Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 840: Mời Tân Nương Xuống Kiệu
Cập nhật lúc: 2025-09-22 13:11:31
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ còn chiếc hoa đăng cuối cùng.
Sở Lạc lên đó cái tên Kim Tịch Ninh, ngẩn hồi lâu.
Không chắc nàng mất , thế nên Sở Lạc thêm bên cạnh cái tên Bạch Thanh Ngô.
Có sư tổ bầu bạn, như cũng cô đơn.
Viết xong, chiếc đèn hoa đăng cuối cùng cũng theo dòng nước trôi , Sở Lạc lặng lẽ theo, cho đến khi những ngọn hoa đăng biến mất khỏi tầm mắt.
Khi nàng mới từ từ hồn, khẽ vỗ Khai Tâm đang suýt ngủ gật, đó dậy, sang Tô Kỳ Mộc.
“Được , chúng cũng về thôi.”
Trung Nguyên tiết còn gọi là Quỷ Tiết, quỷ môn mở rộng, nên đến nửa đêm thì phố gần như còn ai lui tới.
Sở Lạc và Tô Kỳ Mộc cũng sớm trở về phủ cũ của họ Tô, một tĩnh tọa tu luyện, một tiếp tục tham ngộ.
Đến giờ Tý, một đạo ánh sáng bỗng xẹt qua bầu trời đêm, cuối cùng rơi xuống trong thành Vân Lai.
Trên con phố vắng lặng, từ xa đột nhiên xuất hiện một vệt đỏ tươi.
Màu đỏ từ trong ánh sáng xanh u ám bước , nơi đó mờ mịt hỗn loạn, dường như cùng con phố sáng trăng rải đều như hai thế giới khác .
Cùng với sắc đỏ ngày càng đến gần, tiếng trống chiêng, tiếng kèn sáo cũng dần dần rõ rệt.
Hình dáng màu đỏ cũng dần hiện rõ.
Là tám khiêng kiệu đỏ, y phục tươi vui rực rỡ trông như quan phục, hình nhưng đầu là rắn, chuột, hồ, lang… đầu đội mũ đen đồng bộ với xiêm y.
Hai bên gõ trống thổi kèn, cầm nghi trượng cũng đều hình dạng quái dị .
Âm nhạc rộn ràng mà chói tai, mà chẳng hề kinh động đến những đang ngủ trong các căn nhà ven đường.
Theo nhịp rung lắc của kiệu đỏ, rèm che hai bên cũng lay động theo gió. Gió đêm bỗng thốc lên hất tung nửa tấm rèm, mơ hồ thấy bóng dáng một nữ nhân ngay ngắn bên trong.
Dưới khăn phủ đầu đỏ thẫm, đôi tay với những móng dài đỏ tươi chói mắt đặt chồng lên đầu gối.
Ồn ào đến cực điểm, nhưng cũng quỷ dị đến lạ thường mà yên tĩnh.
Trên con phố , một căn nhà vẫn sáng đèn, nghỉ ngơi. Trong đó truyền tiếng cùng tiếng cầu cứu đứt quãng của một nữ nhân.
“Lão gia… lão gia xin ngài tha cho , ngài sợ phu nhân thấy ?”
“Cứu mạng với—”
“Thiếp cầu xin ngài, lão gia, sắp tích đủ tiền chuộc , xin ngài tha cho …”
“Đừng chạm ! Cứu mạng, cứu mạng a!”
Trên phố, chiếc kiệu hỷ đến cửa phủ đó thì bỗng nhiên dừng .
Một tên tùy tùng cất giọng the thé: “Mời tân nương xuống kiệu…”
Gió đêm hiu hắt thổi qua, mây đen che khuất nửa vầng trăng.
…
Sở Lạc dạo gần đây nghiên cứu luyện đan, nắn một viên cho Khai Tâm ăn, nhưng hình dạng , ngay cả chó cũng chẳng chịu ăn.
Nàng liền hỏi thăm bạn bè trong Đan Đỉnh Tông, khi Đỗ Quy Mỹ nàng miêu tả quá trình luyện đan thì im lặng thật lâu, tổ chức ngôn từ cả nửa ngày mới truyền một tin.
“Nếu dựa đan dược để khai trí cho con ch.ó nhỏ , ngươi vẫn nên từ bỏ . Loại đan dược ngươi luyện , mà trong tu chân giới cũng hiếm luyện đan sư nào chịu luyện chế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-840-moi-tan-nuong-xuong-kieu.html.]
“ Con vật khai trí vốn nên thuận theo tự nhiên, hoặc bản thông minh, hoặc gặp cơ duyên lớn. Nhiều yêu thú tu đến Kim Đan, Nguyên Anh mà vẫn khai trí, huống chi chỉ là một con ch.ó bình thường.”
“Bất quá, ngươi cứ theo lời , thường xuyên cho nó ăn một ít linh thảo, là cường kiện thể, kéo dài thọ mệnh, cơ hội khai trí cũng sẽ lớn hơn.”
“Còn nữa, cái viên độc đan mà ngươi nắn , mau hủy ! Đừng để ai thấy, càng là dạy ngươi!”
Nghe xong, Sở Lạc liền bóp nát viên đan.
“Rõ ràng luyện chính là Thanh Trần Đan, thành độc đan?”
【Ngươi đây là đang nghi ngờ một luyện đan sư chuyên nghiệp ?】
“Xì… thì hủy thôi, phiền phức thật.”
Nói đoạn, Sở Lạc liền nhét viên độc đan miệng . Vừa xuống bụng, đan dược liền Nghiệp Hỏa thiêu rụi.
Khi hồn , chỉ thấy Khai Tâm đang ngơ ngác .
“Gâu gâu gâu!”
【Ta đoán nó nhất định là: “Sao ngươi còn c.h.ế.t ?”】
“Một con ch.ó nhỏ thể thông minh đến mức , ngửi đan dược độc ư?”
Sở Lạc thì thầm nghi hoặc, đúng lúc , ngoài cổng truyền đến tiếng gõ cửa.
Nàng xem thì thấy Tô Kỳ Mộc mở cửa, bên ngoài là hai đạo tu lấm lem, mặc đồng phục tử Thượng Vi tông.
Sở Lạc nghĩ một chút, hình như gần đây đạo quán của Thượng Vi quan, hai trông quen mắt, hẳn là tử trấn thủ nơi đó.
“Chúng tìm Sở tiền bối, tiền bối hiện đang ở đây, ở trong ?” Một vội vàng hỏi.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Sở Lạc lúc đến, liền mở miệng: “Tìm việc gì ?”
“Tiền bối, vãn bối là Chu Trầm của Thượng Vi tông, còn đây là Đồng Tập, chúng đều là tử trấn thủ ở Thượng Vi quan năm nay. Hôm qua quan phủ ủy thác, rằng ở ngoại thành phát hiện một t.h.i t.h.ể nam tử trung niên, khi nghiệm thi thì xác định c.h.ế.t tự nhiên, nên mới định giao vụ án cho Thượng Vi quan.”
“Hơn nữa, c.h.ế.t là Hoàng Đại Hải, cũng coi như một phú hộ chút danh tiếng ở Vân Lai thành. t.h.i t.h.ể c.h.ế.t ba ngày, ba ngày về phủ mà trong nhà một ai báo quan.”
“Chúng liền đến Hoàng phủ tra xét, nhưng… nhưng hộ viện trong phủ võ công đều cao hơn chúng , cho tra xét, thậm chí còn đánh chúng một trận đuổi ngoài.”
Chu Trầm đến đây càng thêm ấm ức: “Chúng nghĩ đủ cách, nhưng vẫn Hoàng phủ, bất đắc dĩ mới báo tin về tông môn.”
“Sau đó… đó Liễu trưởng lão liền truyền tin bảo chúng đến tìm Sở tiền bối, rằng hiện ở tại phủ cũ họ Tô. Còn … dù cũng còn nợ ông một đống linh thạch, giúp một việc nhỏ cũng coi như trừ nợ, cho nên… cho nên chúng mới đến…”
Nghe đến đây, Sở Lạc liền nheo mắt, nghiến răng: “Tên Liễu Tự Diêu , bao nhiêu năm mà vẫn quên nợ linh thạch.”
Nghe , Tô Kỳ Mộc liếc sang: “Ngươi còn mong quên …”
“Ừm, nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nên tiêu thì tiêu.”
Sở Lạc gật đầu, thấy mắt hai tử Thượng Vi một tiếng một câu đều gọi tiền bối, ánh mắt tha thiết, bèn phất tay.
“Được , cùng các ngươi xem thử.”
“Hậu bối đa tạ tiền bối! Đa tạ tiền bối!” Hai vội vàng .
Thấy Sở Lạc bước cửa, Tô Kỳ Mộc cũng theo, đồng thời gọi con ch.ó ngơ ngác phía vẫn còn Sở Lạc.
“Khai Tâm, theo mau!”
Cả nhóm đến Hoàng phủ, một đoạn ngắn. Nơi đây cách phủ cũ họ Tô hơn mười con phố, mà Vân Lai thành vốn rộng lớn, nên thực tế cũng khá xa.
Trước Hoàng phủ ai canh gác, nhưng khi Sở Lạc và đến nơi, dường như bên trong phát hiện ý đồ, bộ tán tu trong phủ lập tức ùa .