Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 818: Tám Mươi Mốt Năm

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:44:38
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ vì một tia hy vọng mong manh, Tiểu Bạch hề phản kháng, để mặc bản thể đầu tiên Giới Hư Sơn Thủy Đồ phục chế nuốt sống chính .

Hắn vốn , nếu khi chọn nuốt kẻ mắt, thì cũng sẽ sức mạnh cường đại hơn gấp bội.

Cuối cùng, bản thể phục chế tháo dải hồng lụa nơi cổ tay Tiểu Bạch, chậm rãi buộc lên chính .

Từ giây phút đó, chính là Tiểu Bạch. Việc duy nhất , chính là phục sinh Kim Tịch Ninh, khiến nàng vui vẻ, khiến nàng an nhiên.

Chỉ cần thể đạt mục đích , dù chỉ là một bản , vẫn sẽ đưa lựa chọn như Tiểu Bạch ngày xưa.

Hy sinh bản .

Ký ức chấm dứt, thở của Ứng Ly Hoài mắt càng thêm suy nhược.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Sở Lạc chau mày, trầm giọng hỏi.

“Thiên hạ chỉ một Ứng Ly Hoài. Trước , về .” Hắn chậm rãi đáp, thanh âm tan loãng trong hư .

Giới Hư Sơn Thủy Đồ.

“Thế gian , quả thật còn như xưa nữa.”

Quyết định trở núi tuyết Thâm Miên  là do Chu Sa đưa . Nàng vô cùng trân trọng quãng đường cuối cùng đồng hành bên sư tôn.

Lúc , Chu Sa nhẹ nhõm hơn nhiều. Năm xưa mang tàn hồn trôi dạt nơi Quỷ giới, ngày tháng khổ cực vô cùng. Khi Ứng Ly Hoài đón nàng trở , nàng sớm nghĩ đến một điều:

Nhất định gặp sư tôn và sư một , xem bọn họ nay ; xem phàm nhân nơi tu chân giới còn sống thế nào; và cũng xem, thế gian liệu còn cần đến nữa .

Kim Tịch Ninh dõi theo từng bước chân dần nhẹ nhõm của Chu Sa, trong lòng nặng nề thêm,mơ hồ dâng lên dự cảm chẳng lành.

Khi trở núi tuyết Thâm Miên , thấy ngọn núi tuyết khi xưa Kỷ Thanh Vũ đào thành một lòng chảo, Chu Sa thoáng ngẩn .

Chẳng bao lâu, Kỷ Thanh Vũ từ trong lòng chảo bay .

“Cửu trưởng lão, sư tỷ… vẫn tìm Lạc Lạc…” Trong giọng của vương theo tự trách.

Chu Sa chậm rãi nở nụ : “Lạc Lạc ở ngoài thôi, Tiểu Bạch từng , sẽ để nàng gặp chuyện.”

Nói , thấy Kim Tịch Ninh và Thanh Vũ đều trầm mặc, nàng , nhưng nơi khóe mắt lóng lánh lệ quang.

Nàng hiểu, Thanh Vũ mang Thanh Ngọc Tâm Ma Kiếm, nhận đây là gian trong Giới Hư Sơn Thủy Đồ. Sư tôn với đôi mắt Kinh Biến song đồng, từng cùng nàng ngắm muôn cảnh, thể thấy điều bất thường.

Bọn họ, là tin tưởng nàng sẽ đem tính mạng Lạc Lạc trò đùa. Cũng là vì thêm một đoạn thời khắc ở bên nàng.

Tàn hồn , một khi rời khỏi Giới Hư Sơn Thủy Đồ, ắt sẽ tan biến.

Chu Sa đưa tay khẽ lau lệ nơi khóe mắt: “Tu chân giới hôm nay, ngày càng nhiều bảo vệ. Ta… rốt cục cũng cần vương vấn nơi nữa.”

“Sư tôn, sư , thấy hai như bây giờ, cũng yên lòng .Được chốn từng gắn bó, mãn nguyện.”

“Lạc Lạc, nàng như lời Tiểu Bạch . Nàng chính là hy vọng mới của Thiên Tự Mạch chúng . Đáng tiếc… chẳng thể tận mắt thấy nàng.”

Nói đoạn, Chu Sa xoay ngẩng đầu hướng về vầng dương nơi thiên .

Trong ánh sáng rực rỡ, tàn hồn của nàng dần trở nên định, sắc đỏ như sương như khói chầm chậm tan biến khỏi thể.

Kim Tịch Ninh theo bóng lưng nàng, huyết lệ tràn mi.

Đứa trẻ là do chính tay nàng nuôi lớn. Năm đại kiếp nổi lên, Đạo môn đem những hài tử vô tội đền mạng, nàng thậm chí còn kịp gặp Chu Sa cuối.

Hôm nay, cách năm trăm năm cuối cùng đoàn tụ. Thế nhưng giờ đây, tận mắt đứa trẻ rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-818-tam-muoi-mot-nam.html.]

Mà một khi , thì sẽ chẳng bao giờ gặp nữa.

“Sư tôn, Thanh Vũ sư .”

Thanh âm Chu Sa ôn hòa, bình lặng.

“Hãy mau trở về thôi, Lạc Lạc… vẫn còn đang đợi hai .”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Trước khi sinh mệnh kết thúc, còn thể thành một việc quan trọng.” Ứng Ly Hoài về phía Sở Lạc đang xổm mặt, gương mặt hiện lên nụ thỏa mãn, thì thào : “Ta… cũng mãn nguyện…”

Ngay đó, một Ứng Ly Hoài khác, chút thương tổn dậy bước đến.

Hắn giống như bản thể phục chế đầu tiên nuốt Tiểu Bạch năm đó, nuốt trọn Ứng Ly Hoài đang hấp hối, để đạt lực lượng cường đại hơn, thành sứ mệnh cuối cùng của cả hai.

ngay khoảnh khắc , sắc mặt bỗng biến đổi.

Chỉ thấy Sở Lạc thẳng tay đ.â.m xuyên qua tim Ứng Ly Hoài cạn kiệt sinh khí, Chân Hỏa tức khắc bùng nổ, chớp mắt liền đốt thành tro bụi, còn mảy may tàn tích!

“Ngươi !” Ứng Ly Hoài giận dữ, đôi mắt trợn lớn, lập tức đánh một chưởng.

Không nuốt bản thể , nghĩa là tám mươi mốt năm qua, tu vi thể tiến thêm nửa bước. Hành động của Sở Lạc khiến bộ kế hoạch tan tành!

Sở Lạc kịp tránh, lập tức một chưởng đánh bay, m.á.u từ tai rỉ .

Ứng Ly Hoài lao tới, ngọn nghiệp hỏa hừng hực mà còn thấy bóng dáng “chính ” nữa, sắc mặt càng thêm dữ tợn, một chưởng đánh về phía Sở Lạc.

“Tiện nhân! Ai cho phép ngươi động !”

Sở Lạc chống thương dậy, ảnh loạng choạng nhưng vẫn tránh thoát. Nhìn dáng vẻ thẹn quá hóa giận của Ứng Ly Hoài, nàng bật .

Giọt huyết châu từ ấn đường nhỏ xuống, loang gương mặt tái nhợt, đỏ rực như máu.

“Ngươi hỏi gì ư? Phải , Yêu Đế bệ hạ,” Sở Lạc lệ chan hòa, “ tới đây… là để gì? Ngươi còn nhớ rõ ? Nhớ những gì gây , khiến tìm đến đây ?”

Ứng Ly Hoài nhíu mày, gắt gao nàng.

“Ý ngươi là ? Ngươi hủy thể chuẩn cho sư tôn ngươi… chẳng lẽ ngươi…”

Sở Lạc chỉ khẽ .

“Ngươi bao nhiêu đạo lý về thiên mệnh, thuận thiên nghịch thiên… chẳng mảy may quan tâm.”

“Trời phạt , giáng 99 Lôi Kiếp xuống, thì phạt ! Ta vẫn gánh .”

nếu phụ lòng kẻ liều c.h.ế.t hộ kiếp lôi, thì … chẳng còn mặt mũi sống tiếp!”

“Ta, Sở Lạc, chỉ cần phụ bên cạnh là đủ!”

“Ta đến đây để đạo lý viển vông của ngươi. Ta đến đây… là để báo thù cho Lâm Xà!”

Lời dứt, ảnh nàng lập tức xông thẳng về phía Ứng Ly Hoài.

Cùng lúc đó, Ứng Ly Hoài bật giận dữ.

“Tốt! Rất ! Chỉ vì một kẻ ngay cả hồn phách cũng chẳng còn!”

“Ngươi thành như ! Ứng Ly Hoài, ngươi từng trải qua những thống khổ mà lũ yêu cải tạo nếm trải ! Ngươi chỉ mong ngươi yêu thương hạnh phúc, thế còn thì ? Thế còn những kẻ khác thì ?!”

“Ngươi Giới Hư Sơn Thủy Đồ lựa chọn, quả thật là may mắn hơn tất cả! đó thể là lý do để ngươi những việc bỉ ổi! Dù trời thu ngươi, chỉ riêng huyết hải thâm cừu giữa và ngươi, cũng sẽ truy sát ngươi đến tận cùng! Không c.h.ế.t thôi!”

Những lời cuối cùng, Sở Lạc gần như nghiến răng bật , mỗi chữ đều mang theo hận ý thấu xương.

Ứng Ly Hoài nghĩ rằng chỉ bằng vài câu biện giải, thể xóa sạch tội nghiệt gây cho những yêu tộc cải tạo ?

Loading...