Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 873: Mưa đao

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:46:13
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo lời của Liễu Tự Diêu, Sở Lạc mở cuốn họa tập . Ngay trang đầu tiên, bức họa một bé hiện lên khiến Sở Lạc sững .

“Đây là… Nguyên Chân?”

Liễu Tự Diêu gật đầu:

“Họa tập lấy từ tay thuộc hạ cũ của Xích Phát Tướng Quân. Gần đây trong Quỷ giới và Tu Chân giới đều hoạt động của bọn chúng. Có kẻ lộ diện, cũng kẻ ẩn sâu. Điều khiến khó mà nghi ngờ, rằng tất cả đều do Xích Phát Tướng Quân sắp đặt.”

“Thân phận của đứa trẻ trong tranh cũng cho điều tra. Giờ phát hiện nó liên hệ với t.h.ả.m án Tô thị năm xưa, rõ ràng là nhằm Tô đạo hữu.”

“Khi tìm cuốn họa tập , đám quỷ tu đang tìm kiếm tàn hồn của những đứa trẻ trong tranh, dùng thủ đoạn của Quỷ giới để khiến chúng trở nên chỉnh, thể tự hành động.”

cái giá trả là sức mạnh tàn hồn sẽ bào mòn, khiến chúng vĩnh viễn thể luân hồi.”

“Nếu Tô Kỳ Mộc kết cục của Nguyên Chân còn bi t.h.ả.m hơn tưởng… sợ lòng sẽ càng khó kéo .”

Sở Lạc liếc Liễu Tự Diêu, tiếp tục lật xem.

Trang đầu là Nguyên Chân, mấy đứa trẻ phía đều là gương mặt xa lạ mà Sở Lạc từng gặp.

“Vậy những đứa trẻ là ai? Tại tìm tàn hồn của chúng?”

“Ngươi và từng gặp qua,” Liễu Tự Diêu dừng một thoáng, “nhưng sư ngươi – Kỷ Thanh Vũ, chắc chắn sẽ nhận ngay.”

Nghe đến đây, tim Sở Lạc lập tức khựng , sắc mặt cũng đổi.

“Là những đứa trẻ Tiểu Sơn Tông mưu hại hơn năm trăm năm , khiến sư ngộ sát ?”

Liễu Tự Diêu gật đầu: “Cũng chính là tâm ma luôn ám ảnh .”

Ngón tay Sở Lạc siết chặt lấy cuốn họa tập.

Đám quỷ tu hồi sinh Nguyên Chân, dẫn dắt Tô Kỳ Mộc tìm chân tướng t.h.ả.m án diệt môn ba mươi năm , lẽ là để d.a.o động tâm tính .

Giờ chúng còn hồi sinh những đứa trẻ … rõ ràng là nhằm Kỷ Thanh Vũ!

Chúng hủy diệt sư , hủy diệt chính bọn chúng?

Sở Lạc nhớ đến chuyện Quỷ Tân Nương lợi dụng để tay g.i.ế.c .

Có lẽ nguyên nhân vì Tô Kỳ Mộc, mà việc g.i.ế.c nàng vốn dĩ trong kế hoạch của Xích Phát Tướng Quân.

Trong năm nắm giữ Quỷ Vật Tạo Thần, thì Ứng Ly Hoài và Linh Yểm đều ủng hộ sự tồn tại của Tân Thế Giới.

Còn bản nàng, Kỷ Thanh Vũ và Tô Kỳ Mộc thì bảo vệ Tu Chân giới.

Rõ ràng đang lượt đ.á.n.h gục từng

Thấy Sở Lạc lo lắng mặt, Liễu Tự Diêu lên tiếng:

“Hiện giờ cũng cần quá căng thẳng. Tàn hồn c.h.ế.t ở Tu Chân giới tuy thể tìm thấy trong Quỷ giới, nhưng thời gian càng lâu việc tìm kiếm sẽ càng khó khăn.”

“Nguyên Chân c.h.ế.t mới hơn ba mươi năm, để tìm tàn hồn , đám cựu thuộc hạ của Xích Phát Tướng Quân tốn ít công sức. Còn mấy đứa trẻ c.h.ế.t hơn năm trăm năm , trải qua bao nhiêu vòng luân hồi, thậm chí lẽ hồn phách tan biến còn nữa.”

lỡ như…” Sở Lạc kìm , “cho dù khó tìm, chỉ cần chúng tìm một đứa thôi thì cũng nắm trong tay vũ khí khống chế nhị sư của . Ta thể khoanh tay chúng thành công.”

Sở Lạc im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng đưa quyết định.

“Ta đến Quỷ giới.”

Hoàng Cung nước Thanh Di.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Gió nhẹ thổi qua. Trong cung điện, chiếc ghế mỹ nhân  lộng lẫy là một con mèo nhỏ đang uể oải cuộn tròn, bên cạnh là một thiếu nữ đang cắm hoa.

Đại công chúa nước Thanh Di tuy là nữ nhi, nhưng thiên phú và tính cách đều vượt xa các hoàng tử trong hoàng thất. Vì , nàng hoàng đế coi trọng, thể tham gia nhiều việc triều chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-873-mua-dao.html.]

Hiếm khi rảnh rỗi cắm hoa, nhưng ngay lúc nàng nâng một đóa bách hợp lên, cánh hoa bỗng dưng bốc cháy, lửa suýt chút nữa thiêu đến nàng.

“Á!” Đại công chúa thất thanh, lập tức cảnh giác: “Người !”

Một đội thị vệ nhanh chóng xông .

ám sát như trong dự liệu xảy . Dưới ánh mắt cảnh giác của bao cao thủ, đại công chúa trấn định , thử nâng một bông hoa khác lên.

“Á!”

“Có thích khách!”

“Bảo vệ công chúa!”

Lại là đóa hoa bốc cháy. Đại công chúa hoảng hốt kêu lên, thị vệ lập tức rút binh khí, nhưng bốn phía vẫn hề động tĩnh lạ thường.

“Các ngươi, ngoài điện kiểm tra!” Thủ lĩnh thị vệ lập tức lệnh.

“Công chúa…”

“Ngươi đây,” đại công chúa chỉ một thị vệ bên, “ngươi thử cầm hoa xem.”

Thị vệ lệnh, cầm lấy một đóa hoa, nhưng chẳng chuyện gì xảy .

Đại công chúa nhíu mày, thử một nữa.

“Á——” Một luồng lửa bùng mạnh thẳng mặt nàng. May nhờ bên cạnh kịp tay, nếu gương mặt nàng e rằng hủy hoại.

Dẫu thoát nạn, nhưng trong lúc lùi tránh nàng ngã nhào xuống đất, đau điếng cả .

“Meo——” Con mèo giật , lập tức nhảy khỏi ghế mỹ nhân  phóng thẳng ngoài.

Lúc , đám thị vệ kiểm tra bên ngoài cũng trở về.

“Công chúa, bên ngoài hề phát hiện dị thường…”

Đại công chúa đỡ dậy, bàn tay vẫn áp chặt lên ngực, tim đập dồn dập vì hoảng sợ.

“Chỉ e kẻ tà tu lợi hại đang âm thầm giở trò.” Nàng lẩm bẩm, :

“Nghe hôm nay Phùng tướng quân cung. Ông tu vi cao thâm, hẳn thể manh mối. Giờ Phùng tướng quân ở ?”

“Phùng tướng quân đang ở chỗ bệ hạ dâng tấu.”

“Bổn cung đích .” Đại công chúa dứt lời, liền sai mang theo chậu hoa kỳ quái .

Dọc đường, thời tiết đột ngột biến đổi.

Mây đen cuồn cuộn, cung nữ bên cạnh vội nhắc: “Công chúa, e là trời sắp mưa.”

Quả nhiên, dứt lời, sấm chớp nổ vang, từng “giọt mưa” trắng sáng rơi xuống.

“Mưa … Không đúng, đó là dao! Mọi mau tránh!”

“Bảo vệ công chúa! Rút lui, mau rút lui!”

“Á! Trời mưa dao!”

Một trận mưa đao bất ngờ giáng xuống, khiến khắp hoàng cung m.á.u chảy thành dòng.

Trận mưa hung hãn, nơi nghiêm trọng nhất đúng ngay đầu đại công chúa. Dù thị vệ vây kín bảo vệ, song khi sức cùng lực kiệt, nàng vẫn dính nhát chém. Chỉ đến khi rút lui hậu điện, mưa d.a.o mới chấm dứt.

Nửa ngày trời, trong cung của đại công chúa náo loạn, ai nấy đều bàng hoàng sợ hãi.

Còn ở Tô phủ cũ tại Vân Lai thành, Tô Kỳ Mộc khẽ xoay viên cờ đen trong tay, đôi mắt vàng lặng lẽ chằm chằm bàn cờ mặt.

Một quân cờ rơi xuống, trong hoàng cung liền xảy biến cố kỳ dị đáng sợ.

“Máu, m.á.u ngừng chảy… Mau bôi t.h.u.ố.c cho bổn cung! Tên lang băm ! Ngay cả vết thương nhỏ nhặt cũng trị nổi!”

Loading...