Người Ở Lại Bên Kia Lá Bài - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-09-19 17:52:42
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

sực nhớ .

Lần đầu tiên con truyện tranh kể chuyện hoàng tử g.i.ế.c rồng cứu công chúa, nó từng ngọng nghịu bắt chước giọng :

 

“Bảo bệ… bảo bệ ma ma… chén ác long…”

 

Ngay từ khi mới sinh, trí nhớ và khả năng hiểu của con vượt xa những đứa trẻ cùng tuổi.

thậm chí nghi ngờ… thằng bé từng quên ký ức từ lúc còn bọc trong tã lót.

 

“Mẹ ơi, lấy điện thoại con .”

 

Minh Minh đặt cặp mẫu giáo xuống, kiễng chân leo lên ghế mới với tới mặt bếp:

“Làm cơm cho các cô chú ăn nè~”

 

Đôi mắt đen như nho đen thẳng ống kính điện thoại, bình tĩnh đến khó tin.

Sau đó thằng bé bắt đầu lẩm bẩm :

 

“Cơm nguội vẫn ăn lắm nha, đừng lãng phí nè~

Trộn với bắp ngọt với rong biển… bóp thêm xíu sốt mayonnaise…”

 

Chẳng mấy chốc, một phần trứng cuộn sushi phủ phô mai vàng ruộm thành.

 

màn hình, ánh đèn phản chiếu khiến lớp trứng vàng óng ánh như ánh nắng sớm mai.

sững , suýt chút nữa nên lời.

 

“Các cô chú ăn nha~ Hẹn gặp ở video nè~”

 

Kết thúc video, Minh Minh ôm đĩa cơm trịnh trọng đặt mặt :

“Mẹ nấu dở lắm, từ giờ để con nấu nha.”

 

Danh dự của một … rơi xuống thương tiếc.

 

… một đứa bé năm tuổi thì nấu nướng cái gì chứ?

miễn cưỡng cắn một miếng sushi từ cơm nguội con …nhai… nhai… chua ngọt, giòn rụm… nhai tiếp…

Ơ kìa, bắp ngọt còn nổ bung trong miệng?!

 

Nhai… nhai…

 

Ủa? Ngon thật hả trời?!

 

Trời ơi trời!

Chẳng lẽ sinh một… linh căn hệ cơm hàng thật giá thật ?!

 

 

17.

như dự đoán.

 

Một bà là tarot reader phương Tây, sinh một "tiểu thần đồng" năm tuổi thể ngửi thấy khí vận, còn mang trong linh căn hệ cơm.

Chúng lập tức trở thành tâm điểm nền tảng.

 

Chỉ hai ngày đăng video, Livestream của bật, xem bỗng tăng vọt lên hơn ba vạn.

Bình luận thì dày đặc như mưa:

 

là sinh viên đại học mà còn đang loay hoay học slime, trong khi em bé năm tuổi thành đầu bếp hạng nhất !】

【Nói thật ghen tị với khả năng đoán vận của bé, chỉ… cực kỳ ghen vì bé nấu ăn!】

【Cơm nguội mà như ? cảm thấy đánh mất cả vài tỷ đồng !】

【Đây chẳng là "phù thủy Alice" ? từng xem chị trải bài tarot cho công chúng, mỗi xem xong đều cảm thấy nhẹ lòng, còn tránh mấy cú sốc lớn!】

là fan ruột của Alice nè! Không ngờ chị rút lui khỏi mạng xã hội là để sinh con luôn đấy!】

 

ống kính, thể ngăn những giọt nước mắt rưng rưng.

từng nghĩ: internet trí nhớ.

hóa … họ vẫn nhớ đến .

 

【Alice ơi, chị trải bài tập thể ! Tụi em thật sự nhớ chị!】

【Mỗi chị giải bài, em thêm động lực để sống tiếp, để tin rằng những khó khăn xảy đến cũng là điều đáng trải qua.】

【Em từng nhờ chị xem riêng một , chị lúc nào cũng dịu dàng chỉ dẫn… Giờ em thật sự vượt qua .】

 

hàng ngàn lời động viên đang cuộn trào màn hình, cảm giác trống rỗng trong lòng bao năm qua như lấp đầy dần dần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-o-lai-ben-kia-la-bai/chuong-6.html.]

Tất cả sự ấm áp họ từng trao cho , giờ đây gửi trả gấp bội phần.

 

trải tấm vải đen huyền diệu lên bàn camera, lấy vài cụm thạch thô, dùng xô thơm tẩy uế cẩn thận, đó mới mở ngăn kéo, rút bộ tarot Waite mà năm xưa Chu Trạch Minh từng dùng nhiều nhất.

 

“Giờ chúng bắt đầu trải bài tập thể nhé.

Cùng xem tháng sẽ những điều lành nào đến với .”

 

“Tập trung ba nhóm tinh thể mắt, 15 giây nữa sẽ rút bài cho nhóm đầu tiên.”

 

 

Khi đang say sưa giải bài sóng trực tiếp, điện thoại bất chợt rung lên liên tục.

 

vội bắt máy, thì WeChat hiện thông báo từ một đồng nghiệp cũ của Chu Trạch:

 

【Chị dâu ơi, Chị thật sự quan tâm đến Chu nữa ?】

【Anh sắp đánh c.h.ế.t , Chị đến xem ?】

 

nhấn video.

 

Hình ảnh hiện lên là Chu Trạch—vì yêu mà chấp nhận thứ ba, rốt cuộc chồng Lâm Sương dẫn đến đánh đến trọng thương.

Cảnh tượng hoảng loạn giữa một buổi cấp cứu.

 

lặng lẽ tắt video.

 

Chỉ thấy một câu vang lên trong đầu:

Thật bẩn mắt.

 

18.

Ba tháng .

 

Tối đó, cùng con trai bộ thể dục về.

Khi ngang qua một quán xiên nướng bên đường, thấy một bóng dáng vô cùng quen thuộc.

 

“Ông chủ, cho hai xiên bánh gạo, một xiên ba chỉ, rắc thêm ớt bột.”

 

Dưới ánh đèn dầu mỡ chập chờn của xe hàng, là gương mặt gượng của Chu Trạch:

“Dạ , chị xem còn gọi thêm gì ?”

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

dắt Minh Minh ngang qua, hề ý định dừng .

 

Vừa vài bước, tiếng gọi từ phía vang lên:

“Thẩm Ninh! Đợi !”

 

theo phản xạ đầu .

 

Chu Trạch còn vẻ cáu kỉnh, cũng giận dữ gì cả.

Khuôn mặt như thể mới chui khỏi hố sâu tuyệt vọng, các đường nét hiền hòa nhưng đầy mỏi mệt.

 

Ánh mắt trở nên trong veo, khiêm nhường đến kỳ lạ, khiến nhất thời liên tưởng đến buổi gặp gỡ đầu tiên của chúng ở Đại Lý, bảy tám năm về .

 

Chỉ là… , chẳng còn chút thương cảm nào dành cho nữa.

“Thẩm Ninh, em đến đây , ăn chút xiên nướng mà.

Xem như cho gặp con một chút, cho vài câu với con, ?”

 

Giọng của Chu Trạch van nài, hèn mọn đến mức bám bụi chân:

 

“Anh và Lâm Sương đều công ty sa thải .

Chẳng lẽ em vẫn còn hận đến ?”

 

Minh Minh mất hết kiên nhẫn, nắm tay kéo mạnh, ý rời thật nhanh.

 

khẽ lắc đầu với Chu Trạch:

 

“Anh còn nhớ cái tát mà đánh con trai ở trường mầm non vì Lâm Sương ?

Mối thù đó… nhớ cả đời.”

 

Loading...