Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 812 – Chúng Sinh Là Quân Cờ

Cập nhật lúc: 2025-09-17 11:51:17
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoạn Thủy hề tranh biện, chỉ mỉm lặng im. Hắn rõ tuy bề ngoài Sở Lạc vẻ cố chấp, nhưng khi những chứng cứ bày , trong lòng nàng ngấm ngầm tin tưởng ít.

Theo dòng thời gian chậm rãi trôi qua, nụ gương mặt Sở Lạc cũng dần dần biến mất.

Tất cả những chi tiết vụn vặt của quá khứ như nhất tề ùa thức hải, tự động sắp xếp, kết hợp, chỉ để chứng minh một sự thật.

Mà gương mặt Đoạn Thủy mắt, trong mắt nàng cũng chậm rãi biến hóa thành từng khuôn mặt nàng từng gặp.

Đầu tiên là gương mặt dữ tợn, đẫm m.á.u của Tả Hoằng Thận.

Ngay lúc hấp hối, điên cuồng gào thét về phía nàng:

“Ngươi sai ! đến mức thể sai hơn nữa! Ngươi bao giờ chọn đúng cả! Tất cả những gì … mới là đúng đắn!”

Tả Hoằng Thận khi lâm chung nhiều, chỉ ngừng nhấn mạnh hai chữ “đúng – sai”. Chính vì , hình ảnh vẫn mãi ám ảnh Sở Lạc.

Tiếp đó, hiện lên gương mặt sư tôn – điềm tĩnh nhưng xen lẫn bất lực.

“Thiên địa vi kỳ bàn, chúng sinh vi kỳ tử, tiên nhân vi kỳ thủ.”

Khi câu thốt , thiên sắc biến đổi, cuồng phong bạo vũ, lôi đình cuồn cuộn.

Uy thế dữ dội cho kháng cự, chẳng khác nào những nàng từng đối diện thiên phạt khi đột phá.

Rồi hóa thành gương mặt của A Liên.

“Này, ngươi xem… tu chân giới của chúng thuở sơ khai, vốn là dáng vẻ thế nào?”

“Liệu thần minh nào từng vì thương xót chúng sinh mà che chở, chắn hết tai kiếp?”

Thân thể Sở Lạc run rẩy, tất thảy như nước lũ tràn về.

Thì , lời Tả Hoằng Thận đều đúng. lầm là ở nàng, hết đến khác.

“Không… thể như …” Trong thoáng chốc, Sở Lạc nghĩ tới Bạch Thanh Ngô. “Sư tổ phi thăng thượng giới, còn từng mộng báo cho … Nếu sai đường, cớ nhắc nhở, chỉ cho ?”

“Ngươi , vì Ô Bàn theo ?” – Ứng Ly Hoài chợt mở miệng.

Ánh mắt Sở Lạc lập tức về phía .

“Bởi con đường phi thăng lên thiên giới đóng . Hắn thể thượng giới, sống sót đến kỷ nguyên kế tiếp, chỉ thể bám lấy chuẩn thần.”

“Ngươi , vì thiên giới phong tỏa con đường phi thăng?”

Sở Lạc nhíu chặt mày.

Ứng Ly Hoài vẫn điềm đạm: “Vì Bạch Thanh Ngô.”

“Năm trăm năm , linh khí cạn kiệt, kỳ thực tuyên phán tử kỳ của tu chân giới. Chính khi , Bạch Thanh Ngô bước .”

“Lấy hi sinh bản dẫn dắt linh khí phục hồi – đó là mục đích thứ nhất.”

“Lấy công đức cứu thế đổi lấy cơ duyên phi thăng – đó là mục đích thứ hai.”

“Mục đích thứ ba… khi đến thiên giới, ông thể quang minh chính đại chống những tiên nhân chuẩn mở kỷ nguyên mới, ép buộc duy trì sinh mệnh cho kỷ nguyên .”

“Ngươi hẳn cũng thể tưởng tượng một đối kháng cả thiên giới, ông gánh vác áp lực lớn đến nhường nào.”

“Sau khi Bạch Thanh Ngô phi thăng, thiên giới liền đóng chặt con đường . Bởi bọn tiên nhân cũng hiểu, bất cứ ai phi thăng ông đều sẽ quy về thế lực của ông về phía tu chân giới mà chống thiên giới.”

“Ngay cả vị Phật tu Trọng Sơ Thánh Tăng ở Quảng Lâm Tự, thể cũng nối bước ông phi thăng, trở thành một thế lực khác đối kháng thiên giới.”

như … vô con đường của tu giả đều chặn đứt.”

“Ngươi , vì sư tôn ngươi ngày đêm trăn trở, do dự giữa sát sinh và sát sinh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-812-chung-sinh-la-quan-co.html.]

Nghe đến đây, sắc mặt Sở Lạc trở nên mơ hồ.

“Bạch Thanh Ngô đang gánh cả thiên giới, ông sắp chống nổi nữa. Tu chân giới tất diệt. Đợi khi chúng bước Thần Ma thiên địa, thì Bạch Thanh Ngô sẽ từ vị hùng vạn kính ngưỡng biến thành tội nhân vạn phỉ nhổ!”

“Sư tôn ngươi, thực để tu chân giới sinh vì Thiên Tự mạch, cũng diệt vì Thiên Tự mạch. Như công quả thể cân bằng, bộ tiếng nhục mạ sẽ do bà gánh vác. Dù , bà vốn chẳng khác nào một c.h.ế.t .”

“Còn Bạch Thanh Ngô thì giống . Ông tiên nhân, tại thiên giới vẫn còn một quãng dài tuế nguyệt. Tịch Ninh chỉ ông về nơi thượng giới thể sống yên đôi phần.”

“Thế nhưng ngươi hiện tại—” Ứng Ly Hoài cũng nhíu mày, “những việc ngươi , chẳng khác nào chất thêm tội nghiệt cho Thiên Tự mạch. Trái thiên ý, nghịch thiên đạo, tất gặp phản phệ.”

“Ngươi thực sự cho rằng chịu nổi ? Cho dù ngươi chịu , thì sư tổ Bạch Thanh Ngô thì thế nào? Ngay cả Thanh Vũ, ngươi cũng kéo theo ?”

Ánh mắt Sở Lạc chợt lóe sáng.

Thấy , Ứng Ly Hoài tiếp:

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ngươi thể thai nghén thần quyền ? Là bởi tuyệt vọng với thế gian . Vậy mà ngươi còn lôi kéo đối diện nữa. Vì bảo hộ ngươi, giữa và Thanh Ngọc Tâm Ma Kiếm sớm sinh rạn nứt.”

“Ngươi sẽ cho rằng, hết thảy dị vật tạo thần đều ngu xuẩn như đóa hoa tai ương trong thể ngươi đấy chứ…”

Ứng Ly Hoài chậm rãi bước tới, nắm lấy cánh tay của thần thể còn đang trong lòng Sở Lạc.

Sở Lạc siết chặt, chịu buông.

“Ngươi vẫn nghịch thiên …” Ứng Ly Hoài thong thả , “Nếu cứ cố chấp như , chỉ khiến những cận nhất bên cạnh ngươi gặp nạn, cuối cùng ngay cả bản ngươi cũng khó thoát.”

“Tu chân giới, vốn nên diệt từ năm trăm năm . Những gì ngươi thấy hiện nay, vốn dĩ nên tồn tại.”

“Sở Lạc, hãy lời , đừng khiến kẻ khác thêm nhọc lòng.”

Ngón tay đang bấu chặt t.h.i t.h.ể thần dần mất lực, buông lơi.

Thấy , Ứng Ly Hoài khẽ cong môi, lộ vẻ hài lòng.

“Giờ đầu vẫn còn kịp. Ta chuẩn cho ngươi một món lễ vật.”

Một bên, Đoạn Thủy cũng dậy, mỉm :

“Xem giữa Ứng quân và Sở đạo trưởng giải khai khúc mắc. Vậy tại hạ xin hồi quy Quỷ Giới phục mệnh. Sở đạo trưởng, ngày nếu dịp qua Quỷ Giới, xin chớ quên báo cho tại hạ một tiếng.”

“Đa tạ sứ giả.” Ứng Ly Hoài mỉm đáp.

Chờ Đoạn Thủy rời , mới đặt t.h.i t.h.ể chỉnh chỗ, vận chuyển yêu lực, mang Sở Lạc trực tiếp đến cửa hình phòng ở tầng thứ nhất.

Tiếng kêu thảm thiết vọng từ bên trong khiến lòng Sở Lạc chợt run lên.

Cửa mở, quả nhiên hiện ảnh tra tấn đến dữ tợn, gương mặt vặn vẹo – chính là Việt Kim.

Việt Kim cũng ngẩng đầu, trông thấy Ứng Ly Hoài và Sở Lạc kề vai đó. Hắn chẳng hề bất ngờ, trái , như chứng thực điều gì, liền ngửa mặt lớn.

Trên tay Sở Lạc vẫn còn vết máu, khóe mắt hoe đỏ.

Vừa thấy Việt Kim, trong lòng nàng khỏi chấn động, nhớ biến cố núi tuyết Thâm Miên .

“Hahaha… Ha ha ha…” Việt Kim điên dại, nơi khóe mắt tràn xuống những giọt lệ nóng hổi.

“Lâm Xà! Lâm Xà, ngươi thấy ? Đây chính là kẻ mà ngươi liều c.h.ế.t bảo hộ! Ngươi xem, nàng thật sự xứng đáng ? Ta sớm với ngươi , những kẻ mang trong dị vật tạo thần, bản chất đều giống ! Ta … ư…”

“Ồn ào.” Ứng Ly Hoài lạnh lùng quát một tiếng. Ngay tức khắc, yêu trùng trong thể Việt Kim bỗng chuyển động dữ dội hơn.

Loading...