Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 881: Lạc Xuyên

Cập nhật lúc: 2025-10-01 13:11:09
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phúc Duyên y quán.

Vũ cơ đếm mấy khối mộng thạch kiếm buổi biểu diễn, bất lực thở dài.

“Sao trong thành ít thế … căn bản chẳng đủ…”

Đang buồn rầu thì nàng thấy bảng giá t.h.u.ố.c mà Phúc Duyên y quán dán , đôi mắt lập tức mở to.

“Sao rẻ thế !”

khi bên trong y quán, phát hiện trong cửa tiệm rẻ như mà chẳng ai đến mua thuốc.

Nàng tính toán mộng thạch trong tay. Cho dù t.h.u.ố.c rẻ như , nàng cũng đủ tiền mua…

Cuối cùng, nàng c.ắ.n răng bước y quán.

“Ờm… hỏi, nơi thể mua chịu ?”

Vừa bước cửa, từ trong y quán một phụ nhân trung niên mặt mày hiền hòa.

Phụ nhân mỉm : “Tiểu cô nương gặp khó khăn gì ? Mua chịu thì thôi, con mua t.h.u.ố.c gì, hạ giá xuống cho con một chút.”

Nghe , mặt vũ cơ ánh lên niềm vui, định mở miệng thì từ cửa vang lên một giọng quen thuộc.

“Nàng vốn bệnh, mua t.h.u.ố.c của ngươi gì?”

Nghe thấy tiếng , vũ cơ vội đầu , chỉ thấy là Sở Lạc và Liễu Tự Diêu.

“Không bệnh thì mua ít t.h.u.ố.c bổ về dùng cũng mà.” Phụ nhân hai bước , sang vũ cơ: “Tiểu cô nương, thật nhé, mấy hôm nay mới nhập một lô t.h.u.ố.c bổ , dưỡng nhan dưỡng sắc, con vốn xinh thế , dùng càng hơn…”

chúng tiền, ngươi thể cho ?” Sở Lạc mở miệng hỏi.

Ánh mắt phụ nhân nàng mang theo chút kiên nhẫn.

“Cho thì . Nếu thật sự là mua t.h.u.ố.c về dùng, ít nhất cũng trả chút tiền!”

Nghe , vũ cơ móc mộng thạch , nhưng động tác vẫn chậm hơn Sở Lạc một bước.

Sở Lạc trực tiếp đặt một khối mộng thạch lên bàn: “Bốc cho một thang, loại ngươi đó, dưỡng nhan bổ khí.”

Phụ nhân đảo mắt họ mua cho bản , sắc mặt lập tức biến đổi.

“Ngươi coi thường ăn mày ? Bà đây mở tiệm là để bán thuốc, để từ thiện! Một khối mộng thạch mà đòi mua đồ? Cút, mau cút hết cho !”

tức giận đuổi thẳng ba ngoài, tiện tay ném cả khối mộng thạch của Sở Lạc theo.

“Phịch” một tiếng, cửa y quán đóng sập , còn truyền cả tiếng khóa cửa.

Vũ cơ hoảng hốt, vội chạy lên gõ cửa.

“Bà chủ, thật sự mua thuốc! Phiền bà mở cửa với!”

mặc nàng gọi bao nhiêu, bên trong cũng đáp .

Sở Lạc chút vấn đề, bàn tay giấu lưng khẽ động, lập tức xuất hiện một cái bình t.h.u.ố.c nhỏ, bên bốn chữ “Phúc Duyên y quán”.

Liễu Tự Diêu thoáng giật , thấp giọng hỏi: “Ngươi trộm khi nào thế?”

“Vừa nãy thôi.” Sở Lạc nheo mắt, hỏi: “Ngươi ở quỷ giới, quen đại phu nào ?”

“Ngươi nghĩ ở quỷ giới sẽ bạn bè ?”

“Ngươi chẳng từng tới một ? Chẳng quen ai ?”

“Ta đến quỷ giới để kết bạn!”

“Thế ngươi đến gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-881-lac-xuyen.html.]

Lời dứt, Liễu Tự Diêu im lặng thật lâu, mới gượng hai chữ:“Bắt quỷ.”

Ánh mắt Sở Lạc sáng lên ngay.

Hắn đến quỷ giới để bắt quỷ? Không sợ đ.á.n.h cho bầm dập ? Không ngờ cái gã họa sư  cũng khá gan đấy…

“Không bạn cũng , vẫn cách nghiệm thuốc. Đi theo .” Liễu Tự Diêu bổ sung.

Nói xong, hai chuẩn rời , nhưng Sở Lạc về phía vũ cơ vẫn đầy vẻ bất lực .

“Ngươi mua t.h.u.ố.c chỗ nào cũng , nhưng đừng mua ở đây, t.h.u.ố.c chỗ vấn đề.” Trước khi , Sở Lạc vẫn nhắc nhở.

Nghe , ánh mắt vũ cơ khẽ đổi.

“Còn nữa, đừng lang thang ngoài đường, mau rời thành , Thu Trạch thành an .”

Nghe lời nàng, vũ cơ sững một chút, gật đầu.

Liễu Tự Diêu , Sở Lạc thấy thế cũng yên tâm, bước vài bước dừng .

, ngươi tên gì?”

“Ta… tên là Lạc Xuyên.”

Sở Lạc khựng , : “Tên cũng giống nhỉ. Đừng ở Thu Trạch thành nữa, lời, mau .”

Dứt lời, Sở Lạc vội vã đuổi theo Liễu Tự Diêu.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Liễu Tự Diêu đầu, hờ hững liếc nàng một cái.

“Ta chỉ coi việc nàng giống ngươi là trùng hợp thôi. Dù lúc g.i.ế.c Sở Yên Nhiên, chắc chắn ngươi cũng buông tha hồn phách nàng .”

“Hồn phách của Sở Yên Nhiên nghiệp hỏa thiêu .” Sở Lạc đáp, “Cứ coi như là trùng hợp . Dù đến quỷ giới, cũng để tìm mấy con quỷ giống .”

Sở Lạc một đoạn, chợt hỏi: “ , ngươi bạn cũng nghiệm thuốc, là cách gì?”

“Đến chợ đen, bỏ tiền .” Liễu Tự Diêu đáp nhạt.

“Nơi cũng chợ đen ?”

“Thấy lạ ? Ở đó cái gì cũng thể mua.”

“Ví dụ?”

“Ví dụ… quỷ.”

Tận mắt chứng kiến mức độ “sôi động” của chợ đen, Sở Lạc mới nhận Liễu Tự Diêu hề dối.

Trên con phố rộng rãi, hai bên bày la liệt sạp hàng, tất cả vật phẩm đều ghi rõ giá, trong đó thậm chí còn cả những con quỷ nhốt trong lồng đem bán.

những con quỷ khác với đám quỷ tu phố, hình dạng chúng méo mó dữ tợn hơn, đầy rẫy oán khí và sát khí.

Dân quỷ giới chúng chẳng khác nào tu sĩ nhân gian yêu thú.

Trong lồng lũ quỷ dùng ánh mắt đầy ác ý đám ngoài phố. Ai yếu bóng vía sớm tránh xa.

Liễu Tự Diêu chăm chú.

Sở Lạc bỗng nhớ đến từng vẽ bức “Bách Quỷ Đồ”, quỷ triệu hồi trông giống lũ đang nhốt .

Nàng nhớ đến những gì ban ngày.

“Họa sư quỷ, ngươi quỷ giới bắt quỷ, chẳng lẽ là nhiệm vụ gì đó, nhưng ngươi nhát gan dám bắt, nên trực tiếp chợ đen mua quỷ để thành chỉ tiêu hả?”

“Suỵt—” Sở Lạc dứt lời, Liễu Tự Diêu hít một lạnh, như trúng tim đen, lập tức bịt miệng nàng , “Ngậm cái miệng ch.ó của ngươi nhiều ít !”

Sở Lạc lập tức bật , vội gạt tay : “Ta . Ra ngoài còn tố cáo nữa, tố ngươi gian lận!”

“Được thôi.” Liễu Tự Diêu liếc nàng, “Ngươi cứ mách phụ .”

Loading...