Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 871: Sẽ không thất hứa

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:45:04
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thể, thật , gặp vị tiểu công tử cùng bàn luận về sách vở. Biết , bọn họ còn thể trở thành những bạn

Nguyên Chân nâng cây nến, châm sáng cả gian phòng.

Hắn lặng lẽ xuống sách vở , yên tĩnh chờ đợi.

Chờ đến khi ngọn lửa nuốt chửng thể, thứ đau đớn từng trải qua , c.ắ.n răng chịu đựng.

Bởi vì… chỉ khi bản ở đây thiêu thành tro cốt, bọn họ mới chịu thả mẫu .

“Nương—!” Nguyên Chân tuyệt vọng gào lên, nào , đám đó căn bản bao giờ định giữ lời hứa.

Hắn nào , trong mắt Tả Hoằng Thận, phận của con họ thấp hèn như loài kiến, từ đầu định sẵn sẽ chẳng kết cục .

Bọn họ chỉ là những vật hi sinh.

Nguyên Chân càng thêm điên cuồng, như , viền mắt Tô Kỳ Mộc cũng đỏ hoe.

“Xin … là với hai …”

Hắn đặt tay lên vai Nguyên Chân, nhẹ nhàng kéo lòng.

“Đáng c.h.ế.t vốn , nên là các ngươi…”

“Tô thiếu gia…” Nguyên Chân ngẩng đầu . Nếu những chuyện năm đó, thì giờ cũng cao lớn như Tô thiếu gia .

Giờ cũng trở thành một tu sĩ chăng?

Có lẽ sẽ nhập Lăng Vân Tông, mà sẽ theo phụ tán tu, hai cha con cùng bảo vệ mẫu .

“Phụ … phụ tuyệt đối sẽ …” Nguyên Chân Tô Kỳ Mộc, ngắt quãng , “Tuyệt đối sẽ phản bội Tô gia.”

Lời dứt, nước mắt cũng từ khóe mắt Tô Kỳ Mộc trượt xuống.

“Gia chủ Tô đối đãi chúng . Phụ luôn , chờ nhập học xong, ghi nhớ ân tình của Tô gia chủ, kính trọng thiếu gia.”

“Phụ cũng thường , tu sĩ thì sẽ gặp vô gian nan, nhưng cho dù thế nào cũng vứt bỏ khí tiết của .”

“Tu đạo, cầu trường sinh, tu chính là tu tâm tính. Nếu quên bản tâm, thì mới là thật sự đại đạo vứt bỏ.”

“Tô Gia chủ  cưu mang chúng khi sa sút, a cha tuyệt đối bao giờ chuyện phản bội Tô gia! Thiếu gia, ngài… ngài nhất định tin .”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ta tin.” Tô Kỳ Mộc khẽ cúi mắt, giọng trầm tĩnh. “Là Tô gia chúng phụ bạc các ngươi. Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng, rửa sạch oan khuất cho khuất…”

Nghe , Nguyên Chân đưa tay lau khô nước mắt .

“Ta cũng tin Tô thiếu gia… ngài sẽ thất hứa.”

Nói xong, khí tức đột nhiên biến đổi.

Dưới ánh sáng ban ngày, thể vốn giống như con của dần trở nên trong suốt, như một lớp ngụy trang bóc bỏ, để lộ bản chất thật sự.

Nguyên Chân vốn chỉ là một tàn hồn cô độc, ngay cả quỷ tu cũng tính .

Chỉ là, một luồng lực lượng quỷ tu cưỡng ép giữ hồn phách của , ngưng tụ thành dáng vẻ ban đầu.

nay, khi thế và ký ức đều tìm , luồng quỷ khí bắt đầu tan rã.

Một khi quỷ khí tán hết, cũng sẽ biến mất.

Nhìn thấy cảnh , Tô Kỳ Mộc nghẹn nơi cổ họng, vô cùng khó chịu.

Điều càng chứng thực, sự xuất hiện của Nguyên Chân chẳng qua chỉ là một quân cờ, dẫn theo vụ huyết án diệt môn năm đó.

Một đứa trẻ cùng tuổi với , khi sống là quân cờ, đến c.h.ế.t vẫn lợi dụng.

Mà tất cả… đều là vì .

Tô Kỳ Mộc như thể cảm nhận những sợi tơ vô hình đang khống chế. Từ khi mất tất cả, biến thành một con rối, từng thực sự chủ bản .

Mà kẻ đang giật dây đối diện tất cả những chuyện … rốt cuộc gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-871-se-khong-that-hua.html.]

Thân ảnh Nguyên Chân dần dần tiêu tán, đến ngay cả tia khí tức cuối cùng cũng tan biến theo gió.

Tô Kỳ Mộc vẫn quỳ nơi đất, lắng cơn đau từng hồi truyền đến từ trái tim.

Sở Lạc bước lên vài bước, dừng bên cạnh . “Chúng hãy an táng nguyên phu nhân cho chu .”

Quan tài, vật bồi táng, lễ phẩm đều chuẩn thỏa đáng.

Sau đó, chọn huyệt phần, hạ táng, dâng hương tế bái.

Khi xong xuôi, trời tối đen.

Sở Lạc Tô Kỳ Mộc đang thất thần quỳ mộ phần, thấy ánh mắt khác hẳn ngày thường.

Một đêm lặng lẽ trôi qua. Đợi đến khi trời sáng, mới hồn trở .

Trong mắt, lớp băng mỏng dần tan, xoay đầu Sở Lạc.

“Lạnh ?”

Sở Lạc ngờ mở miệng hỏi , ngẩn một chút, khẽ lắc đầu.

“Yên tâm, linh căn của vẫn còn.”

“Chúng nên về thôi.” Tô Kỳ Mộc dậy.

Trời dần sáng, phố cũng bắt đầu .

Sở Lạc bấy giờ mới cẩn thận quan sát thành Vân Lai. Việc xảy trong Hoàng phủ đêm   gây chấn động nhỏ. Tuy nhiên, những kẻ c.h.ế.t đều là quỷ tu, còn những quỷ tu nhập xác vẫn còn giữ một thở.

bởi vì đó,  nô tỳ điên loạn sớm khai với quan phủ rằng Hoàng phu nhân nguyên chủ từng nhiều hãm hại thất cùng nha trong phủ. Thế nên, dù bà giữ mạng, cũng khó thoát khỏi tội quan phủ thẩm tra.

Hoàng phủ biến thành phế viện, nô bộc gia nhân đều quan phủ giải tán.

ngang qua khu phố gần đó, vẫn thể thấy dân chúng bàn tán xôn xao, hết yêu ma quấy phá, đồn thổi càng thêm ly kỳ.

Sở Lạc chỉ khẽ , để tâm, ánh mắt liền tấm biển hiệu bên đường thu hút.

“Minh Mặc Các.”

Sở Lạc chợt nhớ : “Đây chẳng là nơi quỷ tân nương thường tới mua tranh ?”

Vừa cửa tiệm mở , Sở Lạc liền bước , tra hỏi một phen, cuối cùng cũng lấy tin tức về bức sơn thủy đồ từng khiến quỷ tân nương xúc động thôi.

Lần theo manh mối , nhưng bán tranh ngoài chợ năm đó sớm biến mất chút tung tích.

“Quỷ tân nương chọn ngay bức sơn thủy , chứng tỏ đó chính là tác phẩm của Xích Phát Tướng Quân.”

“Mà trong ngày hôm đó, ngoại trừ tiếp xúc với bức họa , trong Hoàng phủ hề phát sinh chuyện lạ nào khác.”

“Nàng luôn thấy cùng Xích Phát Tướng Quân thành , lẽ, chính là thấy trong quỷ vực của bức họa .”

“Ngươi cùng ai thành ?” Tô Kỳ Mộc bỗng nhíu mày.

Sở Lạc thì tiếp tục phân tích: “Ta đương nhiên chẳng thành với ai cả. Nhất định là Xích Phát Tướng Quân khi vẽ, cố ý dựng nên cảnh tượng trong quỷ vực.”

Nàng nhớ tới mộc nhân tóc đỏ từng thấy đáy Vô Tận Uyên.

“Hắn mượn tay quỷ tân nương để g.i.ế.c .”

Sở Lạc chau mày, ôm chặt hai tay ngực.

“Nghĩa là gì? Ta từng trêu chọc gì ?”

“Xích Phát Tướng Quân…” Tô Kỳ Mộc cũng thấp giọng lặp , ánh mắt ẩn hiện nghi hoặc.

Giọng vẫn trầm như cũ, nhưng trong đôi kim đồng tử cúi thấp ánh lên sự chán ghét và bực bội.

“Còn chịu dứt…” Sở Lạc lẩm bẩm, tiếp tục bước , Tô Kỳ Mộc cũng nhanh chóng theo .

Khi phủ cũ Tô gia, từ xa cả hai thấy tiếng than truyền .

Loading...