Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 839: Hoa Đăng Trên Sông.

Cập nhật lúc: 2025-09-22 13:10:50
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , khi Sở Lạc chuẩn ngoài, nàng bất ngờ thấy Tô Kỳ Mộc đang luyện kiếm trong sân.

 

Khoảng thời gian qua nhờ sự giúp đỡ của nàng, gân cốt đứt tái tạo, thể hành động như thường mà cần mượn đến nguyên thần lực. vì đan điền hủy, gần đây chỉ chuyên tâm học trận pháp, hiếm khi ngoài, càng đừng đến luyện kiếm.

 

Sở Lạc thoáng ngạc nhiên, Tô Kỳ Mộc nhận nàng đến thì liền thu kiếm .

 

“Hôm nay nghĩ đến chuyện luyện kiếm ?” nàng hỏi.

 

“Chỉ là siêng năng hơn, nếu lười biếng lâu quá sợ rằng sẽ trở nên lạ tay.”

 

Tô Kỳ Mộc ngập ngừng một lát, rốt cuộc vẫn với nàng chuyện bản hy vọng khôi phục dáng vẻ chỉnh như .

 

Dẫu hiện tại đó vẫn chỉ là điều hư vô mờ mịt. Giống như Thiên Cơ Thần Binh Phù từng , điều khó khăn chính là cảm nhận và nắm giữ sức mạnh của trật tự. Đợi đến khi   bước đến bước , hẵng với nàng cũng muộn.

 

“Ngươi định ?” Tô Kỳ Mộc hỏi tiếp.

“Đi mua hoa  đăng. Ngày mai là Trung Nguyên, thả hoa đăng. Tuy là tu hành nhưng những lúc thế cũng thể nhập tục, coi như để tưởng niệm vong linh,” Sở Lạc khẽ thở dài, “cũng xem như là một sự gửi gắm cho tâm hồn còn sống.”

Tô Kỳ Mộc cảm nhận sự coi trọng của nàng với ngày lễ , liền thu kiếm: “Ta cùng ngươi.”

“Được thôi,” Sở Lạc mỉm , “hiếm khi thấy ngươi cũng ngoài dạo.”

Trên phố, mua hoa đăng  đông. Khi đến lượt họ, Sở Lạc một mua mất phân nửa hoa đăng của thương nhân.

Nàng quá nhiều cần tưởng niệm. Nếu vì phía còn chờ, e rằng nàng mua sạch.

Tô Kỳ Mộc nàng đếm từng chiếc hoa  đăng, trong thoáng chốc chợt nhớ đến tám năm nàng ở yêu giới, cuộc sống cũng chẳng dễ dàng gì.

Hắn mở miệng hỏi, Sở Lạc cũng giấu giếm kể sơ qua ít nhiều chuyện trải qua ở yêu giới. Sau đó, nàng do dự quan sát tình trạng hiện tại của .

Thấy mấy hôm nay tâm trạng , nàng mới khẽ hỏi: “Bây giờ ngươi với Hạc Dương Tử… còn  tình nghĩa thầy trò ?”

Lời dứt, Tô Kỳ Mộc ngẩn .

Hồi lâu mới cất tiếng: “Ông đối với , là tận nghĩa. Ta đối với ông , cũng .”

Nói về cảm giác với Hạc Dương Tử, giờ đây khó diễn tả.

Trong Vô Tận Uyên, vốn dĩ nghĩ ông sẽ niệm tình thầy trò, cùng lắm chỉ trách mắng . hôm đó, ông đánh đến nửa sống nửa chết, móc đôi mắt, nghiền nát mười đầu ngón tay.

Tám năm khi thoát khỏi Vô Tận Uyên, trở về Đông Vực, từng nghĩ bộ mặt hung tàn của Hạc Dương Tử bại lộ, tình nghĩa thầy trò chắc sớm còn.

ông đổi, mở giảng đường rộng rãi, cứu giúp bách tính, thái độ đối với cũng biến chuyển lớn.

Có thể , ông cho tình nghĩa thầy trò mà khi còn nhỏ hằng ao ước. Dù khi từ ma giới, bao giờ gỡ bỏ phòng với ông , nhưng vẫn luôn thể thấy trong mắt ông kỳ vọng tha thiết. Đó là thứ tình cảm chân thành mà nay từng nhận .

Hiện nay, An Nhất Minh và Nghiêm Phương Tu liên tiếp c.h.ế.t , Hạc Dương Tử với tư cách sư tôn cũng sẽ lên tiếng bảo vệ .

vẫn luôn thấy gượng gạo, cái cảm giác gượng gạo thể diễn tả.

Chỉ thể dùng hai chữ “ nghĩa tận” để khái quát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-839-hoa-dang-tren-song.html.]

Câu trả lời của Tô Kỳ Mộc trong dự liệu của Sở Lạc. Có một tình cảm từ đầu đến cuối vốn dĩ chẳng hề thuần khiết, nàng phân biệt .

“Lần tra về cái c.h.ế.t của An Nhất Minh, ở sa mạc gặp tử Thất Trận Tông đang dùng Tẫn Hương Phục Hiện Trận để phá án…”

Sở Lạc đem sự tình khi đó kể tỉ mỉ, cũng để nhắc nhở .

“Lúc đó, trận pháp Tẫn Hương Phục Hiện tất nhiên động tay động chân. vốn dĩ đó là một trận pháp cực kỳ phức tạp, tử trong tông thi triển ít cũng cần từ ba trở lên, mà khả năng động thủ đó càng hiếm.”

“Những kẻ ở hiện trường khi , cơ hội tay lớn hơn nhiều. Ai khả năng lợi dụng trận pháp để đổ tội cái c.h.ế.t của An Nhất Minh lên đầu ngươi, trong lòng ngươi chắc nghĩ đến.”

“Còn nữa, chiếc rương.”

“Trận pháp rương là do chính tay ngươi . Ta mời ít trận pháp sư xem qua, ai nấy đều từng thấy loại trận . Chứ đừng đến việc trong thời gian ngắn phá giải, tráo đổi đồ vật bên trong, lập tức sửa chữa y nguyên, hoặc bày một trận y hệt.”

“Trong Thất Trận Tông, ai là quen thuộc với trận pháp của ngươi nhất, ai thể những việc , ngươi cũng nên đoán .”

Những lời Sở Lạc kìm trong lòng nhiều ngày. vì thấy tinh thần , sợ sẽ khiến suy sụp, nên mới nhẫn nhịn. Giờ rốt cuộc cũng cơ hội.

Tô Kỳ Mộc lặng thinh. Những ngày qua, hồi tưởng vô .

Trong đầu cũng đáp án.

Hắn còn thứ gì để đối phương mưu tính. Nếu , chắc chắn là Thiên Cơ Thần Binh Phù mà bao giờ nhắc đến, nhưng Hạc Dương Tử .

Suốt dọc đường đó, Tô Kỳ Mộc thêm. Sở Lạc nàng chỉ cần sự thật, sẽ tự suy ngẫm và quyết định bước .

, còn Mạnh Chưởng môn nữa…”

Khi nàng nhắc đến Mạnh Tố, hình Tô Kỳ Mộc rõ ràng khựng .

Cũng thôi, duy nhất trong Thất Trận Tông từng thật lòng với , cuối cùng tin , đích hạ lệnh phá bỏ đan điền .

Đòn  với e rằng chẳng kém gì việc Hạc Dương Tử móc mắt.

“Gần đây Mạnh Chưởng môn  đang điều tra kỹ lưỡng hai vụ án mạng. Khi rời Thất Trận Tông, ông giao thẻ ngọc phận của ngươi cho , nhưng nhận.”

Tô Kỳ Mộc khẽ lắc đầu: “Ta về nữa.”

Nói xong, hai cũng về đến cổng Tô phủ cũ.

 

Ngày rằm tháng Bảy, lễ Trung Nguyên.

Đêm buông xuống, bờ sông ngoài thành Vân Lai chật ních .

Dòng sông lững lờ trôi mang theo từng chiếc đèn hoa đăng  sáng rực, như vô hồn linh thoáng qua trong dòng sông thời gian.

Sở Lạc và Khai Tâm – một một chó  xổm bên bờ, Tô Kỳ Mộc thì phía , lặng lẽ dùng thần thức dõi theo.

Sở Lạc chữ lên đăng hoa, châm lửa thả xuống sông, lẩm nhẩm cầu nguyện. Quá trình dài dòng, tẻ nhạt, nhưng nàng vô cùng nghiêm túc.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sau đó, ngay cả Khai Tâm cũng  lười biếng dài, nàng vẫn kiên nhẫn thả từng chiếc một.

Dần dần, bên bờ sông lượt về, nhưng nàng vẫn còn nhiều đăng thả, cuối cùng chỉ còn bọn họ.

Người đến , sáng tối phiên.

Tô Kỳ Mộc lặng lẽ cảm nhận tất cả, bỗng nhiên trong lòng lóe lên một tia sáng tỏ.

Nếu lấy thiên địa bàn trận, vạn vật binh tướng…

Thì thế gian , chẳng khác nào một Binh Giải Kỳ Sơn khổng lồ, sinh linh vạn vật đều vây khốn nơi đây.

Mà thứ trói buộc bọn họ, là một tồn tại vô hình, vô ảnh — gọi là Trật Tự.

Loading...