Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 842: Con hầu điên loạn

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:50:16
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngẫm cũng đúng, ngươi xem, chúng nên tìm con cái của Hoàng Đại Hải để hỏi thăm tình hình ?”

Hai bàn bạc, quyết định ngay. Chờ đến khi Khai Tâm ăn no xong, họ liền cùng rời khỏi viện định tìm manh mối hữu ích.

bao lâu, một giọng quen thuộc từ phía vang lên:

“Nhị vị nếu cần gì, thể với .”

Chính là tên tùy tùng từng dẫn họ Hoàng phủ đó.

, nhưng ánh mắt rõ ràng là hài lòng với việc hai và một con ch.ó tùy tiện chạy loạn trong phủ. Phần nhiều cũng sẽ chẳng giúp gì.

“Chúng …”

“Á——!”

Chu Trầm còn kịp trả lời thì từ sân viện bên bức tường vang lên tiếng thét thất thanh của một nữ nhân, lập tức kinh ngạc đầu .

Cùng lúc đó, sắc mặt tên tùy tùng trẻ cũng biến đổi.

“Cứu mạng! Đừng ăn , đừng ăn ! Cứu mạng..”

Nghe thấy tiếng kêu, Chu Trầm lập tức tung phóng tới, tùy tùng ngăn cũng kịp.

Khi những khác chạy sân, chỉ thấy nơi góc tường một nữ tử điên loạn, miệng liên tục lẩm bẩm “Đừng ăn ”, cách ăn mặc thì chắc là một nha trong Hoàng phủ.

Chu Trầm lúc đang nửa quỳ mặt nàng, vận linh lực để trấn an.

Tùy tùng vội bước nhanh tới, cản .

“Tiên sư, gì với nha của phủ chúng !”

Chưa kịp đến gần, Đồng Tập ngăn .

“Vị cô nương như thấy thứ gì đó kinh hãi quá độ. Ngươi đừng lo, chúng pháp thuật định tâm thần phàm nhân, chỉ là việc nhỏ thôi.”

Trong mắt tùy tùng trẻ lóe lên một tia hung ác, nhưng nhanh liền đè nén, khi sang Đồng Tập thì mặt nở nụ .

“Vậy thì thật phiền nhị vị tiên sư .”

“Không gì, gì… Hắt xì!” Đồng Tập run lên, “Sao đột nhiên lạnh thế ?”

“Hắt xì…” Bên , Chu Trầm cũng hắt xì một cái.

Hắn ngẩng đầu trời, mây xám dày đặc cuồn cuộn kéo đến, nhanh chóng che khuất ánh sáng, bầu trời trở nên u ám.

Cái rét đột ngột tràn xuống tựa hồ từ mây mù mà đến, nhưng cảm giác khác hẳn cái lạnh bình thường.

Chu Trầm thu hồi ánh , định tiếp tục định tâm thần cho nha . khi , chỉ thấy nữ tử từ lúc nào mặc một bộ giá y đỏ thẫm, ánh mắt u ám chằm chằm , móng tay đỏ như m.á.u bất ngờ vươn bóp chặt cổ .

“Á!”

Chu Trầm kêu lên, sức lực của nàng mạnh mẽ dị thường, trực tiếp đè ngã xuống đất, móng tay sắc bén đ.â.m da thịt, cảm giác nghẹt thở, xé rách tràn lên đầu óc.

Hắn rõ ràng cảm thấy cổ họng sắp cắt đứt, đầu sẽ rời khỏi .

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Hắn vùng vẫy nhưng vô lực, cách nào tự cứu. Ngay lúc đó, một luồng hồng quang từ vai b.ắ.n , trong nháy mắt hóa thành nghiệp hỏa, chút do dự thiêu rụi bóng đỏ .

“Á a a——” Tiếng hét chói tai như lệ quỷ đòi mạng, nhưng nhanh tan biến.

Chu Trầm thoát khỏi kiềm chế, thở dốc kịch liệt. Khi ngẩng lên thì mây đen trời cũng biến mất sạch, như từng tồn tại.

Hắn sững sờ, âm thanh của nha vang lên bên tai.

“Đừng ăn ! Đừng ăn ! Cứu mạng!”

Chu Trầm giật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-842-con-hau-dien-loan.html.]

Nào giá y đỏ , vẫn là bộ y phục dơ bẩn , móng tay cũng bình thường, cả điên loạn như .

“Chu Trầm, ngươi thế?”

Đồng Tập vội đẩy . Chu Trầm sang , thấy mờ mịt chẳng hiểu gì.

Chu Trầm vô thức đưa tay sờ cổ , chỗ móng tay đ.â.m .

Rõ ràng cảm giác đầu sắp lìa khỏi cổ, mà giờ hề vết thương nào.

cơn đau vẫn còn, rõ rệt vô cùng.

Chu Trầm ngẩn ngơ, Đồng Tập hối thúc:

“Chu Trầm, rốt cuộc ngươi thế?”

Hắn như nhớ điều gì, vội cúi vai .

Chính nơi hồng quang b.ắ.n , cũng là chỗ khi Sở Lạc vỗ lên vai trong chính sảnh.

Bị Đồng Tập gặng hỏi mãi, Chu Trầm mới lấy tinh thần.

“Vừa …”

“Nhị vị tiên sư,” tùy tùng trẻ bước lên, “Đại phu chữa trị cho nha lập tức sẽ tới, việc nhỏ cần nhị vị đích nhọc lòng. Hai vị , tiểu nhân sẽ dẫn đường.”

Chu Trầm , nữ tử điên , lập tức dậy.

“Không, cần phiền, chúng về chờ Sở tiền bối thôi.”

Tùy tùng trẻ mỉm : “Có cần tiểu nhân đưa về ?”

“Không cần, cần…”

Chu Trầm kéo Đồng Tập cùng Khai Tâm nhanh chóng rời viện.

Ra khỏi cổng, liền sang hỏi dồn:

“Ngươi mau xem, đầu … còn ở cổ chứ?”

“Đầu ngươi vẫn nguyên vẹn mà,” Đồng Tập ngơ ngác , “mà lạ thật, ngươi tự ngã lăn đất, hết hồn.”

“Cái gì mà tự ngã! Rõ ràng là nha g.i.ế.c !” Chu Trầm lập tức phản bác.

“Ngươi đừng đùa, nàng chỉ là một phàm nhân bình thường, còn cứ la hét ‘đừng ăn ’, lấy sức g.i.ế.c ngươi?”

Chu Trầm chau mày càng chặt: “Ngươi tin lời ? Thôi, dù Sở tiền bối nhất định sẽ tin.”

“Này, đừng giận mà, tận mắt thấy ngươi tự ngã xuống đất đó, ngươi bảo Sở tiền bối thể tin?” Đồng Tập vội vàng phân trần.

“Bởi vì chính Sở tiền bối cứu .”

Trong chính sảnh.

Thấy Hoàng phu nhân mới gió lùa đôi chút ho khan ngớt, Sở Lạc cũng tiện hỏi thêm.

Nàng dậy cáo từ, liếc đám tùy tùng vẫn yên như tượng, mới cùng Tô Kỳ Mộc ngoài.

Ra sân, họ gặp hai , cùng tên tùy tùng ban đầu dẫn khỏi Hoàng phủ.

cùng, Chu Trầm vẫn nhắc đến chuyện .

Khi đến cổng, bọn họ đúng lúc thấy ngoài cửa một cỗ xe ngựa dừng , mấy hạ nhân đang lượt khiêng từng chiếc rương phủ.

Sở Lạc bèn dừng bước, sang hỏi tùy tùng : “Những thứ là gì ?”

“Là thư họa.”

Loading...