Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 851: Thời gian hỗn loạn

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:36:33
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi đám rời , Sở Lạc đang định đuổi theo xem tình hình thì bất chợt phát hiện trong đám cỏ gì đó động đậy.

Nàng nheo mắt kỹ, liền thấy Chu Trầm,   ẩn núp bấy lâu  từ trong đám cỏ chui , vẫn còn vẻ mặt ngơ ngác quan sát bốn phía.

“Tiểu tử , thì ngươi ở đây.”

Thế cũng đỡ cho nàng khỏi tốn công tìm. Sở Lạc tâm trạng khá , lập tức thẳng xuống chân núi.

nàng quên mất dùng linh lực.

Khi Sở Lạc từ đỉnh núi lăn một mạch xuống chân núi, đau nhức  rã rời, mà động tĩnh cũng đủ lớn khiến Chu Trầm chú ý.

Vốn Chu Trầm còn tưởng kẻ nào nghĩ quẩn nhảy núi tự vẫn, mà chẳng giúp gì, chỉ đành . Ai ngờ khi hình lăn đến chân núi, đó vẫn còn thoi thóp!

Hắn lập tức rụt , dám tới gần. Ngay đó, thấy đối phương xoay , để lộ gương mặt quen thuộc.

Chu Trầm mừng rỡ xông đến: “Sở tiền bối! Cuối cùng ngài cũng tới ! từ núi lăn xuống thế ạ?”

Sở Lạc chống tay lên, nghiến răng : “Cái nơi quái quỷ , đúng là ở nổi một khắc nào nữa!”

“Tiền bối, đây rốt cuộc là chỗ nào ? Chẳng lẽ là quỷ vực ?”

Đối với Chu Trầm mà , quả thật thể gọi là “ là quỷ vực”.

,” Sở Lạc liếc , “ngươi cũng to gan thật, đến đèn lồng của quỷ mà cũng dám tới gần.”

Lúc Chu Trầm cũng hiểu , hóa chiếc đèn lồng vấn đề, chỉ mím môi nhỏ giọng: “Ta đó là đồ quỷ cho…”

Nói thì , to gan thật sự chẳng là Sở tiền bối ? Đèn quỷ đưa mà cũng dám nhận…

“Vậy giờ… chúng thể ngoài ?” Chu Trầm hỏi.

“Tất nhiên tìm đường .” Sở Lạc cũng thấy khó hiểu, quỷ vực hạn chế nàng đủ điều giống thứ vô tình lưu , nhưng con nữ quỷ dễ dàng đưa đèn lồng cho nàng, xem cũng chẳng hề quý trọng.

Bản chất quỷ vực  gắn liền với trạng thái của chủ nhân khi lưu nó. Nếu chấp niệm càng nặng, quỷ vực càng mạnh.

Sở Lạc chỉ thể nghĩ , còn bên cạnh Chu Trầm than thở ngừng:

“Hả? Còn tìm đường nữa? Chẳng lẽ thể dựng một pháp trận thoát luôn …”

“Ngươi tưởng là Tô Kỳ Mộc ?” Sở Lạc liếc một cái, “Đi thôi, ngoan ngoãn tìm đường.”

Nàng cũng trực tiếp phá tan quỷ vực, nhưng vận dụng nguyên thần lực trong nơi nàng còn nghiên cứu thêm. Trước mắt, nếu tìm lối thì khỏi cần tốn sức.

Nàng nhớ rõ Tô Kỳ Mộc từng , trong mỗi quỷ vực quy tắc vận hành nguyên thần lực đều khác , chịu sự chi phối của trật tự trong đó. Chỉ cần nắm trật tự , chẳng những thể khiến nguyên thần lực tăng lên gấp bội, thậm chí còn thể đoạt luôn quỷ vực, biến nó thành của .

Về phần thì Sở Lạc nghĩ nhiều, mắt chỉ mong tìm cách vận dụng nguyên thần, bằng sức mà thi triển thì cũng vô ích.

Chu Trầm Sở Lạc tập tễnh mà nhanh như bay trong lòng lập tức dâng lên cảm giác cảm động.

Thân tàn chí lớn, hổ là tuổi còn trẻ đạt đến Xuất Khiếu kỳ, vượt qua bậc tiền bối, dám một chặn Hạc Dương Tử cửa Thất Trận Tông.

Hắn vội vàng theo sát: “Tiền bối, chúng định đây?”

“Theo đám đúng, là đám quỷ , nhưng trong nơi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-851-thoi-gian-hon-loan.html.]

Sở Lạc giải thích một hồi, Chu Trầm chỉ hiểu một nửa, hỏi: “Nhìn bọn họ vẻ thế lực, liệu chính là chìa khóa để thoát khỏi quỷ vực ?”

“Ngươi đoán đúng . Còn nữ nhân , ngươi rõ mặt ?”

Chu Trầm lắc đầu: “Xa quá, rõ.”

“Nữ nhân đó e chính là quỷ tu trong Hoàng phủ, xem thử bản mặt thật sự của ả.”

Đang , Sở Lạc bỗng dừng bước.

“Sao ?” Chu Trầm khẩn trương hỏi.

Sở Lạc ngoảnh , cảnh sắc xung quanh tuy vẫn quen thuộc nhưng biến đổi tinh vi.

“Thời gian rối loạn , quỷ vực bất .”

, đúng! Lúc tới cũng ở chỗ , đẩy một cái, ngẩng đầu lên thấy trong bụi cỏ .” Chu Trầm gật đầu lia lịa.

“E rằng giờ khó mà tìm đám .” Sở Lạc trầm giọng, “Tóm , cứ tìm nơi đông mà đến thôi.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Chu Trầm , đường ngừng lưỡng lự nên đỡ lấy Sở Lạc từ núi lăn xuống , nhưng tình trạng của nàng rõ ràng còn khỏe mạnh hơn nhiều.

Trong lúc còn giằng co trong lòng, chẳng bao lâu hai tìm thấy một tòa thành trì.

“Trên đường thời gian chắc loạn thêm hai nữa .” Vừa thành, Sở Lạc khẽ với Chu Trầm, “Trong tình hình như , tìm đường sẽ phức tạp hơn nhiều. Trước tiên tìm chỗ an nghỉ ngơi, đừng tách . Đợi tìm cách vận dụng sức mạnh sẽ trực tiếp xé rách quỷ vực .”

Nghe , Chu Trầm vội vàng bước nhanh bám sát bên cạnh nàng.

“Thành … khác hẳn với thành thấy lúc mới đến, cảnh vật cũng đổi lớn, phồn hoa bằng. Tiền bối, chúng mới bao lâu, chẳng lẽ xa đến thế …”

Thấy trong thành còn nhiều ở nhà đất đơn sơ, Chu Trầm khỏi thốt lên.

Sở Lạc cũng , cau mày: “Chỗ e rằng an .”

Lời dứt, thành trì liền dậy sóng.

“Phản quân tới !”

“Phản quân đánh tới, mau chạy!”

“Cứu mạng ——”

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, lưng truyền đến tiếng cửa thành nặng nề đóng sập, dân trong thành hoảng hốt chạy trốn, còn kẻ kịp thành thì đồng loạt gào thét thê lương, c.h.ế.t tức tưởi ngoài cửa.

“Chạy! Theo họ mau!” Sở Lạc lập tức nắm tay Chu Trầm lôi theo dòng .

bọn họ kịp chạy xa thì tiếng cửa thành phá vang lên dữ dội. Tim nàng cũng thắt , ngoảnh đầu về phía .

Là do cửa thành quá yếu, đám phản quân quá mạnh mà phá nhanh đến thế?

Trong cơn nghi hoặc, Sở Lạc liền thấy cửa thành tràn ngập phản quân. Tên cầm đầu mặt đầy sẹo, ngạo nghễ, một tay vác đại đao, một tay kéo đoạn dây thừng, đầu thít chặt cổ một nữ nhân tóc rối bù, lôi xềnh xệch theo .

Loading...