Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 766: Lâm Xà
Cập nhật lúc: 2025-09-04 14:06:30
Lượt xem: 127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ tạm nghỉ ngoài Độc Phong Cốc. Trời dần tối, gió đêm thổi qua, ánh lửa trại bập bùng mang theo ấm. Nhìn sang bên , thấy Sở Lạc ngủ say, Lâm Xà cũng cảm thấy mỏi mệt, vô thức .
…
“Lâm Thống lĩnh, Lâm Thống lĩnh?”
“Thống lĩnh, huyết dịch cực kỳ trọng yếu, chính Bệ Hạ đích hạ lệnh cho ngài dẫn quân nghênh tiếp. Chỉ cần thành, ắt sẽ trọng thưởng.”
“Phải đó, trong yêu từ công xưởng đưa , chỉ thực lực của Lâm Thống lĩnh là mạnh mẽ nhất, há khiến Yêu Đế Bệ Hạ coi trọng ?”
“Chỉ đáng tiếc, khi cải tạo, vị dược sư bất cẩn, lẫn một giọt huyết của Trư yêu hoang dã. Cho dù huyết mạch Thống lĩnh cường đại đến , trong thể vẫn một giọt huyết Trư yêu hèn kém.”
“Ngẫm gần đây, cảm thấy dung mạo của Thống lĩnh chút quái dị, chiếc mũi dường như lớn hẳn lên… trông chẳng khác gì mũi heo.”
“ thế, xưa nay Thống lĩnh vốn nhiễm phàm thực, thế mà hôm qua thấy ngài xuất hiện trong thiện đường, còn tự gọi một bàn đầy ắp thức ăn!”
“Các ngươi xem, là do giọt huyết Trư yêu phát tác ?”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Sao thể! Dẫu một giọt huyết Trư yêu, nhưng rõ ràng trong thể Thống lĩnh huyết mạch Xà yêu vẫn hùng mạnh hơn.”
“Song là cải tạo thành, trong huyết mạch chứa những gì, chúng nào dám chắc. Ngay cả vị dược sư tự tay xuống đao cải tạo cho Thống lĩnh, cũng nghiên cứu thấu triệt.”
“Nhắc tới dược sư , mấy ngày chính Lâm Thống lĩnh g.i.ế.c .”
“Cũng chỉ bởi giọt huyết Trư yêu mà thôi…”
…
“Lâm Thống lĩnh, bọn yêu tộc trong đều mang Thần huyết, Bệ Hạ vô cùng coi trọng, tuyệt đối khônng thể sơ suất. Chỉ là thuộc hạ thấy gần đây Thống lĩnh nhiều lực bất tòng tâm, chẳng … trong đó ẩn tình gì chăng?”
“Thống lĩnh, ở trong ! Chính bọn chúng cướp một nhóm thuần huyết yêu !”
“Lại là bọn chúng, là hồ yêu mang mặt nạ !”
“Thống lĩnh, mau đuổi theo! Đó là huyết mạch Bệ Hạ đích danh lấy!”
“Lâm Thống lĩnh, ngài gì !”
“Ngài gì thế! Đừng ăn nữa, mau đuổi theo! Mau đuổi ! Lâm Thống lĩnh! Lâm Xà!!”
“Ngày nay, yêu tộc mang huyết mạch Cổ Thần trong ngày một ít . Bệ Hạ cùng chúng đều trông chờ nhóm thuần huyết yêu để bổ sung. Nào ngờ bọn họ hồ yêu đoạt . Ngươi đấy, chỉ cần Thần huyết thức tỉnh, tất sẽ trở nên vô cùng cường đại.”
“Chúng chẳng những thể đoạt huyết dịch , mà còn đề phòng, kẻo đợi đến khi lực lượng cường thịnh, mũi giáo công kích núi Bạch Nhân ”
“Lâm Thống lĩnh… ừm, giờ nên gọi là Lâm Phó quan mới đúng.”
“Bao yêu khác đều đang truy đuổi huyết mạch , còn ngươi thì ? Lại như heo vùi đầu ăn uống, quả thật khiến chúng mở rộng tầm mắt.”
“Núi Bạch Nhân dung nổi hạng ngu xuẩn như ngươi nữa, cút thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-766-lam-xa.html.]
…
“Hắn chính là xà yêu giáng khỏi núi Bạch Nhân đó! Ta thấy còn chẳng bằng xà yêu, rõ ràng giống hệt trư yêu, dã trư yêu chứ, ha ha ha—”
“Từ tới nay, chỉ kể trong núi Bạch Nhân , yêu tộc vì Yêu Đế tận lực, chỉ hai kết cục: hoặc thăng chức, hoặc vong nơi sa trường. Chưa bao giờ kẻ trục xuất.”
“Các ngươi chuyện , trận chiến hôm đó, bao yêu liều c.h.ế.t c.h.é.m giết, còn thì ? Đường đường thống lĩnh, chẳng hề chỉ huy, cũng chẳng trợ lực, thấy đồ ăn là lập tức lao , hỏng cả đại sự của Yêu Đế. Không g.i.ế.c ngay tại chỗ là khoan dung lắm !”
“… chiến trường đồ ăn chứ? Các ngươi cảm thấy lạ ?”
“Quản chi những thứ . Không chuyện hi hữu nhất chính là: một vị thống lĩnh xà yêu danh chấn, bỏ mặc chiến trận, chỉ thấy ăn liền quên đánh ư?”
“Khụ khụ, Lâm Phó quan, đây là ? Vì cớ gì lượng thuần huyết yêu cùng danh sách trong sổ khớp?”
“Đừng bảo là binh lính nào lén c.h.ế.t bọn thuần huyết yêu . Việc giao cho ngươi quản, mục đúng, thì chính là trách nhiệm của ngươi! Trước khi trời sáng, nếu vá lấp lỗ hổng , thì tự thu dọn đồ mà cút!”
“Ngươi ngoài ăn với ngủ còn gì? Chút việc cũng chẳng xong! Rốt cuộc cũng hiểu vì ngươi trục khỏi núi Bạch Nhân . Cút!”
“Đồ họ Lâm , ngờ ở núi Bạch Nhân ngươi vẫn còn chút cơ sở. Đại nhân Việt Kim vì ngươi đích chạy một chuyến, ngươi mới điều đến Độc Phong Cốc. Cũng coi như nhờ đại nhân cầu tình, mới giữ nổi cái chén cơm, chẳng đến nỗi như những phế phẩm thất bại, vất vưởng như cô hồn dã quỷ nơi Yêu giới.”
“Các ngươi kìa, càng lúc càng giống trư yêu! Ha ha ha, thậm chí còn mọc cả cái đuôi heo nữa kìa!”
…
“Lâm Xà, ngươi vụng trộm ăn uống! Suốt ngày chỉ ăn ăn ăn, luộm thuộm bẩn thỉu, Độc Phong Cốc sớm muộn cũng ngươi ăn cho sụp! Ta thấy chi bằng đổi tên ngươi thành Lâm Trư cho !”
“Thôi thôi, bên đại nhân che chở, để ở đây nhàn nhã, thì cứ để mặc, can dự gì?”
“Thật là chịu nổi nữa. Đợi một hôm gọi mấy , cho một trận nên .”
“Ngươi gan lớn thật đấy? Hắn phía chống lưng.”
“Có chống lưng thì ? Chính cũng tự trọng chứ. Ta cho ngươi , chỉ cần trong lúc đánh nhét cho chút đồ ăn, thì ngay cả phản kháng cũng lười, cáo trạng ư? Chỉ cần đe rằng cắt nguồn ăn uống, còn chẳng dám thở mạnh!”
“Nghe thuở còn là đại thống lĩnh núi Bạch Nhân , tư cách nhập điện, diện kiến Yêu Đế Bệ Hạ cơ đấy!”
“Đại thống lĩnh ư? Chỉ thôi ? Nếu thật sự thể cùng Yêu Đế Bệ Hạ một câu, thì cũng dám quỳ xuống xoa bóp cho Bệ Hạ đấy!”
“ , đúng ! Mau l.i.ế.m sạch, l.i.ế.m sạch! Ha ha ha, ngay cả bã cơm thừa canh cặn cũng l.i.ế.m đến cạn, mới đúng là thứ mà trư yêu nên ăn! Ha ha ha—”
“Ôi chao, thối c.h.ế.t mất, mà hôi hám đến ?”
“Hôm nay Lâm Xà chạy moi cặn bã ăn !”
“Nghe Hồng Nha dược sư mới nghiên cứu một loại linh dược, chuyên dành cho yêu thể cải tạo, thể gột rửa bớt phần huyết mạch hèn kém. Dược vô cùng trân quý, bởi dùng linh huyết lấy từ đạo sĩ Đông Vực nguyên liệu, chỉ cung ứng cho núi Bạch Nhân mà thôi.”
“Hồng Nha dược sư quả thực lợi hại như ? Chẳng ông sẽ rước về núi Bạch Nhân , diện kiến Yêu Đế ư?”
“Yêu Đế Bệ Hạ vốn chẳng mấy để tâm. Những dược sư chuyên nghiên cứu huyết mạch Cổ Thần đều triệu núi Bạch Nhân . Tuy Hồng Nha dược sư lập công, nhưng Bệ Hạ coi trọng, hơn nữa đạo tu vốn khó tìm, nguyên liệu khan hiếm, một thời gian e rằng cũng dễ thăng tiến.”
“Không còn cách nào, chỉ bởi Hồng Nha dược sư là kẻ một lòng cố chấp, chỉ chuyên tâm những thuốc , nguyện nịnh bợ theo ý Bệ Hạ mà nghiên cứu huyết mạch Cổ Thần đó thôi.”