Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 817 :Hứa với ta.

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:44:04
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mất Chu Sa, nụ khuôn mặt Kim Tịch Ninh từ đó trở nên hiếm hoi. Tất cả những điều Tiểu Bạch đều thấy, lòng nóng như lửa đốt.

 

Ba, bốn năm trôi qua. Vì trận đại nạn kiệt quệ linh lực, giới tu chân càng ngày càng hỗn loạn; yêu tộc bắt đầu động đậy nơi biên cảnh, tiếng quấy nhiễu, rõ khi nào sẽ tiến công.

 

Trong các sơn môn, độ dung thứ với yêu tộc ngày một giảm. Vì tranh giành tài nguyên, duy nhất Lăng Vân Tông còn chịu nhận nuôi yêu tộc, nên trở thành mục tiêu oán trách.

 

Vì thế, Vũ chưởng môn đành quyết: phóng thích bộ yêu tộc đang nuôi dưỡng trong môn.

 

Nhiều đồ yêu tộc đưa . Vũ chưởng môn dám đến thiên tông để thanh minh, càng dám phái tới thưa gửi.

 

Họ mang một nỗi hổ với Thiên Tự Mạch, giờ đây chỉ thể che giấu sự tồn tại của Tiểu Bạch bên ngoài. che càng lâu, chuyện càng dễ lộ; trong nội môn xuất hiện nhiều tiếng bất mãn.

 

Kim Tịch Ninh từ khi Chu Sa rời ít khi ngoài, song những gì diễn ngoài nàng vẫn rõ mồn một. Nếu nàng gửi Tiểu Bạch , một ngày nào đó mưu hại thì sẽ là chuyện đe dọa đến tính mạng.

 

Nàng mất Chu Sa một , mất thêm ai nữa.

 

Nghĩ rằng Tiểu Bạch giờ học chút bản lĩnh thể tự bảo giữa loạn thế; chờ khi phong ba qua , thể đón về, nàng quyết định tạm thời đưa Tiểu Bạch rời .

 

Với Tiểu Bạch, tin như trời sụp. Cậu , rời xa. Kim Tịch Ninh dỗ dành, khi yêu tộc xâm lăng dẹp sẽ trở về Lăng Vân Tông.

 

Tiểu Bạch cứ nơi họ chia tay, tin chắc chỉ cần chịu đợi, sẽ đến đón.

 

Cậu đợi, đợi mãi, rõ qua bao lâu.

 

Một đêm nọ, một tộc chuột yêu trú nơi , bày đủ đến xua đuổi .

 

còn lưu khí vị Bạch Hổ, bọn chuột yêu liền liên tưởng đến oai nghiêm của tộc Hổ Sơn Bạch Nhâm, nên thái độ dám quá hỗn láo.

 

dù họ sức khuyên nhủ, vẫn nhúc nhích, chỉ chăm chăm về phương hướng Lăng Vân Tông.

 

Sẽ đến đón . Nhất định sẽ đến.

 

“Ê,  hổ đại nhân, ngươi ngươi đợi , là đợi ai? Nếu bọn quen họ, thể giúp báo một tiếng. Ngươi qua bên vài bước, bọn ở đây một đêm, mai sẽ dời , ảnh hưởng việc ngươi đợi !” một con chuột yêu nài nỉ.

 

Tiểu Bạch mới chợt tỉnh: “Ta đợi của Lăng Vân Tông, của Thiên Tự Mạch. Các ngươi thấy họ đến ?”

 

“Lăng Vân Tông, Thiên Tự Mạch?”  chuột yêu đổi sắc mặt. “Đừng trêu . Thiên Tự Mạch còn mấy ai nữa, chúng còn diện kiến danh Bạch Thanh Ngô chứ?”

 

“Sao còn ?” Tiểu Bạch lập tức nhíu mày. “Thiên Tự Mạch của Lăng Vân Tông chỉ một vị Bạch , còn khác!”

 

“Ta , , hiểu ngươi về ai,” con chuột gượng tiếp: “ vị nữ tướng từ vài năm Đạo Môn xử trảm; còn vị kiếm tu thiên tài nọ mới đây hại, nhập ma sư tôn vì cứu y tạ thế…”

 

“Cái gì?!” Tiểu Bạch bỗng bật , túm lấy cổ áo con chuột, giận dữ chất vấn: “Ngươi ai chết? Ai chết!”

 

“Là đó… chính là tử truyền của Bạch Thanh Ngô, Thiên Tự Mạch  Kim Tịch Ninh…” Con chuột sợ hãi, giọng càng nhỏ.

 

“Không thể nào! Nàng thể chết! Nàng mạnh như c.h.ế.t ! Kẻ lừa đảo, ngươi lừa !” Tiểu Bạch gào lên, quẳng con chuột như tợn phát điên lao về phía Lăng Vân Tông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-817-hua-voi-ta.html.]

 

Trên đường, gặp ai cũng hỏi Kim Tịch Ninh còn sống , nhưng đáp án đều như lời con chuột .

 

Cậu tin  một vị tiên nữ  oai lực, nhân từ như thể chấm dứt… Cho đến khi tới môn địa Lăng Vân Tông, dải lụa trắng phất phơ trong gió, mười bốn đảo nội môn ẩn hiện trong mây giờ chỉ còn mười ba.

 

Hòn đảo biến mất chính là nơi Thiên Tự Mạch an cư. Trong khoảnh khắc , lời đường bỗng chứng thực.

 

Cậu điên cuồng xông , nhưng những đạo nhân trong môn, mấy ngày nay căng thẳng đề phòng, nhầm là yêu tộc xâm nhập, đánh dã man quẳng .

 

“Về nhà… về nhà, tiên tử…” Trong vũng máu, Tiểu Bạch lẩm bẩm, trong đầu hiện trọn vẹn cảnh Kim Tịch Ninh cứu đưa về Lăng Vân Tông ngày .

 

Cậu bò lên, tiến về phía môn, quyết tâm về, nhất định về.

 

Lần , trong Lăng Vân Tông nhận , nhưng vẫn cho .Cậu chỉ Kim Tịch Ninh cuối, chỉ một thôi, nhưng vẫn đuổi.

 

Tiểu Bạch thất thần, tuyệt vọng sờ lên mảnh lụa đỏ mềm buộc ở tay trái. Bất chợt, một bóng dừng mặt, bóng tối phủ lên .

 

Tiểu Bạch ngẩng đầu .

 

Đó là một khuôn mặt y hệt tướng mạo, hình, thậm chí khí mạch đều như chép ,chỉ khác là tay đó quấn dải lụa đỏ.

 

Cậu còn kinh ngạc; từ khi Kim Tịch Ninh khuất mất, chuyện gì đời thể khơi dậy cảm xúc .

 

Người mặt từ đầu đến chân, : “Ta ngươi cầu gì, ngươi thấy tiên tử một nữa, một vị tiên tử còn sống, sinh động.”

 

Tiểu Bạch im lặng; nàng chết, lời nào còn ích?

 

“Ta thể khiến nàng hồi sinh.”

 

Lời dứt, Tiểu Bạch chớp mắt thẳng. Lúc mới cảm giác rung chuyển.

 

Người mặt khônng chỉ là kẻ khuôn mặt mà là một bản thể trùng khít với .

 

“Ngươi là ai?” hỏi.

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ta chính là ngươi.”

“Ngươi… … dù ngươi là ai, thể hồi sinh tiên tử, thật ?”

 

“Thật.”

 

“Phải … cần gì để nàng trở ?”

 

Người Tiểu Bạch lặng một hồi, thận trọng đáp: “Chỉ cần để … nuốt lấy ngươi, sẽ thu nạp sức mạch, đủ lực để điều ngươi mong, cứu ngươi cứu.”

 

Lời rơi, Tiểu Bạch bàng hoàng; lâu mới bật tiếng.

 

“Được… ngươi nhất định hứa với — cứu nàng, cho nàng khỏe , khiến nàng vui vẻ, hứa với …”

Loading...