Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 824: Sa Ảnh Thú

Cập nhật lúc: 2025-09-19 12:53:56
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Kỳ Mộc tìm đến chỗ vắng xuống điều tức, rằng hết thảy chuyện đều lọt trọn trong mắt Hạc Dương Tử.

Sau đó, mấy thương nghị việc ngày mai bố trí cầm sinh trận.

Lần bọn họ đến hoang mạc để bắt lấy con Sa Ảnh Thú, nó đều là bảo vật đủ để giúp mười mấy vị trận pháp sư tu luyện đến Kim Đan kỳ. Điểm mấu chốt chính là bắt sống.

Theo kế hoạch ban đầu, vốn là do Quảng trưởng lão – tu vi Hóa Thần sơ kỳ  dẫn đội, Tô Kỳ Mộc cùng An Nhất Minh hỗ trợ, thêm vài trận pháp sư trẻ theo rèn luyện.

chẳng hiểu vì , Hạc Dương Tử nhàn rỗi cũng tiện tay cùng.

Trong lòng Quảng trưởng lão tự nhiên mừng rỡ, Hạc Dương Tử ở đây thì chuyến gần như còn hiểm nguy gì nữa.

Thế nhưng, một ngày nghỉ ngơi, Hạc Dương Tử bỗng nhiên mở miệng:

“Dù bản tọa theo tới, song cơ hội rèn luyện vẫn nên để cho đám hậu sinh.”

Quảng trưởng lão vốn đang cao hứng, định mời ông trực tiếp dẫn đội tới sào huyệt Sa Ảnh Thú, lời còn khỏi miệng nuốt trở .

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Vậy… trưởng lão cho rằng nên thế nào?”

“Tự nhiên cứ theo kế hoạch cũ, tiên tìm chỗ thích hợp bố trí cầm sinh trận.”

“Cái …” Quảng trưởng lão chút chần chừ.

“Nên để bọn trẻ thêm rèn luyện, mới .” Hạc Dương Tử mỉm , lời thong dong.

Nghe thế, Quảng trưởng lão cũng minh bạch, rõ ràng là cho truyền tử của lập công. Bất quá, cũng cả tử truyền của chưởng môn cùng, ông đành giữ cân bằng, nên liếc mắt sang hai .

“Kỳ Mộc, Nhất Minh, hai ngươi dẫn đầu mẫu cho sư . Đi tìm vị trí thích hợp để bố trí trận pháp, nhớ đừng tới quá gần, kẻo kinh động Sa Ảnh Thú. Với thực lực hiện giờ, các ngươi là đối thủ.”

Quảng trưởng lão phân phó.

Tô Kỳ Mộc lập tức dậy, thẳng hướng sa mạc tới.

An Nhất Minh thấy liền nắm chặt trường kiếm, bước nhanh vượt lên .

Hai một một , dần dần biến mất nơi phương xa.

Ánh mắt Hạc Dương Tử dõi theo, khóe môi hiện lên nụ giảo hoạt.

“Tô sư dạo hứng thú chẳng còn bao nhiêu, cũng ít khi ở trong tông môn. Có lúc tìm cũng chẳng thấy, hẳn là Hạc Dương Tử trưởng lão buông lỏng ràng buộc, ngày ngày rong ruổi bên ngoài, tâm tính cũng thành hoang dã chăng? Chớ quên, để bồi dưỡng ngươi, Thất Trận Tông hao phí bao nhiêu tài nguyên, khoản nợ đó vẫn trả.”

Giọng An Nhất Minh ở phía hề chút thiện.

“Chẳng tới .” Tô Kỳ Mộc nhạt nhẽo đáp.

Những năm nay, tuy ít ở trong tông môn, nhưng phàm là nhiệm vụ tông phái giao từng từ chối. Việc coi đó như trả nợ tài nguyên, cũng phản đối. Hoàn xong nợ, bản sẽ càng tự tại.

“Hừ, giờ sư càng thêm lầm lỳ. Càng khiến hiếu kỳ, đôi mắt của ngươi… rốt cuộc mù như thế nào?”

“Hiếu kỳ quá độ lợi. Chúng tới dò đường, để hàn huyên.”

“Ha, suýt nữa quên, sư giờ chỉ thích chuyện với đám tu sĩ Lăng Vân Tông. Còn đồng môn Thất Trận Tông thì ngươi ngày càng xem thường…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-824-sa-anh-thu.html.]

Tô Kỳ Mộc trả lời, chỉ lặng lẽ vượt qua, bước nhanh hơn.

Nhìn bóng lưng gầy gò , An Nhất Minh hừ lạnh, đầy bất mãn.

Sa Ảnh Thú sống hoang mạc, tại chỗ nó ẩn nấp mặt đất thường hiện vòng xoáy cát rõ ràng. Xa xa thấy dấu vết xoáy đó, tức là tuyệt đối thể tiến thêm.

Tô Kỳ Mộc tản thần thức nhanh chóng chọn vị trí thích hợp bố trí trận. An Nhất Minh cố tình đối nghịch, vẫn loanh quanh chịu xác định.

Lắng tiếng lải nhải, Tô Kỳ Mộc khẽ cau mày, xoay định báo cáo kết quả.

Chưa hai bước, chợt phía truyền đến tiếng kêu thảm thiết:

“Á Tô sư cứu ! Sư , cứu mạng a——”

Tô Kỳ Mộc tim chợt trầm xuống, cảm nhận khí tức yêu thú Hóa Thần sơ kỳ, lập tức lao về hướng An Nhất Minh.

Chỉ thấy từ trong xoáy cát, nửa của Sa Ảnh Thú lộ . Thân hình như , nơi cổ quấn đầy những khô lâu trắng hếu. Nó cánh tay, nhưng từ đầu thú ngưng bằng sa thạch khổng lồ vươn con rắn dài, chính là thủ đoạn công – thủ chủ yếu.

An Nhất Minh một con rắn dài quấn chặt, sức mạnh tuyệt đối của Hóa Thần ép nửa phần phản kháng, chỉ còn gào thét cầu cứu.

Trong tay Tô Kỳ Mộc hiện   kiếm vàng, hình linh hoạt tránh né mấy lượt công kích, xông thẳng tới chỗ An Nhất Minh.

“Tô sư !” Nhìn ảnh ngày càng gần, mắt An Nhất Minh bùng lên tia hi vọng.

kiếm vàng c.h.é.m xuống con rắn, vết c.h.é.m xuất hiện liền cát lún  lấp bằng, thậm chí thanh kiếm vàng do linh lực hóa thành cũng dần cuốn rắn.

“Á——!”

An Nhất Minh thảm thiết kêu gào, phun m.á.u đầy miệng.

Kiếm vàng nghiền nát, hóa thành từng đạo kiếm khí, tất cả đều cắt xé thể !

“Tô sư , ngươi…”

Tô Kỳ Mộc cũng nhận điểm dị thường, vội dừng kiếm pháp, chuyển sang thúc giục nguyên thần chi lực, ngưng tụ thành một kim giáp lực sĩ khổng lồ. Một tay nắm chặt đám rắn xa mạc, tay còn lao thẳng tới con đang trói chặt An Nhất Minh.

“Su sư … cứu …”

Thanh âm An Nhất Minh ngày một yếu ớt, con rắn siết càng chặt, tưởng như ép nổ tung.

Tô Kỳ Mộc lực khống chế kim giáp lực sĩ, mồ hôi lạnh túa trán. con rắn linh hoạt lẩn tránh, tựa hồ định giao chiến, hình dần rút về lòng sa mạc.

An Nhất Minh hiển nhiên cũng nhận , trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, gào : “Cứu… …”

Tô Kỳ Mộc dốc hết linh lực, cưỡng ép giữ , nhưng lực lượng Sa Ảnh Thú rõ ràng mạnh hơn, chớp mắt phần cơ thể chìm xuống tới tận bầy khô lâu.

“Không!”

Tô Kỳ Mộc rùng , kim giáp lực sĩ cũng phát cuồng, liều mạng kéo chặt.

Ngay lúc , lớp vải trắng che đôi mắt , mơ hồ kim quang lóe sáng.

Trên mặt cát vòng xoáy càng lúc càng dữ dội, lực lượng của Sa Ảnh Thú cũng theo đó cuồn cuộn tăng vọt. Rốt cuộc, một kích phá vỡ phòng ngự của Tô Kỳ Mộc, cự xà bằng cát mang theo An Nhất Minh lao thẳng xuống lòng đất.

Tô Kỳ Mộc ngã sấp xuống, khóe môi tràn   m.á.u tươi đỏ thẫm.

Loading...