Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 858 – Nhất Bái Thiên Địa

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:40:20
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong gian phòng nhanh chóng trở nên tĩnh lặng. Hoàng phu nhân chằm chằm bức họa mắt, đôi mày chau chặt.

“Ngươi… quả nhiên vẫn còn sống…”

Nàng đưa tay khẽ chạm bức sơn thủy đồ, nhưng ngay khoảnh khắc đó ánh mắt đột nhiên biến đổi.

Từng luồng quỷ khí âm lãnh từ trong họa quyển tràn , thể Hoàng phu nhân mềm nhũn ngã xuống. Một đạo hồng quang từ trong bức họa bay vụt , trực tiếp tiến quỷ vực trong tranh.

Cảnh sắc hiện chính là một nơi chốn nào đó trong tu chân giới, nàng từng thấy bao giờ. Trước mắt là một ngọn núi cao sừng sững, mà nàng đang nơi chân núi.

“Đây… chính là phong cảnh mà ngươi từng tưởng tượng khi hạ bút vẽ tranh …”

Thanh âm nữ tử khẽ ngân vang lớp khăn đỏ trùm kín đầu. Nàng tiếp tục tiến về phía , vén mây mở sương, liền thấy một bóng lưng quen thuộc.

Thân hình cao ngất, mái tóc đỏ dài đến tận eo, đang phía ngẩng đầu lên đỉnh núi, dường như đang chờ đợi ai đó.

Bao năm xa cách, dù rõ đây chỉ là ảo cảnh trong quỷ vực, nhưng nếu thể thấy gương mặt thêm một cũng đủ khiến tim nàng loạn nhịp.

Nàng chờ đợi bao năm… đêm tân hôn , khăn trùm đầu của nàng, vẫn từng vén lên.

Ngay lúc nàng chuẩn bước tới gần, thấy vị tướng quân tóc đỏ đột nhiên nghiêng đầu, khóe môi khẽ cong, ánh mắt ôn nhu, mang theo ý nhè nhẹ.

ánh dành cho nàng.

Từ một bên, một thiếu nữ mặc hồng y tươi chạy đến, thản nhiên nắm lấy bàn tay . Hai , sóng vai hướng về phía đỉnh núi mà .

Trong nháy mắt, tân nương quỷ lạnh buốt, tựa như rơi xuống hàn băng vạn trượng.

Nàng trơ mắt hồng y nữ cùng mật, cảnh tượng chuyển đổi: mênh m.ô.n.g hồ nước, thuyền con lững lờ trôi. Người nam tử ung dung chèo thuyền, bên cạnh vẫn là thiếu nữ hồng y . Không họ điều gì, chỉ thấy nàng nghiêng ngả, ôm chặt lấy nàng lòng.

Bàn tay trong bộ hỷ phục đỏ thẫm siết chặt đến run rẩy, cả phẫn hận đến phát run.

Cảnh sắc một nữa tan biến, đó là một động phòng hoa chúc rực rỡ, tràn ngập hỷ khí.

Hô hấp của tân nương quỷ nghẹn . Ngoài viện, tiếng xướng lễ vang vọng.

“Nhất bái thiên địa—”

Nàng vội vã lao , liền thấy nam tử tóc đỏ mặc hỷ phục, tuấn mỹ vô song, đúng như trong mộng tưởng của nàng vô .

Thế nhưng, bên cạnh , khoác lên bộ áo tân nương… nàng.

Tân nương quỷ trơ mắt bọn họ thành lễ bái, từng giọt lệ lặng lẽ thấm đẫm lớp khăn đỏ che mặt.

Trong tâm trí rối loạn, nàng lao nhanh động phòng, dõi tấm lưng quen thuộc của nam tử .

“Ngươi thê tử, vì còn kết hôn!”

“Ngươi đợi bao lâu ! Đêm tân hôn, ngươi khoác lên chiến giáp vội vã lao biên cương, để cùng một bộ giáp sắt bái đường. Ngươi còn nhớ , là mới chính là thê tử của ngươi! Những gì từng cho , tại ban cho kẻ khác, nàng là gì!”

“Ta vẫn luôn chờ ngươi trở về. Khăn trùm đầu của tân nương chỉ phu quân mới thể vén lên, khi phu thê mới thể dài lâu, vĩnh viễn phân ly.”

“Thế nhưng… vì ngươi về? Có ngươi quên , quên rằng ngươi còn một thê tử nơi !”

Nàng đó lẩm nhẩm ngừng, lệ từ khăn đỏ dứt. nam tử phía dường như chẳng thấy gì, vẫn ôn nhu về phía tân nương bên giường.

Rốt cuộc là thương đến mức nào, mới thể si mê đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-858-nhat-bai-thien-dia.html.]

Tim tân nương quỷ nhói đau dữ dội. Nàng thấy nhung nhớ ngày đêm, tay nâng chiếc thước đỏ, khẽ vén khăn trùm đầu của nữ tử .

“Không—!”

Tiếng gào thét thê lương vang vọng, nàng phóng thẳng về phía , móng tay đỏ như m.á.u xé nát tân nương thành từng mảnh. Quỷ khí cường đại bùng phát, thể kìm nén, khiến bộ quỷ vực run rẩy sụp đổ từng mảng.

“Ngươi chỉ thể thích , chỉ mới là thê tử duy nhất của ngươi—!”

Ầm một tiếng, quỷ vực vỡ nát. Hồng quang lao thẳng trở về thể Hoàng phu nhân, còn bức họa sơn thủy bàn hóa thành vô mảnh vụn.

Hoàng phu nhân mở mắt nữa, quỷ khí trong thể cuồn cuộn trào , khó lòng áp chế.

Ánh mắt nàng lạnh lẽo, hung tàn, phẫn hận ngập trời.

“ Sở Lạc…”” Hoàng phu nhân nghiến răng nghiến lợi, từng chữ phun : “ Chết..”

 

“Khụ—” Sở Lạc đưa tay vỗ vỗ lưng : “Sao mà lạnh hết cả sống lưng thế …”

Bởi vì Tô Kỳ Mộc bây giờ tu luyện thường vô ý cải biến trật tự xung quanh, nên nàng bèn cùng ngoại thành, tìm nơi hoang vắng để yên tâm luyện công. Nếu chuyện gì, nàng đều thể ứng phó ngay tức khắc.

Mấy hôm nhặt thiếu niên , cực kỳ bám Tô Kỳ Mộc. Trong phủ ai nấy đều việc, giống Khai Tâm   thể ngoan ngoãn ở nhà chờ, thế nên nàng cũng đành mang theo bên .

“Có gần đây Hoàng phủ nhiều quá, nhiễm quỷ khí ?” Tô Kỳ Mộc liếc sang.

“Quỷ khí… chẳng thấy gì cả. Ta đoán chắc là kẻ nào đang nguyền rủa thôi.”

Sở Lạc rõ,   nhiều kẻ thù, loại cảm giác phần lớn là do hại nàng.

“Là ai?” Tô Kỳ Mộc khẽ nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

“Ta đoán… là sư tôn của ngươi đấy.” Sở Lạc nghịch nghịch chóp mũi, : “Ngươi chắc , hôm nọ chặn ông ngay cửa Thất Trận Tông, khiến lão mấy ngày liền ló mặt . Với cái tính hẹp hòi , tám phần là ngày nào cũng nguyền rủa .”

Đối diện nụ trong mắt nàng, Tô Kỳ Mộc cũng khẽ cong khóe môi.

, vẫn ghi nhớ chuyện trong lòng. Có vẻ, cần sớm nắm vững lực lượng của trật tự mới .

Trong lúc tu luyện nơi hoang vắng, nguyên thần chi lực từ Tô Kỳ Mộc tràn ngày càng mạnh, khiến quy tắc chung quanh biến hóa ngừng. vì nơi đây hoang vu nghèo nàn, khó nhận sự khác thường.

Máu tươi liên tục tràn nơi khóe môi , Tô Kỳ Mộc cố tình lau sạch, để lộ, mà bên cạnh Sở Lạc cũng đang tĩnh tọa luyện công, nên phát giác .

Chỉ thiếu niên lặng lẽ vết m.á.u , nhưng vốn ít , từ đầu đến cuối chỉ chịu mở miệng với một Tô Kỳ Mộc.

Trước khi rời phủ, Sở Lạc đặc biệt dặn dò Chu Trầm canh chừng Hoàng phủ. Nếu biến cố sẽ báo tin ngay, nhờ đó nàng cũng yên tâm lưu nơi đây thêm vài ngày.

Khi một trận tu luyện kết thúc, Tô Kỳ Mộc là tỉnh đầu tiên.

Hắn lên, bước đến bên bờ sông, tĩnh lặng. Chỉ trong nháy mắt, dòng sông vốn đang xuôi chảy liền nghịch chuyển, biến thành một con sông ngược dòng.

Khóe môi Tô Kỳ Mộc khẽ cong, xoay liền khôi phục quy tắc như cũ, sông nước trở về bình thường.

Trở nơi nghỉ, Sở Lạc cũng vì động tĩnh của   tỉnh dậy. Nàng lập tức chú ý đến thiếu niên — nước và lương khô đặt bên cạnh vẫn nguyên vẹn, mấy ngày ăn gì, nhưng vẫn c.h.ế.t đói.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sở Lạc nhíu mày, ngón tay nâng cằm lên, kỹ.

“Ngươi… ?”

Loading...