Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 847: Đèn soi đường
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:34:15
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn đôi mắt dần trở nên tỉnh táo của tỳ nữ, Sở Lạc cũng thêm phần cảnh giác.
“Đa tình bạc nghĩa, trong nhà Hoàng lão gia rõ ràng một vị phu nhân, mà còn cưỡng ép . Hắn c.h.ế.t là đáng.” Tỳ nữ mở miệng, chậm rãi Sở Lạc .
Nghe , Sở Lạc khẽ : “Vậy rốt cuộc là chuột báo, rằng… Hoàng lão gia vốn dĩ là ngươi giết?”
“Bẩn c.h.ế.t , thích. Hay là đạo trưởng…”
Tỳ nữ càng lúc càng áp sát, Sở Lạc chỉ mỉm nàng.
Đôi môi đỏ tươi càng lúc càng gần, đến mức Sở Lạc thể cảm nhận rõ ràng thở nhè nhẹ của nàng .
Tỳ nữ thấy Sở Lạc hề né tránh, trong mắt thoáng hiện một tia chế giễu.
Ngay giây tiếp theo, nàng bất ngờ vặn mạnh đầu, lộ hàm răng nanh nhọn hoắt, lao thẳng đến cắn tai Sở Lạc.
“Á!”
Vừa mới cắn , tỳ nữ lập tức hét thảm, cả như bỏng ngã ngửa liên tục lăn lộn, cuối cùng đầu đập mạnh góc giường, hôn mê bất tỉnh.
Lúc , tai của Sở Lạc từ trạng thái bùng lên Nghiệp Hỏa cũng dần khôi phục hình dáng ban đầu. Nàng nghiêng đầu liếc qua tỳ nữ đang ngất đất, thuận tay dán cho nàng một lá bùa An Thần bước ngoài.
Ra khỏi sân viện, chỉ thấy đám tùy tùng bên ngoài đang lo lắng vây quanh Hoàng phu nhân.
Hoàng phu nhân thì sắc mặt tái nhợt hoảng loạn, hai tay che chặt lấy miệng .
“Phu nhân ? Bị tà khí quấy phá ư?” Sở Lạc ung dung bước tới hỏi.
Hoàng phu nhân bất ngờ ngẩng đầu, đôi mắt gắt gao chằm chằm Sở Lạc, tay vẫn che miệng, giọng truyền khe khẽ:
“Có lẽ là buổi tối ăn thứ gì đó, gió lạnh lùa , thấy buồn nôn.”
“Đạo trưởng, đêm khuya, thể phu nhân yếu, nếu điều tra án chẳng bằng để hôm khác?” Một hầu cạnh bà lên tiếng.
Bị đuổi khách, Sở Lạc chỉ mỉm : “Ta , hôm nay đến tra án, mà là để bảo vệ các ngươi. Thi thể Hoàng lão gia biến mất, các ngươi thấy sợ ? Hay là các ngươi vốn t.h.i t.h.ể đang ở ?”
Miệng thì , nhưng Sở Lạc đến đây chủ yếu vẫn là vì chuyện của Chu Trầm.
Ban ngày đến nơi, nàng thấy bọn họ giống thường. Chỉ khi cứu Chu Trầm khỏi Quỷ Vực mới phát hiện, trong Hoàng phủ quỷ tu ẩn náu, nhưng rõ lượng.
Mà khả năng che giấu quá tinh vi, ngay cả Tô Kỳ Mộc – nguyên thần hùng mạnh cũng phát hiện, đủ thấy đám quỷ trong Hoàng phủ cường đại tới mức nào, một nàng thể đối phó.
Thế nhưng, nếu bây giờ lùi bước, chúng sẽ càng ngang ngược, ức h.i.ế.p bên cạnh nàng. Tối nay Tô Kỳ Mộc ngăn cản nên Chu Trầm giữ mạng, nhưng ngày mai chắc. Chúng càng hống hách, càng kéo thêm nhiều vô tội liên lụy.
Đây là Tu Chân giới, thể để một bọn quỷ tu tác oai tác quái, coi thường đạo lý? Hơn nữa trong thành Vân Lai còn nhiều phàm nhân, hôm nay bọn chúng dám g.i.ế.c một , ngày mai thể g.i.ế.c cả đám.
Sở Lạc tới đây chính là để cảnh cáo: mặc kệ ở Quỷ giới các ngươi tung hoành thế nào, nhưng đặt chân Tu Chân giới, thì tuân theo quy củ Tu Chân giới.
Nàng vốn cho rằng đêm nay thể sẽ xảy một trận huyết chiến, nhưng ngờ phát hiện một việc chấn động.
Nghiệp Hỏa của nàng… hình như thể khắc chế quỷ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-847-den-soi-duong.html.]
“Đạo trưởng lòng, nếu nghỉ , sẽ bảo sắp xếp phòng.” Hoàng phu nhân lên tiếng, vẫn lấy khăn che miệng, tựa như lửa thiêu rát.
“Không cần.” Sở Lạc mỉm : “Ta cũng mong phu nhân thể ngủ ngon. Dù mấy ngày nay chịu đả kích quá lớn. Ta về đây, hôm khác sẽ tới xem bệnh điên của cô nương .”
Đám thị vệ lo lắng vây quanh Hoàng phu nhân, chẳng còn ai để ý đến Sở Lạc nữa.
Dựa trí nhớ, nàng tới cổng. Vừa đẩy cửa,liền thấy tên tùy tùng trẻ tuổi ban ngày dẫn đường cho bọn họ vội vã chạy về.
Sắc mặt khó coi, rõ ràng vết thương, nhưng ôm n.g.ự.c như trọng thương, suýt nữa đ.â.m sầm Sở Lạc, may mà kịp dừng .
Ngẩng đầu thấy Sở Lạc, ánh mắt thoáng hiện sự kinh ngạc, đó nhanh chóng hóa thành hung dữ.
lúc , Hoàng phu nhân cũng từ trong viện .
“Ta tiễn đạo trưởng. Đêm sâu sương lạnh, đạo trưởng hãy mang theo một ngọn đèn, để soi rõ đường .”
Hoàng phu nhân lấy khăn che miệng, một hầu lập tức đưa một chiếc đèn lồng cho Sở Lạc, đồng thời cúi đầu hiệu cho tên tùy tùng nhanh chóng trong.
“Đa tạ phu nhân.” Sở Lạc , cầm đèn lồng, sải bước rời .
Mây đen bầu trời cuồn cuộn, dần tản , ánh trăng rọi sáng con đường nàng rời .
Trước cửa Hoàng phủ, còn nhiều bóng , Hoàng phu nhân cũng ở đó, nhưng chỉ chớp mắt tất cả đều biến mất, cánh cổng rộng lớn im lặng khép .
Trên con phố vắng, ánh lửa vàng từ chiếc đèn lồng phản chiếu hình núi sông lên mặt đất, lay động theo từng bước chân của Sở Lạc.
Đêm khuya chìm tĩnh lặng. Dưới ánh trăng, Hoàng phủ giống như một con thú lộ nanh vuốt, chậm rãi thu về.
“Đau! Trời ơi đau quá!”
Sáng hôm , việc đầu tiên Chu Trầm khi tỉnh dậy chính là sờ thử xem cái đầu của còn nguyên . Kết quả xoay cổ liền đau đến mức hét ầm lên.
Trong sân, Khai Tâm đang xổm cạnh Sở Lạc, lúc đó nàng đang nấu thuốc, vốn dĩ chó con lim dim sắp ngủ tiếng la hét dọa cho giật .
“Gâu gâu gâu!” Khai Tâm sủa vang, hướng về phía Sở Lạc đang tự thử thuốc.
Nghe thấy, Sở Lạc đưa muôi thuốc uống một ngụm tới bên miệng chó con: “Sao? Ngươi cũng nếm thử?”
Khai Tâm định liếm, thì đột nhiên cửa sân đẩy mạnh, một giọng nữ quát lớn:
“Dừng tay!”
Sở Lạc và Khai Tâm đồng loạt giật , ngẩng đầu , chỉ thấy Đỗ Quy Mỹ đang chống nạnh đó, thở hồng hộc, rõ ràng là vội vã chạy đường lâu, linh lực cũng tiêu hao sạch sẽ.
Đỗ Quy Mỹ Sở Lạc nghẹn lời: “Thứ ngươi đang nấu , chó con ăn ?”
Sở Lạc ngờ, mấy hôm hỏi nàng chuyện luyện đan, giờ thật chạy tới tận cửa.
Chỉ là nghĩ đến câu hỏi của nàng, Sở Lạc bĩu môi, chó ăn thì nàng rõ, nhưng chính nàng uống một muôi, dùng chân Nghiệp Hỏa mà cũng thấy chuyện gì.
Đỗ Quy Mỹ nhanh chân bước tới, vốc một ngụm thuốc trong nồi ngửi, dùng ánh mắt phức tạp về phía Sở Lạc.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Đây chắc chắn loại thuốc dạy ngươi nấu, đúng chứ?”