Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 854: Mặt nạ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:38:10
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng phu nhân cũng để tâm đến lời Sở Lạc , chỉ thị một thị tỳ dẫn Sở Lạc và Đỗ Quy Mỹ gặp nha điên .

Nhiều ngày trôi qua, nàng vẫn điên dại, tình trạng cũng .

Sau khi Đỗ Quy Mỹ chẩn bệnh, cuối cùng nha cũng khôi phục thần trí.

“Có quỷ! tết Trung Nguyên quỷ!” Vừa tỉnh táo , nàng liền hét lên.

Nghe tiếng động, thị tỳ canh giữ ngoài cửa khỏi liếc mắt .

“Tết trung Nguyên  là ngày quỷ, tất nhiên là quỷ .” Sở Lạc mỉm , khẽ che miệng nàng : “Đã thấy thì cứ đến Thượng Vi Quan dâng nén hương, trừ chút tà khí .”

Nha ngây ngốc nàng hiểu ý, còn Sở Lạc thì đầu với bên ngoài:

“Chắc bệnh là do trúng tà, đưa nàng đến Thượng Vi Quan ở vài ngày, ý của phu nhân thế nào?”

Bên ngoài nhanh chóng truyền đến giọng trả lời của thị tỳ:

“Phu nhân dặn, đạo trưởng gì cứ . Nếu đưa cũng chẳng . Chỉ mong đạo trưởng hiểu rõ, chúng ý sinh sự. Giờ lão gia chết, Hoàng gia cũng chẳng còn như , e là chẳng bao lâu nữa sẽ dọn .”

“Cả nhà dọn …” Sở Lạc nghiền ngẫm hàm ý trong lời , khẽ gật đầu: “Vậy sẽ đưa nàng . Phiền các hạ bẩm phu nhân, sẽ qua bái kiến nữa.”

“Đạo trưởng cứ tự nhiên.”

Nha vẫn hiểu rõ phận của , nhưng khi đến Thượng Vi Quan, nàng mới thả lỏng.

Sở Lạc gọi Đồng Tập đến, để hỏi chuyện trong Hoàng phủ.

“Ta nhớ đêm đó là tết Trung Nguyên . Sau khi tế tổ xong, Hoàng phủ mở yến tiệc đến tận khuya, phu nhân mới trở về nghỉ. Rồi… Hoàng lão gia bắt lấy , gì mà nạp .”

“Phu nhân lợi hại lắm. Trước Hoàng lão gia cưới bao nhiêu tiểu đều c.h.ế.t rõ nguyên nhân. Ai cũng là thủ đoạn của phu nhân, chỉ là dám .”

“Còn Hoàng lão gia háo sắc tột cùng. Bao nhiêu nha trong phủ đều chiếm đoạt nhưng dám hé răng. Một là vì ký khế bán , hai là nếu để phu nhân , e hôm đánh chết, hoặc bán kỹ viện.”

“Hôm đó nghĩ đời coi như xong. đến giờ Tý, ngoài phủ vang lên tiếng hô.”

“Có lớn tiếng gọi tân nương xuống kiệu.”

“Sau đó tiếng gõ cửa. Đêm đó vốn là Trung Nguyên, Hoàng lão gia cũng sợ hãi chẳng dám để ý. bao lâu lũ quỷ xuất hiện lưng .”

“Ta thấy… thấy một cỗ kiệu hoa đỏ thắm. Người khiêng kiệu— đúng, ! Hắn đầu giống chồn vàng. Hắn móc hồn Hoàng lão gia khỏi thể từng ngụm từng ngụm nuốt bụng.”

“Ta tưởng chúng cũng sẽ ăn , sợ quá mà ngất . Không ngờ… ngờ giờ còn thể đến Thượng Vi Quan. Bọn quỷ … chúng ?”

Sở Lạc ngoài phòng lắng .

Đám quỷ từ Quỷ giới tới g.i.ế.c nha , chỉ khiến nàng tạm thời phát điên.

Còn chúng … giờ vẫn đang ẩn trong Hoàng phủ.

Sau đó Hoàng Đại Hải hóa thành xác sống, bản Sở Lạc rời Thượng Vi Quan, bước biển lửa thiêu xác, hẳn cũng vì nàng quấy nhiễu nên chúng tay hủy xác nhanh.

Trong phòng, Đồng Tập hỏi thêm chi tiết, nha đều thành thật kể .

Nghe xong, Sở Lạc cùng Đỗ Quy Mỹ về Tô phủ.

Trên đường, Đỗ Quy Mỹ trầm ngâm lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-854-mat-na.html.]

“Bọn chúng từ Quỷ giới đến trừng phạt Hoàng lão gia định nhục nha , Hoàng phủ. Vậy rốt cuộc là vì điều gì? Chẳng lẽ chúng thấy Tu chân giới còn hơn Quỷ giới ?”

Sở Lạc lắc đầu, chợt nhớ đến lời vị sứ giả Quỷ giới mà Ứng Ly Hoài từng để nàng gặp.

“Người trong Quỷ giới, đa phần coi thường Tu chân giới.”

Bởi thọ mệnh tu sĩ so với quỷ quá ngắn.

“Vậy chúng còn ngoài?”

Sở Lạc đang suy nghĩ cách trả lời, thì tiếng cãi vã từ một cửa hàng ven đường thu hút sự chú ý.

Đó là một tiệm chuyên bán mặt nạ. Chủ quán đang đuổi một thiếu niên tầm mười một mười hai tuổi ngoài.

“Cút , cút ! Người tiền, chẳng mặt nạ, tới cửa hàng gì? Mau cút!”

Chủ quán đẩy , nhưng liều mạng lao .

“Ái dà, cút ! Ngươi mất hết khách ! Đây là con nhà ai, mau đến quản !”

“Ta cho ngươi , còn xông , báo quan đấy!”

“Rốt cuộc là con ai chứ!”

Thấy Sở Lạc sang, Đỗ Quy Mỹ cũng khẽ :

“Gần đây Hoàng phủ chẳng đang tìm một đứa trẻ mười một mười hai tuổi ? Thằng bé cũng tầm đó, khi nào…”

Nghe nàng , Sở Lạc cũng liên tưởng tới, liền gật đầu, bước tới.

“Chưởng quầy,” Sở Lạc tiến lên, giữ chặt bé đang lao , mỉm : “Xảy chuyện gì ?”

“Là con nhà cô ? Mau dắt nó ! Đừng để nó quấy nữa. Vừa cửa la hét, dọa khách của bỏ chạy hết !”

“Thật xin ,” Sở Lạc , “ là thế , sẽ mua thêm vài chiếc mặt nạ, coi như bù cho tổn thất.”

Nghe , vẻ bực bội mặt chủ quán lập tức giảm quá nửa.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Vậy… mời cô chọn.”

“Được.”

Thấy chủ quán ngăn nữa bé lập tức lao thẳng trong. Chủ quán cau mày, vội theo, sắc mặt cực khó coi.

Đang định nổi giận, thì giọng Sở Lạc vang lên từ phía :

“Mấy cái gói hết cho , khá thích đấy.”

Nghe , chủ quán vội , mặt lập tức nở nụ :

“Cô nương quả  mắt tinh đời! Tiệm của truyền từ tổ tiên, ít nhất cũng trăm năm . Tay nghề mặt nạ đều do gia truyền. Cô sang nơi khác chắc chắn tìm mặt nạ tinh xảo như của . Không chỉ dân thường thích, ngay cả tu sĩ cũng ưa chuộng mặt nạ của đó!”

“Tu sĩ cũng thích ?” Sở Lạc thì hứng thú.

Mặt nạ của tu sĩ đương nhiên là pháp khí linh khí, còn mấy chiếc chỉ bằng vật liệu bình thường, tu sĩ thích?

Thế nhưng chủ quán chắc chắn gật đầu: “Mấy chục năm chúng còn từng bán cho họ nữa!”

Loading...