thẻ xét nghiệm, khi thành xét nghiệm sơ bộ mới phát thứ tự để xếp hàng.

Lục Sanh và đám theo dòng chờ đợi ở cửa sổ, thỉnh thoảng ngẩng đầu tình hình phía hàng.

Thẻ xét nghiệm giống máy đo đường huyết, dùng lưỡi d.a.o dùng một do cửa sổ cung cấp chích ngón tay, nhỏ hai giọt m.á.u thẻ xét nghiệm, mười mấy giây sẽ xuất hiện các màu sắc với nồng độ khác ở khu vực hiển thị.

Đầu hàng là một cặp vợ chồng ôm theo một đứa trẻ, chồng cẩn thận xét nghiệm cho và vợ, đưa thẻ xét nghiệm qua.

“Xin , cấp bậc dị năng đạt tiêu chuẩn, tạm thời thể phát cho cô.” Nhân viên cửa sổ chỉ liếc mắt một cái, liền mặt biểu cảm ném thẻ xét nghiệm sang một bên.

Người đàn ông lập tức sốt ruột, “Tiêu chuẩn gì? Nói đạt thì tiêu chuẩn cụ thể chứ? Chúng lái xe mười mấy tiếng mới đến đây, ơn cho chúng !”

“Xin , quy định của căn cứ là kết quả thẻ xét nghiệm đạt cấp 6 thì phép .” Câu trả lời của nhân viên vẫn máy móc như mạt thế, thêm lời nào thừa thãi.

Loading...