Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 846: Đêm nay không ngủ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:33:47
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô đến phủ họ Hoàng .” – Tô Kỳ Mộc nhàn nhạt mở miệng.

Nghe xong, Chu Trầm trừng to mắt, dám tin.

“Nơi đó chính là sào huyệt của quỷ tu! Tiền bối Sở Lạc dám một ? Liệu xảy chuyện gì ?”

Tô Kỳ Mộc trầm mặc trả lời.

Ban đầu cùng Sở Lạc theo dấu vết đến đây, phố phát hiện Chu Trầm ngất xỉu, liền đoán kéo quỷ vực.

Muốn xông quỷ vực cứu , chỉ Tô Kỳ Mộc am hiểu trận pháp và kết giới mới . Sở Lạc thì chịu chờ, dứt khoát một thẳng đến Hoàng phủ.

Tính cách “càng nguy hiểm càng lao , Tô Kỳ Mộc vốn quen, cũng thấy gì lạ. Chỉ đến khi Chu Trầm lo lắng mới sực tỉnh.

“Nơi đó hiểm ác, giúp nàng.”

Lời còn dứt, định xoay rời .

“Ấy da!” – Chu Trầm lao lên, ôm chặt lấy chân giọng gần như :

“Tô Tiền bối , cứu ! Đầu sắp rơi mất đây! Tiền bối Sở Lạc là đại năng từng phá trận ma giới, nàng nhất định cách tự lo. Nếu ngài cứu , thật sự tiêu đời mất…”

Tô Kỳ Mộc cúi mắt , phát hiện kẻ đang ôm chặt lấy chân là nguyên thần của Chu Trầm, còn xác thì lao nửa bước ngã vật xuống đất, yếu ớt vô cùng.

Hắn đưa tay đỡ lấy cái đầu gần như sắp rơi khỏi thể .

“Được , ngươi về xác .”

“Hả?” – Chu Trầm sững , còn kịp phản ứng thì thấy xác chỏng chơ ngay đó, suýt thì lăn đùng ngất nữa.

Hoàng phủ

Cửa phủ mở , gia nhân hầu hạ vây quanh Hoàng phu nhân bước . Nàng mặc một bộ đồ tang trắng, nơi cửa, ánh mắt lạnh nhạt Sở Lạc.

Khác hẳn ban ngày, Sở Lạc đến chỉ một . Ánh mắt Hoàng phu nhân nàng từ xuống , mang theo sự dò xét.

Dưới bóng đêm, khí cánh cổng đều trầm thấp, âm khí lượn lờ.

Sở Lạc tiến lên đối diện ánh mắt lạnh băng , chậm rãi mở miệng: “Dạo phu nhân gặp chuyện lạ gì ?”

“Có gì kỳ lạ hơn việc đạo trưởng nửa đêm chạy tới cửa nhà ?” – Hoàng phu nhân nhạt giọng .

“Phu nhân hiểu lầm , đến đây là để bảo vệ các .” – Sở Lạc cũng mỉm đáp.

“Bảo vệ chúng ?”

“Vừa Hoàng lão gia đột nhiên sống dậy, tự rời khỏi đạo quán, đến giờ vẫn rõ tung tích.” – Sở Lạc thản nhiên bước qua bậc cửa, bên cạnh nàng, “Nếu ông về, đám tán tu các mời tới cũng ngăn nổi, khi đó mới thực sự nguy hiểm.”

Hoàng phu nhân thu ánh mắt, cụp mi: “Xác c.h.ế.t tự ? Đạo trưởng đừng dọa … Xem đêm nay e khó ngủ yên .”

“Có ở đây, phu nhân cứ an tâm nghỉ ngơi.”

“Ha…” – Hoàng phu nhân khẽ , sai : “Đóng cửa, khóa .”

Tiếng then chốt rơi xuống, trong phủ lập tức nổi gió lạnh. Ánh trăng treo cao nhanh chóng mây đen nuốt chửng.

“Phu nhân thật tin xác c.h.ế.t thể tự ?” – Sở Lạc hỏi một cách hờ hững.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-846-dem-nay-khong-ngu.html.]

“Đạo trưởng thì tin. Chỉ là… đầu thất của phu quân tới, ngài dám chắc ông sẽ về?”

“Vậy phu nhân chắc chắn, đến đêm thất Hoàng lão gia sẽ nhất định trở về?”

Hoàng phu nhân lặng lẽ nàng, đáp.

Sương đen  bao trùm cả phủ. Theo bước Hoàng phu nhân, Sở Lạc qua chiếc cầu nhỏ, mặt nước yên tĩnh phản chiếu hình ảnh một nữ tử mặc hồng y tân nương, đầu đội khăn trùm đỏ, lưng còn đám mặc quan phục đỏ son, đầu thú hầu.

Từng vòng gợn nước tan , bóng ảnh biến thành Hoàng phu nhân cùng đám hầu cận.

“Đêm nay, quả thật lạnh lẽo.” – Sở Lạc khẽ thở than.

Sắc mặt Hoàng phu nhân thản nhiên chẳng còn chút bệnh tật yếu ớt ban ngày: “Đêm vốn lạnh, đạo trưởng cứ thích trong đêm sâu?”

“Vì cuộc sống bức bách, điều tra án mà trả nợ thôi.” – Sở Lạc nhẹ, tiếp:

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

, xung quanh tiết Trung Nguyên âm khí nặng nhất, thường còn thể chịu đựng, nhưng kẻ thể yếu thì dễ phát điên, nếu cứu kịp thời sẽ nguy tới tính mạng. Nay phủ, chi bằng nhân tiện xem qua vị tiểu thư , giúp chẩn xem bệnh điên .”

“Đạo trưởng thật lòng.” – Hoàng phu nhân ngăn cản, chỉ chỉ hướng, “Mời bên .”

Hai đến viện nhốt tỳ nữ điên, Hoàng phu nhân dừng .

“Cạch” một tiếng, ổ khóa đồng cửa tự nhiên rơi xuống.

Sở Lạc chẳng mấy để ý, đẩy cửa bước .

Trong viện tối đen, từ gian phòng vang tiếng lẩm bẩm của nữ tử:

“Không, đừng… lão gia đừng như , dành đủ tiền chuộc … xin ngài…”

“A! Đừng ăn ! Cứu mạng! Giết ——”

Cửa phòng mở, trong đó bùng nổ tiếng thét chói tai, kèm theo tiếng va đập loạn xạ. Giọng cầu xin cứu mạng càng lúc càng dồn dập.

Sở Lạc thắp sáng ngọn đèn, thấy trong phòng đồ đạc ngổn ngang khắp nơi. Tỳ nữ điên co rúm gầm giường, mặt mày lem luốc, đôi mắt tràn ngập kinh hoàng, dán chặt Sở Lạc.

Nàng giống Chu Trầm khuyên nhủ dịu dàng,  vốn quen dùng chiến pháp, Sở Lạc rành mấy trò an thần. Nàng rút một lá bùa an thần, thẳng tay dán lên tỳ nữ.

Pháp lực lan , sắc mặt tỳ nữ dần định, ngơ ngác quanh.

“Không ngoài ?” – Sở Lạc dịu giọng hơn, “Đừng sợ, sẽ hại ngươi. Vừa ngươi kêu cứu mạng, kẻ ? Nói cho , sẽ cứu ngươi.”

Quả nhiên, tỳ nữ lảo đảo bò khỏi gầm giường, nhào tới mặt Sở Lạc, run rẩy nắm chặt lấy tay nàng.

“Cầu xin ngài cứu ! Có g.i.ế.c ! Có kẻ g.i.ế.c !”

Tỳ nữ vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, xem tìm một y tu chuyên về chữa trị mới thể chữa khỏi.

Sở Lạc thuận theo lời nàng hỏi tiếp: “Giết ai?”

“Lão gia! Bọn chúng g.i.ế.c lão gia ! Bọn chúng ăn thịt Hoàng lão gia !”

“Ai ăn Hoàng lão gia?”

“Chuột! Không, , là báo! Không đúng, là bạch xà… , cũng đúng… Đừng, đừng ăn , đừng ăn !”

Nhìn bộ dạng tỳ nữ , cảm xúc sắp bùng phát nữa, Sở Lạc đang định nên dùng thêm một lá bùa An Thần thì đột nhiên nhiệt độ trong phòng hạ xuống rõ rệt.

Ngay mắt, tỳ nữ bỗng dưng bình tĩnh , ánh mắt vốn tan rã dần dần tập trung.

Đồng thời, nàng  xuất hiện thêm một luồng khí tức quỷ dị đặc biệt.

Loading...