Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 835: Đinh Đang Đinh Đang

Cập nhật lúc: 2025-09-21 14:11:21
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi giọt mưa cuối cùng cũng còn rơi xuống thể nữa, liền , thế giới của chẳng còn ánh sáng nào soi chiếu.

Không rõ trải qua bao lâu, lớp bùn đất đè nặng bỗng biến mất, cơn mưa vẫn ngừng rửa trôi vết nhơ .

Tô Kỳ Mộc dần dần tỉnh , dùng thần thức quan sát, chỉ thấy xa một nam tử khoác hắc y, tóc trắng, đang cúi mắt hố bùn. Ngũ quan tinh xảo, gương mặt chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào.

Linh Yểm đào lên, ánh mắt chỉ dừng nơi chiếc giới chỉ ngọc tay , chẳng thêm một lời rời .

“Đó là Lục Kiếp Vong Trần Cốt.” Giọng già nua của Thiên Cơ Thần Binh Phù vang lên trong thức hải của Tô kỳ Mộc.

“Hắn vì giúp ?”

Thiên Cơ Thần Binh Phù đáp.

“Nhân gian… khổ quá… ha ha ha…”

Bên bờ Nam Hải, Ô Bàn ngây dại Ứng Ly Hoài, kẻ nơi mép sóng, đầu tóc rối bời, y phục nhếch nhác chẳng buồn chải chuốt. Hắn , nước mắt tuôn rơi.

Ngẩng đầu trời, Ô Bàn quỳ xuống.

“Vì mở Thiên Môn, vì Tân Thế Giới vẫn đến, vì đùa cợt thế ? Ta khổ tu cả ngàn năm, ngàn năm đó! Vì cầu phi thăng, bỏ bao thứ…”

Ứng Ly Hoài thất thần ngắm mặt biển, ánh nắng chiếu lấp lánh sóng nước mà trong mắt chỉ còn tro tàn vỡ vụn.

Không từ lúc nào, ảnh Linh Yểm ngưng tụ ngay cạnh.

“Ngươi từng đáp ứng việc của Quỷ Giới, giờ định nữa ?” Hắn đến lạnh nhạt mở miệng.

Ứng Ly Hoài vẫn biển, nhàn nhạt hỏi: “Ngươi về?”

“Đi gặp kẻ cuối cùng. Hắn còn trẻ hơn cả chúng , ngoài Sở Lạc.” Linh Yểm cúi mắt. “Đây là con đường ai cũng . Chỉ khi kẻ đó vùng vẫy trong khổ nạn mới thể lĩnh ngộ chân ý khổ đau. Đến lúc đăng thần vị, mới là khi thế giới hướng về ánh sáng.”

“Chúng đều đang chờ một Tân Thế Giới. Chỉ Sở Lạc là cứu cái thế giới rách nát .”

Ứng Ly Hoài lặng thinh lâu.

“Không quản nữa… chuyện gì cũng chẳng quản nữa…”

Nghe , Linh Yểm nhếch môi , ánh mắt liếc về phía Ô Bàn đang quỳ đất ngửa mặt cầu trời.

“Thế thì . Đợi lúc ngươi Quỷ Giới truy sát, cũng chẳng còn che chở nổi nữa.”

, vẫn còn mượn Ô Bàn để thành kiếp nạn cuối cùng.

Con , rốt cuộc cũng chỉ là con rối của cảm xúc.

Nhiều ngày , khi Mạnh Chưởng Môn xử lý xong công việc, thấy t.h.i t.h.ể Sa Ảnh Thú do Sở Lạc mang về vẫn bỏ một bên, tâm tình bỗng vô cớ bực bội.

Ông vội vàng bước khỏi đại điện, hỏi tử bên ngoài: “Sở Lạc giờ vẫn còn chặn ngoài tông môn ?”

“Bẩm chưởng môn, rời . Chỉ Hạc Dương Tử trưởng lão vẫn dám xuất môn, còn sai bọn tử kiểm tra kỹ bên ngoài xem Sở Lạc mai phục . … bọn tử tận mắt thấy, nàng thật sự .”

Mạnh Chưởng Môn nhíu mày, thở dài.

“Đệ nhất trận pháp sư trong tu chân giới mà một tử Xuất Khiếu Kỳ chặn ngoài tông môn, mấy ngày chẳng dám ló mặt, truyền ngoài thì đúng là trò ! Lăng Vân Tông cũng mặc kệ !”

Đệ tử Thất Trận Tông nào dám đáp.

Huống hồ chẳng riêng gì Lăng Vân Tông, ngay cả bản Mạnh Chưởng Môn nếu quản, ngày đầu tiên thể đuổi Sở Lạc , để dây dưa đến nay.

Giờ than vãn, chẳng vì lẽ gì.

Mất hai tử, nỗi đau lớn nhất cũng qua, mà đến lúc Sở Lạc rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-835-dinh-dang-dinh-dang.html.]

Nếu nàng còn ở , e rằng Mạnh Chưởng Môn vẫn gặp nàng một .

Ông t.h.i t.h.ể Sa Ảnh Thú thật lâu, mới mở miệng: “Gọi mấy tử từng theo Sở Lạc tra án trong sa mạc đến, kỹ càng.”

Trước đó, những tử về tông lúc Nghiêm Phương Tu c.h.ế.t thảm, Mạnh Chưởng Môn chẳng buồn để tâm, mãi hỏi. Chỉ Sở Lạc cứng rắn xông , cuối cùng đuổi .

Giờ mới triệu kiến, hiển nhiên trong lòng ông vẫn gỡ bỏ khúc mắc, rốt cuộc xem xét vụ án.

Trong lúc đó, tại Thanh Lai Phong, Hạc Dương Tử tới lui trong điện, hết đến khác xác nhận với tử:

“ Sở Lạc thật sự ? Các ngươi tận mắt thấy? Chắc chắn đánh lén chứ?”

“Bẩm trưởng lão, thật sự .”

Hạc Dương Tử vẫn nửa tin nửa ngờ, nhíu mày vòng vo thêm vài lượt.

“Trưởng lão, nàng dù lợi hại, cũng chỉ là Xuất Khiếu Kỳ. Ngài thì lợi hại thế e rằng chỉ Nguyên trưởng lão của Thượng Vi Tông mới thể đấu với ngài vài chiêu. Ngài còn sợ nàng ?” Đệ tử phục mà hỏi.

“Ngươi gì! Bản tọa nào sợ nàng, bản tọa chỉ sợ phiền phức thôi!” Hạc Dương Tử lạnh mắt lườm : “Nàng giày chẳng sợ kẻ giày, Nghiệp Hỏa Chân Thân, dễ giết. Nàng dám liều mạng. Bản tọa mà cửa chẳng nàng c.h.ế.t thì chết, tranh hơn thua với nàng để gì? Hả?”

“Trưởng lão… ngài thấu suốt, tử cáo lui.”

Thấy trưởng lão sắp nổi giận, tử vội vàng chuồn mất, kẻo thành bao cát trút giận.

“Thằng ranh con.” Hạc Dương Tử bóng tử biến mất, chau mày chửi một câu.

Rồi xắn tay áo lên, vết thương cánh tay do Sở Lạc gây mấy ngày .

Đã nhiều ngày trôi qua mà vẫn lành.

Hạc Dương Tử bực bội khâu thêm vài mũi.

Thiên Nguyên Trì.

Một đám tinh quái ngoan ngoãn quỳ rạp đất, thỉnh thoảng lén liếc nữ tử phía dường như đang xuất thần.

“Chỉ khi vị ca ca mù giải quyết xong Tróc Yêu, chúng mới dám xuất hiện. Tuy tận mắt thấy động thủ, nhưng về , chúng đều chứng kiến phong ấn Tróc Yêu hòm mang . Hắn ô nhiễm nguồn nước, chúng đều cảm kích .”

Đợi đến khi con tinh quái cuối cùng xong, Sở Lạc mới đưa mắt .

“Các ngươi đều thấy, nguyện ý cùng về Thất Trận Tông, chứng cho ?”

Tinh quái bắt đầu xôn xao, nào là Thất Trận Tông ở , đường khó dễ, cần mang khô lương nước uống…

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sở Lạc chẳng hiểu sực nhớ đến điều gì, bỗng nhiên bật dậy, dọa chúng tinh quái nhảy dựng.

“Không tra nữa! Ta g.i.ế.c lão tặc đó !”

Nàng khí thế hừng hực bước về hướng Thất Trận Tông, bỗng cảm nhận một luồng thần thức rơi lên .

Sở Lạc ngoảnh đầu, chỉ thấy một bóng lưng quen thuộc vội vàng chạy trốn.

Khoảnh khắc đó, cơn gió nhẹ thổi qua, rung lên chiếc chuông vàng nhỏ bên hông nàng.

Đinh đang, đinh đang…

Sở Lạc sững sờ, chợt bừng tỉnh, lập tức đuổi theo.

“Tô kỳ mộc, ngươi ?”

“Chờ , Tô kỳ Mộc!”

Hắn chạy nhanh, tứ chi tàn phế, thể thấy dựa nguyên thần lực mà cất bước.

Loading...