Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 884: Xem tướng.
Cập nhật lúc: 2025-10-01 13:12:52
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tự Diêu trầm mặc một lát mới mở miệng:
“Thu Trạch thành yên gì, nơi khác cũng chắc khá hơn. Ngươi cứ theo chúng , chờ trị khỏi bệnh hãy rời .”
Nghe , ánh mắt Lạc Xuyên thoáng sáng lên, nhưng nàng vẫn dám tin, câu xuất phát từ miệng Liễu Tự Diêu.
“Ta… thể theo các thật ?”
Liễu Tự Diêu suýt nữa thì lật trắng mắt. “Nếu ngươi thì cứ , mà… xa xa chút.”
Nói , bước tới bên bàn, tiếp tục thành bức họa còn dang dở của .
Hắn nghĩ thông suốt, nếu cho Lạc Xuyên theo, chỉ cần nàng còn quanh quẩn đây, Sở Lạc sẽ chẳng thể yên lòng. Chi bằng để nàng cùng, tìm cách chữa dứt bệnh, đó sắp xếp nơi chốn thỏa cho nàng.
Dẫu chỉ là lời buột miệng, nhưng Lạc Xuyên tin thật, luống cuống ngẩng đầu về phía Sở Lạc.
“Huynh chỉ đùa thôi, tính cách vốn thế đó. Ngươi xem cái tướng , thì khó coi, nhưng thật lòng xa đến .”
Sở Lạc hiểu rõ dụng tâm của Liễu Tự Diêu, lúc cũng đến tủ thuốc, chuẩn lấy thêm ít d.ư.ợ.c mang theo, dù Liễu Tự Diêu cũng tiền.
Liễu Tự Diêu nắm chặt bút, bàn tay run lên vì giận: “Ngươi soi khuôn mặt của ?”
Nghe , Sở Lạc hề hề: “Ta xem, khỏi tự chuốc bực .”
Đợi Liễu Tự Diêu vẽ xong, đặt mộng thạch cần trả theo giá ghi bàn y quán, ba mới rời .
Họ còn chờ thêm hai ngày ở Thu Trạch thành, đó đến chợ đen nhận kết quả giám định lọ t.h.u.ố.c bổ dương . Trong hai ngày , dân cư trong thành dần hoạt động nhộn nhịp hơn.
Nguyên nhân là phần lớn kẻ điên bắt phủ thành chủ, khi trị khỏi thả , cũng còn tái phát bệnh cuồng loạn như .
Người phố đông đúc, với Lạc Xuyên đây là chuyện . Nàng nhất quyết phố biểu diễn kiếm mộng thạch, để trả t.h.u.ố.c men Liễu Tự Diêu nàng chi trả.
Sở Lạc cũng ngăn cản. Thu Trạch thành vẫn còn nhiều điểm đáng ngờ, nàng thể điều tra khắp nơi mang theo Lạc Xuyên.
Vẫn là Phúc Duyên y quán, Sở Lạc kiên nhẫn quan sát suốt một canh giờ.
Cơ sở hề vì sự kiện kẻ điên c.h.é.m đó mà sập tiệm, ngược , mỗi ngày khách mua t.h.u.ố.c vẫn đông. Nhờ giá rẻ, Phúc Duyên y quán trở thành chỗ ăn phát đạt nhất Thu Trạch thành, những đồng nghiệp khác bó tay.
Người của phủ thành chủ đến tra xét thêm một , vẫn phát hiện bất cứ vấn đề gì. Thậm chí chính vì càng nhiều bá tánh trong thành tin tưởng t.h.u.ố.c ở đây vô hại.
Không thu manh mối, Sở Lạc liền đến phủ thành chủ, hội hợp cùng Liễu Tự Diêu đang canh chừng tại đó.
“Sáng nay, trong gian phòng thành chủ ở xuất hiện khí tức quỷ vực, kéo dài gần nửa canh giờ mới tan biến.”
Đây là tin Liễu Tự Diêu nắm .
“Không nguy hiểm gì, cũng chẳng thấy địch nhân, ngay trong nhà dựng quỷ vực…” Sở Lạc chau mày, trong đầu chỉ lóe lên một khả năng:
“Có uống Hôn Hôn Đào, ngủ mơ mộng gì đó chăng?”
Liễu Tự Diêu liếc nàng một cái:
“Ngươi , thành chủ Thu Trạch nổi tiếng ngủ, cũng ăn Hôn Hôn Đào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-884-xem-tuong.html.]
“Ồ, thế xuất hiện quỷ vực?”
Trước câu hỏi của Sở Lạc, Liễu Tự Diêu chỉ khẽ lắc đầu:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Không , nhưng trông hề giống gặp nạn. Quỷ vực chỉ thể là do chính dựng .”
Trời xế chiều, cũng đến ngày hẹn đến chợ đen lấy kết quả giám định lọ t.h.u.ố.c bổ dương. Hai rời khỏi phủ thành chủ, mang theo cả Lạc Xuyên, định nhờ đại phu ở đó khám luôn bệnh cho nàng.
Đêm xuống, thấy Liễu Tự Diêu một lời , càng càng sâu vùng hẻo lánh, Lạc Xuyên bất giác nép sát Sở Lạc.
Dù hai ngày qua tiếp xúc đến nỗi tệ, nhưng trong cảnh đêm tối , dẫn một nơi xa lạ, trong lòng nàng vẫn dấy lên lo sợ — lẽ nào hai đem nàng bán ?
Song, Sở Lạc đối với nàng nhiều cứu mạng, nên nàng vô cùng tin tưởng. Cho dù kinh hãi, Lạc Xuyên vẫn cố bám theo.
Phía càng lúc càng tối, con đường chân dần mất tăm. Lạc Xuyên cảm giác bước chân giẫm lên thứ gì đó đổi, từ nền đất cứng rắn biến thành thứ mềm mại quái lạ.
Cúi mắt xuống, nàng mới phát hiện con đường chân là do vô côn trùng kết , phát ánh sáng xanh lơ nhàn nhạt. Bốn phía xung quanh là đen đặc, sâu thẳm tựa hút cả .
Con đường do đàn côn trùng tạo nên vô cùng hẹp, khiến nàng căng thẳng đề phòng, sợ hãi lỡ một bước sẽ rơi xuống vực thẳm.
Không bao lâu, phía mới dần dần hiện ánh sáng và tiếng . Khi cuối cùng đặt chân đến một khu chợ rộng mở, thấy trong những lồng sắt nhốt đầy ác quỷ hung hãn, Lạc Xuyên giật kêu thất thanh:
“A!”
Nghe tiếng nàng, Sở Lạc và Liễu Tự Diêu đồng loạt .
Sở Lạc thấy nàng né tránh lũ ác quỷ trong lồng, cũng tiện mắt sang.
“Ngươi từng thấy loại quỷ ?” Sở Lạc lấy lạ. Dù đây cũng là quỷ giới, những ác quỷ như thế hẳn phổ biến.
“Có… thấy, nhưng chúng hung dữ, chúng còn ăn thịt nữa!” Lạc Xuyên vội đáp.
Sở Lạc vẫn ngờ vực, lúc Liễu Tự Diêu truyền âm sang.
“Đám ác quỷ phần nhiều là oán linh, tàn hồn từ ngoại giới hợp thành, vốn chẳng thuộc về quỷ giới. Bởi Quỷ Vương thành mới cho phép dân chúng bắt giữ, buôn bán chúng. Hiện giờ thị trường nhiều nhất là từ tu chân giới, còn cả từ những nơi khác, như Khai Hồng giới, Thần Khí giới…”
Nghe đến hai chữ Khai Hồng giới và Thần Khí giới, Sở Lạc thoáng sững , cũng truyền âm hỏi: “Ngươi hai nơi đó ở ?”
Liễu Tự Diêu lắc đầu:
“Hẳn là giống quỷ giới, đủ điều kiện đặc biệt mới thể tiến . Từ tới nay ai từng đến đó, lẽ chốn chúng thể bước chân .”
Sở Lạc trầm mặc, nàng rõ Khai Hồng giới và Thần Khí giới thế giới song song nào, mà là thiên địa tu chân giới, giờ đều diệt vong.
Việc trong tu chân giới ai , nhưng thực chẳng bí mật gì lớn — bởi nơi đây vốn cao cấp hơn tu chân giới, lịch sử cũng xa xưa hơn nhiều.
“Chỉ là, phần lớn dân quỷ giới sẽ thấy sợ hãi mấy con ác quỷ đó.” Liễu Tự Diêu , thoáng về phía Lạc Xuyên.
“Nàng bệnh tật từ nhỏ, tự nuôi , chịu muôn vàn khổ cực, sợ hãi cũng là lẽ thường thôi.”
Sở Lạc liền tiếp lời, giọng vang lên:
“Ngươi thế cũng đúng, một bệnh tật, gian nan nuôi lớn chính , lo sợ những thứ cũng chẳng gì lạ.”
Liễu Tự Diêu khẽ “chậc” một tiếng, bỗng thấy nghẹn lời.