Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 466

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:48:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tình huống như trong mạt thế quá nhiều.

Chỉ cần bạn vật tư, sẽ ánh mắt chằm chằm.

Trừ khi bao giờ ngủ, nếu chỉ cần lơ là một chút là chuẩn g.i.ế.c cướp của. Người rõ ràng là nhân lúc bọn họ ngủ để thăm dò, nhưng ngờ Lục Sanh ngủ nông như , trực tiếp bắt quả tang .

Mạt thế chính là như , kẻ gan thì sống, kẻ nhút nhát thì c.h.ế.t. Nếu đổi thành khác, lẽ bây giờ là một cái xác trong xe .

“Các nghỉ ngơi cho , chúc ngủ ngon.” Người đàn ông trẻ tuổi dám thở mạnh, lập tức cúi chuẩn lẻn .

Hắn là dị năng giả hệ tốc độ, tốc độ nhanh, nhưng tiếc là mới nhúc nhích chân Lục Sanh nắm lấy cổ áo.

“Mỹ… mỹ nữ, cô .” Người đàn ông đầu gối mềm nhũn, vẻ mặt tươi về phía .

lúc đàn ông đang căng thẳng run rẩy, ánh đèn pin từ chiếc lều cách đó xa đột nhiên sáng lên.

“Khương Lâm, ?” Sau khi lều mở , đầu tiên bước đàn ông trông vẻ quyền uy nhất trong họ.

Những còn lượt bước , Khương Lâm với ánh mắt chút kỳ quái.

“Không là các bảo đến…”

Khương Lâm định mở miệng, một bóng đen như ma quỷ xuất hiện phía .

Giây tiếp theo, con d.a.o găm trong tay đàn ông trung niên đ.â.m cổ Khương Lâm.

Không chút do dự, đàn ông trung niên trực tiếp cắt đứt thanh quản Khương Lâm, đó kéo t.h.i t.h.ể ném về phía lều.

“Xin , thành thật, phiền các .” Người đàn ông mặt lạnh như tiền hiệu, căn bản cho Khương Lâm cơ hội hết lời.

“Thật là một kẻ tàn nhẫn…” Trương Hiểu Quyên ngây ngẩn bóng lưng cao lớn của , “Người quá tàn nhẫn, chúng cẩn thận một chút.”

Lục Sanh gì, hứng thú mấy kéo t.h.i t.h.ể Khương Lâm xa.

Khương Lâm rõ ràng là một kẻ xui xẻo, đám lẽ nghĩ Khương Lâm là hệ tốc độ, cho dù phát hiện cũng thể nhanh chóng chạy thoát, nên phái tới thăm dò cướp vật tư.

ngờ bại lộ nhanh như , để đắc tội với Lục Sanh và , lãnh đạo mới tay tàn nhẫn g.i.ế.c c.h.ế.t Khương Lâm.

“G.i.ế.c vứt t.h.i t.h.ể , còn tốn công sức kéo về.” Tôn Điềm Điềm tựa vai Lục Sanh, chút tò mò hỏi.

Lục Sanh lười biếng dựa về phía , liếc hành động của mấy .

Sau khi kéo t.h.i t.h.ể Khương Lâm về, mấy quây quần bên cạnh thi thể. Từ góc của Lục Sanh và rõ hành động của những , nhưng nhanh chóng, tiếng lách cách vang lên từ xa.

Tiếp theo, một mùi m.á.u tanh nồng nặc bay tới.

Mọi trong xe RV , đồng loạt dâng lên một luồng hàn ý.

“Âm thanh … giống như đang chặt sườn…” Hàn Nhị rụt , theo bản năng ôm lấy cánh tay Mã Đông Mai.

Nửa đêm sườn nào chứ.

Đám đang chặt cái gì, tất cả ở đây đều đoán đại khái.

Khương Lâm lẽ phân thây.

Mấy tụ tập phân thây bộ quá trình 0 giao tiếp, rõ ràng đầu tiên chuyện . Thậm chí hình thành sự ăn ý đáng sợ.

Mấy phân công rõ ràng, động tác thuần thục, cần trao đổi bằng lời với về quy trình tiếp theo.

Ăn thịt trong mạt thế là chuyện gì mới mẻ. Một dị năng giả cấp thấp khả năng săn bắt thậm chí còn sống dựa ăn thịt .

Họ thường dùng chiêu bài tình cảm để mê hoặc mục tiêu, chờ đến thời cơ thích hợp thì tay. Lượng mỡ và cơ bắp của một trưởng thành đủ để duy trì cho khác trong một thời gian khá dài.

Chưa đầy nửa tiếng, tiếng chặt xương sườn mới im bặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-466.html.]

Vài đối diện bình tĩnh tự tại dậy, đồng loạt về phía Lục Sanh và những khác.

Phía họ, t.h.i t.h.ể của Khương Lâm biến mất, mặt đất chỉ còn một vết tích mờ ảo màu sẫm.

"Trong những năng lực gian." Hứa Diệc nhàn nhạt .

Khương Lâm cao một mét bảy tám, một sống to lớn như chặt cũng là một đống thịt lớn. họ thấy những động tác di chuyển nào, thế mà t.h.i t.h.ể biến mất dấu vết.

Rõ ràng, trong những năng lực gian.

"Các xa đến đây chắc chắn là mục đích, thứ gì thì cứ , lẽ chúng thể thương lượng trao đổi." Lưu Vĩ vẻ căng thẳng khi hành vi phạm tội chứng kiến, ngược còn chủ động đưa bàn tay còn dính đầy m.á.u .

"Các là nhân viên của nhà máy thuốc?" Lục Sanh thẳng hỏi.

Lưu Vĩ thoáng chút d.a.o động trong biểu cảm, nhưng nhanh chóng trả lời kiên định, "Phải, chúng đều là nhân viên của nhà máy thuốc, ngày tận thế vẫn luôn ở trong khu vực nhà máy."

"Các sống sót bằng cách nào?" Hàn Nhị bịt mũi, giọng thầm kín hỏi.

Mùi m.á.u tanh quá nặng, xông đến mức cô suýt nôn .

"Nhà máy t.h.u.ố.c nhiều nhân viên, ở nơi hoang vắng, nhà ăn thường chuẩn lương thực cho một tuần."

Lưu Vĩ giải thích trầm giọng, "Trong của chúng phụ trách quản lý nhà ăn, dẫn chúng tìm đến kho nhỏ, chúng dựa lương thực để cầm cự lâu."

Anh mơ hồ, nhưng vài đều hiểu rõ trong lòng.

Tuyền Lê

Lương thực trong nhà ăn chắc chắn đủ để chống đỡ trong thời gian dài như , mức độ thành thạo trong việc phân t.h.i t.h.ể của vài , phần lớn là dựa ăn thịt mà cầm cự đến bây giờ.

"Các quan tâm đến nhà máy t.h.u.ố.c như , là tìm vật tư t.h.u.ố.c men? thể cố gắng giúp các , nhưng điều kiện." Lưu Vĩ thẳng thắn .

"Đường hợp, chúng cùng đường, chúng chiếc xe nhà di động của cô."

" dẫn các tìm đến thuốc, các giao xe nhà di động cho ."

Lục Sanh nhướng mày, "Dẫn đến kho nguyên liệu của nhà máy thuốc, xe thì cho ông."

Ác nhân tự ác nhân trị, xe nhà di động đúng ? Có mạng để lấy thì mạng để lái mới .

"Được! Cho chúng vài tiếng, chúng cần hồi phục sức lực ."

Lưu Vĩ xong liền trở về lều.

Chờ Lục Sanh đóng cửa xe nhà di động , những khác lập tức tụ tập .

"Chị Lục, chị định hợp tác với tên đó thật chứ, lão già giống gì cả." Trương Hiểu Quyên lo lắng ,

"Đối xử với của còn tàn nhẫn như , đối xử với chúng chắc chắn sẽ đ.â.m lưng."

Mã Đông Mai cũng phản đối, "Vẫn nên cân nhắc , luôn cảm thấy mấy đơn giản."

Lục Sanh ôm Tráng Tráng, nhàm chán vuốt ve bộ lông của nó, "Hắn dối, mấy công nhân nhà máy thuốc."

"Hả? Sao chị ?" Những còn đều ngơ ngác.

"Nhìn bộ đồng phục họ mặc xem? Kích cỡ của mỗi vặn lắm, giống quần áo của ."

Lục Sanh dùng ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chỉ cửa sổ xe, "Còn chiếc đồng hồ tay phụ nữ , là hàng xa xỉ phiên bản giới hạn, đây mức tiêu dùng mà công nhân bình thường thể chi trả."

quan tâm đến đồ xa xỉ, nhưng chịu nổi hệ thống chiến lợi phẩm cứ liên tục tặng.

Sau nhiều thu dọn chiến lợi phẩm, cô cũng dần dần hiểu một chút.

"Vậy tại chúng còn đồng ý với ?" Tôn Điềm Điềm ngạc nhiên nhỏ giọng hỏi.

"Thử sai cần chi phí, bọn họ tự nguyện dâng chuột bạch, lý do gì để từ chối."

Loading...