Những còn của Căn cứ Thăng Dương sợ đến mức dám thở mạnh, tự giác dựa bên cạnh Trần Tử Thu.
May mắn là lúc nãy bọn họ vì cái c.h.ế.t của Châu Châu mà nhiều……
Nếu thực sự xảy xung đột, bọn họ bây giờ chắc cũng mặt đất .
Lục Sanh để ý đến đám Trần Tử Thu, dẫn của nhanh chóng tiến phòng thí nghiệm.
Côn trùng của Châu Châu lúc nãy kiểm tra nguy hiểm, nhất định là ở đây zombie hệ tinh thần che chắn khí tức, nên mới đưa phán đoán sai lầm.
Tốc độ trưởng thành của những con zombie nhỏ quá nhanh, cho chúng thêm chút thời gian xử lý sẽ phiền phức.
Phải tranh thủ lúc chúng còn nhỏ, sớm nhổ cỏ tận gốc.
Diện tích phòng thí nghiệm lớn, gần như chiếm một nửa diện tích cả tầng âm ba. Không gian rộng lớn chia thành các phòng độc lập.
Lục Sanh cùng liên tục tìm vài phòng, cuối cùng ở nhà kính tìm thấy sống.
Tổng cộng hơn mười phụ nữ trẻ, còn trai đeo kính Tiểu Mãng mất tích một lúc lâu.
Khi Lục Sanh và đẩy cửa , tất cả trong phòng đồng loạt ngẩng đầu lên, bọn họ với vẻ mặt kinh hoàng.
“Chị đại!”
Nhìn thấy đến, Tiểu Mãng kích động dậy, định tiến gần Lục Sanh, Trương Hiểu Quyên đ.ấ.m cho văng sang một bên.
“Đồ khốn! Là cố tình để chúng rơi ảo cảnh đúng ?”
Nghĩ đến việc và Hàn Nhị cấy bắp cả ngày trong mơ, Trương Hiểu Quyên tức chịu nổi.
Tiểu Mãng mặt mày mờ mịt, “Anh đang gì ? ? ngất tỉnh ở đây .”
Tuyền Lê
Thấy nắm đ.ấ.m của Trương Hiểu Quyên sắp giáng xuống nữa, Lục Sanh tay ngăn .
“Đưa ngoài .”
Mười mấy phụ nữ trẻ còn đều nhốt đến mức ánh mắt thất thần, tinh thần uể oải, giống như những xác c.h.ế.t theo chân Tần Kiều và các nữ quân nhân của K3, mê mang đến đại sảnh trống trải ở tầng một.
Dưới đất còn d.a.o động năng lượng, việc tiếp tục tìm kiếm cũng vô nghĩa, chỉ thể hỏi thăm tin tức từ những sống sót trong các phòng thí nghiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-454.html.]
“Các nhốt ở đây kiểu gì ?”
Mã Đông Mai tính tình nóng nảy, lập tức kéo lấy một hỏi.
“Chị Đông Mai … …”
Cô gái cô kéo lấy sợ đến mức bật tại chỗ, đáng thương ngẩng đầu lên.
“Chị Đông Mai, chúng đều ở cùng một ký túc xá, mấy đêm đột nhiên thông báo chúng đến phòng thí nghiệm giúp đỡ, đến nơi thì nhốt ở đây .”
Một giọng nữ khác ở bên cạnh giải thích, giọng chút quen thuộc.
Lục Sanh lập tức sang.
“Tưởng Mạn?”
Mã Đông Mai cũng đồng thời kinh ngạc lên tiếng.
Tưởng Mạn gầy nhiều so với cuối Lục Sanh gặp, tuy mặt mày tái nhợt nhưng chuyện mạch lạc.
“Sao cô cũng ở đây.”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng thương mắt, Mã Đông Mai chợt nhớ đến chuyện cô lộ vai câu dẫn Tô Chính.
Nếu Tô Chính là kẻ thẳng như cột sống hiểu lời câu dẫn của Tưởng Mạn, đổi là khác lẽ cô chinh phục từ lâu.
Mã Đông Mai dạy dỗ Tưởng Mạn một gặp cô nữa, còn tưởng sớm ê chề bỏ khỏi căn cứ K3 .
“… nơi nào để …”
Chạm ánh mắt sắc bén của Mã Đông Mai, Tưởng Mạn theo bản năng rụt về , e dè trả lời.
“Đừng nữa, nín !”
Thấy Tưởng Mạn đỏ hoe mắt, Mã Đông Mai lập tức mất kiên nhẫn dọa cô một cái.
Tuy đều thích Tưởng Mạn, nhưng dù bây giờ cũng là của căn cứ K3, thể bỏ mặc, đành đưa cô cùng về tầng một.
“Chúng cứ như ? Vẫn tìm thấy Lâm Tiểu Bảo và Lữ Tùng.”
Đến đại sảnh trống trải ở tầng một, Mã Đông Mai cam tâm dừng bước.