Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 830: da người trong rương

Cập nhật lúc: 2025-09-20 12:46:20
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám trận pháp sư bàn tán ngừng, nhưng ánh mắt Sở Lạc vẫn dán chặt hình ảnh vòng xoáy chợt lóe trong giây cuối cùng.

Trước đó, mấy tử Thất Trận Tông Tàn Hương Phục Hiện Trận là do Hạc Dương Tử truyền dạy. Nếu thật sự chuyện đều do lão bố trí, thì giở thủ đoạn trong trận pháp, ngoài căn bản khó phát hiện.

Vòng xoáy chỉ thoáng hiện một giây , ít nhất đủ để khiến một phần tin rằng Sa Ảnh Thú quả thật từng xuất hiện. Như , những lời Tô Kỳ Mộc sẽ phủ nhận, vẫn còn cơ hội xoay chuyển cục diện.

Hình ảnh lúc vụ án phát sinh, Sở Lạc còn ôm hy vọng, nhưng trong một tháng đó, vẫn thể chút dấu vết.

Chỉ cần tìm Sa Ảnh Thú, đó sẽ là bằng chứng mạnh mẽ nhất!

“Tiếp tục, tra từ ngày mùng sáu tháng Tư .”

Sở Lạc dặn dò.

 

Trên đường tới Thiên Nguyên Trì, bởi Nghiêm Phương Tu xuất phát chậm, mà Tô Kỳ Mộc thì nóng lòng lập công, hành động quá nhanh, nên đuổi kịp.

Nghiêm Phương Tu gấp gáp bám theo, nhưng hề rằng phía trong tay Hạc Dương Tử xuất một dải lụa trắng.

Khi lụa phủ lên đôi mắt, hình dung mạo của liền biến thành y hệt Tô Kỳ Mộc.

Ngay lúc Nghiêm Phương Tu sắp mệt mỏi đến phát cuồngbcuối cùng thấy một bóng áo trắng quen thuộc. phương hướng kẻ rõ ràng về phía Thiên Nguyên Trì.

“Tô Kỳ Mộc!” Nghiêm Phương Tu lập tức quát lớn, giọng đầy lửa giận.

Hắn sớm đoán , Tô Kỳ Mộc đào thoát vì sợ tội!

Nghe tiếng gọi, ảnh phía khựng , đầu .

“Không ngươi Thiên Nguyên Trì trừ yêu ? Đi con đường gì!” Nghiêm Phương Tu bay thẳng xuống, chắn mặt.

Kẻ nhếch môi : “Nghiêm sư cũng tới ư?”

“Ta  là đến giám sát ngươi,” Nghiêm Phương Tu nghiến răng ken két, “Chưởng môn sư tôn thương ngươi, nhưng thì tuyệt !”

“Tô Kỳ Mộc” trầm ngâm một lát :

“Vậy thì cùng tới Thiên Nguyên Trì . Nếu Nghiêm sư động thủ, cứ giao cho .”

Nghiêm Phương Tu hừ lạnh, ánh mắt đầy oán hận lướt qua .

 

Ba ngày , Thiên Nguyên Trì.

Tô Kỳ Mộc c.h.é.m ngã Trọc Yêu, dùng trận pháp phong ấn nó .

Bởi yêu vật khi c.h.ế.t sẽ tỏa độc khí, để ngăn chất độc khuếch tán, lấy một chiếc rương, nhốt yêu vật phong ấn bên trong, ngoài rương đặt thêm một tầng trận pháp.

Xong xuôi, mới yên lòng, về Thất Trận Tông.

Đêm , Mạnh Tố ngủ bên quan tài An Nhất Minh, trong mơ thấy nhị tử của .

“Sư tôn, cứu con…”

“Sư tôn, cứu mạng! Đau quá… con đau như lửa thiêu, sư tôn mau cứu con…”

Một khối huyết nhục mơ hồ, bê bết máu, đang quằn quại bò về phía . Ngũ quan chẳng còn phân biệt, nhưng thanh âm chính là Nghiêm Phương Tu mới rời tông lâu!

“Sư tôn… cứu con… con chết… aaaaa——”

Tiếng kêu thê thảm như d.a.o nhọn đ.â.m thẳng tim Mạnh Tố. Hắn bừng tỉnh, lúc trời chỉ tang tảng sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-830-da-nguoi-trong-ruong.html.]

Chống tay lên quan tài, đại tử An Nhất Minh bên trong vẫn trừng mắt c.h.ế.t nhắm, cảnh tượng kinh hoàng trong mộng hiện về. Dù tu hành bao năm, sớm luyện một trái tim bình thản, lúc vẫn thấy hoảng loạn, tim đập thình thịch.

Hắn thở dài, đưa tay định khép đôi mắt đang trợn trừng . Thế nhưng mặc cách nào, cũng thể khép nổi.

Trong lòng bất an càng lúc càng dâng trào, Mạnh Tố vội vã bước khỏi đại điện, khéo bắt gặp tử Thất Trận Tông đến truyền tin.

“Bẩm chưởng môn, Tô Kỳ Mộc mang xác Yêu Qúai trở về.”

Mạnh Tố gắng gượng trấn định, bao lâu , Tô Kỳ Mộc đến diện kiến.

“… Xác yêu quái độc, cần đưa về tông môn tiến hành tẩy uế mới xử lý. Đệ tử liền phong ấn kỹ càng, mang về đây…”

Tô Kỳ Mộc bẩm báo ngầm vận thần thức quan sát. trong mắt chưởng môn Mạnh Tố, thần sắc dường như vẫn ngừng lướt về phía , khiến trong lòng cũng dấy lên mối nghi hoặc.

“Phương Tu, thấy cùng ngươi trở về?” Cuối cùng Mạnh Tố mở lời.

“Nghiêm sư ? Hắn cũng xuất tông ?” Tô Kỳ Mộc nhíu mày, “Từ khi tử đến Thiên Nguyên Trì cho đến khi , vẫn luôn chỉ một . Vì Nghiêm sư ở cùng tử trở về…”

“Hắn là từ đuổi theo. Không ngờ tốc độ của ngươi nhanh đến .” Mạnh Tố khẽ đáp, đang cho Tô Kỳ Mộc lui xuống, thì chợt thấy nơi góc chiếc rương, vệt m.á.u thấm .

Thứ m.á.u … rõ ràng giống huyết khí yêu vật.

Giấc mộng lúc sáng sớm khiến lòng ông càng thêm nặng nề. Ông chỉ chiếc rương, trầm giọng:

“Ngươi mở cho xem.”

“Vâng.”

Tô Kỳ Mộc giải khai cấm trận bên ngoài, mở nắp rương.

Khoảnh khắc , cả hai sắc mặt đều kịch biến.

Trong đó nào t.h.i t.h.ể yêu quái… mà là một tấm da đầm đìa m.á.u tươi.

Mạnh Tố mới chỉ thoáng cúi liếc qua, hình lập tức chấn động, ngã phịch xuống ghế. Tấm da giống hệt nhị tử Nghiêm Phương Tu, kẻ mới rời tông lâu!

“Là ai, đây là ai!” Thanh âm của Mạnh Tố bỗng nhiên cao vút, bàn tay chỉ về phía Tô kỳ Mộc run rẩy ngừng.

“Không do … Đệ tử cũng rõ…”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ta hỏi ngươi, đây rốt cuộc là ai!” Giọng gầm đầy bi phẫn xuyên thấu khắp đại điện, ngoài cửa các tu sĩ thấy đều ào ào xông , vây kín Tô Kỳ Mộc.

Tô Kỳ Mộc nghẹn giọng, bất động thật lâu. Hắn mơ hồ đoán phận tấm da , mà Mạnh chưởng môn tất nhiên cũng hiểu.

“Ta bắt… thật sự chỉ là yêu quái.” Tô kỳ Mộc khàn khàn cất tiếng, chuyện của An Nhất Minh yên, giờ đến Nghiêm Phương Tu.

Chưởng môn Mạnh Tố chỉ hai đồ nhi, lúc há còn lọt bất cứ lời nào!

“Yêu quái, yêu quái! Đây chính là thứ ngươi gọi là yêu quái !” Mạnh Tố vốn quật cường, nay gương mặt chan đầy lệ, chỉ trong thoáng chốc liền suy sụp, bi thương tột độ, gào lên xé ruột:

“Ngươi là tuyệt đường hương hỏa của ! Giam , lập tức giam cho ! Giam!”

Lệnh hạ, đám tu sĩ vây chặt Tô Kỳ Mộc lập tức cùng lao lên. Nào là Phược Yêu Tỏa, Khốn Tiên Thằng đều thi triển, quấn chặt lấy khiến tài nào cử động.

Huyết lệ từ nơi tấm lụa trắng che mắt thấm xuống, Tô Kỳ Mộc mặc cho đẩy lôi, áp giải khỏi điện.

Thần thức Khốn Tiên Thằng phong bế, lúc chẳng còn thấy gì, chỉ tiếng bước chân của một , ngay khoảnh khắc đưa , bóng bước đại điện.

Mạnh Tố lảo đảo từ bậc thềm xuống, ánh mắt tuyệt vọng tấm da trong rương, thống khổ đến mức thể thốt thành lời.

Mà Hạc Dương Tử khi tiến điện, lặng lẽ ở đó từ lâu.

Ông thở dài, chậm rãi : “ Da , quả thực giống Phương Tu.”

“Nếu ngươi đến để cầu tình cho … thì cút ngay!”

Đây là đầu tiên, Mạnh Tố dùng giọng điệu như thế đối với Hạc Dương Tử.

Loading...