Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:16:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy nếm thử một ngụm với vẻ nghi ngờ, lập tức đồng loạt lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Sợi mì dai dai thấm vị, hạt cơm bóng mềm. Nước sốt thơm lừng thấm đẫm từng hạt cơm, khi ăn là cả một mùi thịt nồng nàn.

Cái nó còn ngon hơn nhiều so với những món ăn "khoa học và nhân tạo" trong căn cứ!

Lần Tô Kế Văn đến để đón Tô Chính, tiện thể cảm ơn Lục Sanh và , vì trong những cùng xe Mã Đông Mai, tương đối quen thuộc với Lục Sanh và .

“Đông Mai, cô Lục rốt cuộc lai lịch gì.” Tô Kế Văn kinh hãi hỏi.

“Không rõ, những điều kỳ diệu quá nhiều, xảy chuyện gì bên cạnh cô cũng gì đáng ngạc nhiên.”

Mã Đông Mai cân nhắc vài giây, trịnh trọng trả lời.

Kể từ khi tiếp xúc nhiều hơn với Lục Sanh và , cô hiện tại thể bình tĩnh chấp nhận bất kỳ sự kiện nào ngược khoa học.

vì tôn trọng Lục Sanh, bọn họ cũng bao giờ dò hỏi lai lịch của Lục Sanh và , cũng như nguồn gốc của những thứ kỳ diệu đó.

Với tâm trạng tò mò khâm phục, Tô Kế Văn đích xuống xe đến căn cứ của Lục Sanh.

Nhìn qua hàng rào, những gia cầm khỏe mạnh, năng động trong căn cứ Lục Sanh, những loại rau quả xanh tươi phát triển .

Biểu cảm của Tô Kế Văn thể diễn tả bằng từ kinh ngạc nữa…

Nơi quả thực là một chốn bồng lai tiên cảnh giữa tận thế! Nếu còn gánh vác trách nhiệm của căn cứ K3, cũng gia nhập căn cứ Lục Sanh!

Khi đang cảm thán về việc chăn nuôi hiện đại hóa của căn cứ Lục Sanh, một cô bé ba bốn tuổi gọi bằng giọng trẻ con.

“Chú, Trưởng căn cứ phái cháu tới đón chú .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-463.html.]

Lời non nớt của Bánh Bếp dứt, Tô Kế Văn cảm nhận bức tường vô hình mặt dường như mở .

Tuyền Lê

Hắn thử bước một bước, quả nhiên thông suốt chút cản trở.

Được một bạn nhỏ đáng yêu, mềm mại dắt tay, Tô Kế Văn đến khu bệnh viện mà Lục Sanh xây dựng xong.

Lục Sanh xây xong bệnh viện tiện thể dùng chuột bạch Tô Chính để thử nghiệm chức năng.

Mô đun bệnh viện sơ cấp hiện tại chỉ thể cung cấp thông tin và phục hồi cho các tổn thương cơ thể ở mức độ trung bình. Tô Chính thương quá nặng, khi điều trị vẫn còn yếu, cần thời gian dài để tĩnh dưỡng.

Khi Tô Kế Văn đến, Lục Sanh gói ghém Tô Chính thật chặt xe lăn.

Nhìn thấy con trai quấn như xác ướp, Tô Ký Văn lập tức rơi lệ. Để cảm ơn ân cứu mạng của Lục Sanh và , thậm chí còn chủ động đề nghị tặng Lục Sanh một nửa lãnh thổ của căn cứ K3.

Sau khi mạt thế bước giai đoạn định, các căn cứ lớn đều đang điên cuồng tranh giành địa bàn. Mọi đều nhận rằng điều quan trọng nhất trong trò chơi mạt thế chính là tài nguyên, chỉ cần lãnh thổ đủ lớn mới thể sở hữu nhiều tài nguyên hơn.

Đủ tài nguyên mới thể duy trì sự phát triển của căn cứ, vì hiện tại các căn cứ lớn đều đang dốc hết sức lực để cướp đoạt lãnh thổ.

Giờ đây, Tô Kế Văn sẵn sàng dùng một nửa diện tích lãnh thổ của căn cứ K3 để cảm ơn Lục Sanh cứu giúp căn cứ, thể hiện đủ thành ý.

điều khiến tất cả ở căn cứ K3 bất ngờ là Lục Sanh từ chối chút do dự!

“Không cần, gánh nặng quá lớn.” Lục Sanh trả lời dứt khoát.

Mặc dù ngành chăn nuôi và trồng trọt trong căn cứ quy mô ban đầu, nhưng sản lượng vẫn còn xa mới đủ cung cấp cho hàng vạn .

Căn cứ K3 hàng vạn cư dân, chia sẻ một nửa ít nhất cũng là mười nghìn miệng ăn, cô nuôi nổi cũng lười quản.

“Nếu cô chấp nhận điều kiện , thật sự còn cách nào khác để cảm ơn cô.”

Loading...