Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 879: Bàn chuyện
Cập nhật lúc: 2025-09-30 11:56:13
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bình thường thì lẳng lơ quyến rũ, đến lúc xảy chuyện thì bỏ chạy, ! Mau đưa ả đến phủ Thành chủ!”
Sở Lạc bất giác dừng bước, chen trong đám đông, thấy đang đ.á.n.h đến mức co quắp cả , chính là vũ cơ trong quán rượu.
Thấy , Sở Lạc khẽ nhíu mày, cúi xuống kéo nàng dậy.
“Ngươi là ai ! Không liên quan thì cút !”
“Con tiện nhân đáng chết! Hại c.h.ế.t bao , ngươi giúp ả gì, chẳng lẽ cùng một bọn với ả?”
Lời chỉ trích xung quanh lập tức hướng về phía Sở Lạc. Vũ cơ đang ôm chặt lấy đầu chịu trận, thấy những tiếng quát , cũng nhịn ngẩng đầu lên.
Trước mắt nàng, bàn tay của Sở Lạc đang chìa .
“Nàng cùng một bọn với lũ hung thủ ? Đám hung thủ hôm qua đều trốn chạy, mang nàng theo?”
Nghe những lời , Sở Lạc tiếp tục : “Người trong quan phủ điều tra cả ngày, nếu nàng hiềm nghi, đến giờ còn bắt giam?”
“Lo chuyện bao đồng! Rõ ràng ả với con tiện nhân là cùng một bọn! Đánh! Không thể để của chúng c.h.ế.t oan uổng!”
“Đánh c.h.ế.t ả!”
Đám đông lao về phía Sở Lạc, nhưng chúng nào thể chiếm lợi thế trong tay nàng.
Chỉ trong chốc lát, kẻ đ.á.n.h liền biến thành kẻ đánh. Một kẻ khác thấy những kẻ xông lên đầu tiên đều hạ gục, lập tức hoảng sợ bỏ chạy.
Rất nhanh, đám giải tán sạch sẽ. Sở Lạc cúi xuống, vũ cơ: “Được , bọn họ đều hết .”
Thân thể vũ cơ vẫn run rẩy, lúc mới ngẩng đầu lên, cẩn thận quanh một vòng.
Quả thật như Sở Lạc , những kẻ đ.á.n.h nàng đều bỏ .
Sở Lạc tiếp: “Hôm đó trong quán rượu, nếu ngươi thật sự tham gia bỏ độc, khuyên ngươi nên mau tự thú thì hơn.”
“Ta !” Vũ cơ lập tức cãi, ngẩng khuôn mặt lên, ánh mắt vốn kiên định trở nên chần chừ:
“Ta chỉ thấy bọn chúng bỏ thứ gì đó trong rượu Tuyết Phách Hương, nhưng đó là độc d.ư.ợ.c g.i.ế.c …”
Hôm qua trong quán rượu, cũng chính vì Sở Lạc từng giúp nàng ở hậu viện, nên khi rót rượu nàng mới âm thầm nhắc nhở.
Nghĩ đến việc bản giờ thế nào cũng ai tin, và cũng chẳng thể ở nơi nữa, đôi mắt đỏ hoe của vũ cơ rơi xuống giọt lệ.
“Ta… ngờ thành thế … ở chỗ chẳng thể sống tiếp nữa…”
Sở Lạc gương mặt giống hệt đang nức nở, trong lòng cũng mềm , vội an ủi: “Được , , giờ ngươi khỏi thành đúng ? Có dậy nổi ?”
Nghe , vũ cơ ngừng , cố gắng lên, nhưng vì đ.á.n.h quá tàn nhẫn, nhổm dậy khuỵu xuống.
Thấy thế, Sở Lạc dứt khoát cõng nàng lên lưng, về phía Liễu Tự Diêu đang chờ xa.
“Ngươi thật định mang nàng theo?” Giọng Liễu Tự Diêu vang lên.
“Nàng thương nặng thế , ở trong thành e rằng chẳng ai chịu chữa cho. Không thể bỏ mặc nàng ở đây .” Sở Lạc đáp.
Liễu Tự Diêu khẽ nhướng mày: “Trước giờ từng thấy ngươi nhiệt tình như ?”
“Ta nhiệt tình với ngươi thế nào ,” khóe miệng Sở Lạc giật giật, “ngươi tự nghĩ vấn đề của ?”
“Ai thèm.” Liễu Tự Diêu hừ một tiếng, thong thả về phía cổng thành.
Tuổi thọ ở Quỷ giới vốn dài. Dân chúng nơi đây giống bên ngoài, chỉ vài thế hệ là đổi , mà những lão nhân ngàn tuổi, vạn tuổi đều thể gặp khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-879-ban-chuyen.html.]
Cũng vì thế, cho dù là những nơi xa xôi nghèo khó, vẫn nhiều quỷ dân sinh sống. Từ một tiểu thành cho đến thành phồn hoa hơn như Thu Trạch đều qua những vùng hoang nguyên rộng lớn. Thậm chí ngay cả hoang nguyên , cũng ít quán trọ, thương điếm, cùng những thôn trấn nhỏ mọc lên san sát.
Trời tối, bọn họ mới tìm một tiệm thuốc, lúc mới dừng .
Vũ cơ trị thương trong hiệu thuốc, còn Sở Lạc cùng Liễu Tự Diêu thì ở bên ngoài, tìm chỗ trọ ngay tại quán khách gần đó.
Sở Lạc bên cửa sổ khéo thể về hướng hiệu thuốc.
Nàng khoanh tay lưng, chẳng mấy chốc liền mở miệng: “Quỷ tài hoạ sư, bàn chuyện chút.”
“Nói .” Liễu Tự Diêu vẫn bàn, chuyên tâm vẽ tranh.
“Cho mượn ít tiền.”
“……”
Sáng sớm hôm , trong hiệu thuốc, vũ cơ đống d.ư.ợ.c liệu hôm qua dùng, mở túi hành trang lục lọi một lượt.
Đợi thầy t.h.u.ố.c bước , nàng mím môi :
“Đại phu, tiền t.h.u.ố.c hôm qua… thể ghi nợ ? Đợi kiếm Mộng thạch nhất định sẽ trả.”
“Tiền t.h.u.ố.c của ngươi?” Vị thầy t.h.u.ố.c thản nhiên đáp:
“Lúc trời sáng, vị cô nương mang đầu ch.ó đất đưa ngươi tới tới thanh toán . Nếu việc gì khác, ngươi thể .”
Vũ cơ ngẩn : “Họ… ?”
“Chắc là .”
Nàng sững một hồi, cảm thấy bản thể gắng gượng bước , bèn khoác hành trang, hướng về tòa thành gần đó mà .
Thu Thạch Thành
Dù Sở Lạc và Liễu Tự Diêu đều nhất trí rằng thể trông mong gì quan viên Quỷ giới, nhưng khi đến đây đúng lúc trông thấy họ thành chủ phủ, thế là liền lặng lẽ theo .
Liễu Tự Diêu từ xa vận dụng Bách mục nhiên nhĩ để trộm những lời đối thoại, còn Sở Lạc thì gan to bản lĩnh lớn, trực tiếp rạp nóc nhà, nheo mắt qua khe ngói trong.
Người phái tiếp mấy kẻ từ tiểu thành đến chẳng qua chỉ là một tiểu quan trong phủ thành chủ, nhưng vẫn cứ bày dáng vẻ cao ngạo, tay nâng chén , bộ dạng kênh kiệu.
“Vị Lục sự , sớm từ quan . Nếu thật sự y phạm tội, cũng chẳng liên quan gì đến Thu Trạch thành chúng . Các vị, ngoài việc hỏi về Lục sự , còn chuyện gì khác ? Không thì xin mời về cho, chúng cũng bận rộn.”
“Đừng mà đại nhân, chuyện liên quan đến hơn ba mươi mạng , thể qua loa , xin ngài giúp tìm Lục sự một chuyến, cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian.”
Đám từ tiểu thành vội vàng mềm mỏng cầu khẩn, ai ngờ bàn tay nâng chén của tên quan khựng , mặt lộ vẻ châm chọc.
“Chỉ c.h.ế.t ba mươi mấy thôi ?”
Lời dứt, mấy đến từ tiểu thành đều ngẩn , sắc mặt trở nên khó hiểu và quái lạ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tên quan ngạo mạn liếc bọn họ mấy cái, mới tiếp tục:
“Các ngươi cũng đừng cho là vô tình, thật sự là gần đây chuyện xảy quá nhiều. Các ngươi ở nơi nhỏ bé tin tức bế tắc, cũng bình thường.
Ngay hai ngày , trong Thu Trạch thành chúng còn bùng phát một loại bệnh điên. Rất nhiều chẳng hiểu vì mà phát cuồng, cầm d.a.o xông phố c.h.é.m loạn. Chỉ trong hai ngày c.h.ế.t hơn ba trăm . Các ngươi thấy giờ ngoài đường qua đều ít ?”
“Còn thành Tô Đàm kế bên, xuất hiện dị tượng ‘trăng rơi đáy hồ’. Đêm trăng rằm, vô chèo thuyền, hoa thuyền vớt trăng. Kết quả hiểu mà tất cả thuyền đều chìm, c.h.ế.t ít nhất năm trăm .”