Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 750: Báo Tin Cho Trưởng Bối

Cập nhật lúc: 2025-09-01 11:40:10
Lượt xem: 147

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xem , trầm , gặp việc luôn giữ bình tĩnh như Vân Nhược Bách là lựa chọn thích hợp nhất.

Tuy trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng thêm một , chung quy cũng tăng thêm phần hy vọng tìm Tô Uyển.

Thương nghị xong, tạm thời Hòa Lâm thôn.

Lôi Đình tiểu đội bàn bạc cách nào để dẫn dụ Vũ Trĩ rời , còn Lý Thúc Ngọc thì ở canh giữ ngoài quỷ cảnh. Về phần Sở Lạc, điều cần chuẩn ngoài việc kiểm tra linh vật trong kim trạc, dò hỏi tình hình Yêu Giới hiện tại, còn một việc trọng yếu hơn—chính là báo tin cho sư tôn cùng sư rằng nàng sắp tiến Yêu Giới.

, đó là nơi hiểm ác đến cực điểm, mà Ứng Ly Hoài vẫn đang lùng bắt nàng khắp nơi. Nếu báo cho trưởng bối, e rằng chuyến   về…

Chờ xử lý xong tất cả, trời ngả tối.

Quân binh điều động tới canh giữ quỷ cảnh cũng tới nơi. Lý Thúc Ngọc vẫn trấn thủ ở đó, còn Kế Thương thì lĩnh mệnh về xử lý việc trong thôn.

Ban đầu chỉ là vụ mất tích của Tô Uyển, nhưng khi tra manh mối, càng lúc càng chấn động.

Thôn vốn chỉ là nơi hẻo lánh, lạc hậu, cư dân đều là phàm nhân bình thường. vì cái gọi là “yêu tiên” xuất hiện, ban cho bọn họ lực lượng thể tổn thương khác, thế nên bọn họ khắp nơi lừa gạt, bắt cóc ít nữ nhân đưa về.

Còn Vũ Trĩ, chính xác là xuất hiện từ bao giờ, mấy năm qua hại bao nhiêu nữ tử, tế hiến bao nhiêu hài nhi nữ… tất cả đều chôn vùi theo cái c.h.ế.t của đa dân làng. Người duy nhất thể rõ chân tướng—chính là lão thôn trưởng, nhưng cũng bỏ mạng trận yêu phong của Vũ Trĩ.

Kế Thương dẫn hỏi thăm những nữ nhân may mắn còn sống, ít nhiều cũng phục dựng phần nào sự việc.

Hóa Vũ Trĩ và dân làng hợp tác, tuyệt chỉ vì ham ăn vài đứa trẻ sơ sinh.

Do đặc thù của bản , nó chỉ thể nhờ túi Ma Lai để hành động. Mà dân làng thì chủ động dùng chiêu “cầu cơ” (cầu thần giáng đồng), chính là cơ hội để di chuyển Túi Ma La .

Nhờ , Vũ Trĩ thể mượn pháp bảo mà vận chuyển hoặc yêu vật.

Sở Lạc suy đoán, đó khi Lôi Đình tiểu đội điều tra, bởi Tô Uyển  nhạy bén phát hiện yêu khí trong quỷ cảnh, nên mới Vũ Trĩ đang ẩn bên trong chú ý.

Để che giấu bí mật, nó liên thủ với dân làng, tiên trói Tô Uyển giam mật thất trong miếu thờ.

Đến khi dân làng đầu cầu thần giáng đồng, Vũ Trĩ liền mượn túi Ma La  chuyển Tô Uyển trong quỷ cảnh. Bởi , bên ngoài tìm thế nào cũng tung tích.

Sau cầu thần thứ hai, Tô Uyển liền trực tiếp đưa Yêu Giới.

Điều khiến Sở Lạc yên lòng chính là, từ lúc Tô Uyển tiến Yêu Giới đến nay mới chỉ qua hai ba ngày, thời gian tính là quá lâu.

Việc bên ngoài quan sai xử lý. Nửa đêm, Sở Lạc cùng Lôi Đình tiểu đội một nữa tiến nhập tiểu quỷ cảnh.

“Yêu vật che giấu cùng biến hóa khí tức, thiên phú cực cao.”

Vào trong một lúc, Vân Nhược Bách nhịn , .

“Lần , cảm nhận ác ý nơi quỷ cảnh tăng vọt. Giờ ngẫm , e là bộ quỷ cảnh Vũ Trĩ chiếm cứ. Cái cảm nhận đều là nó ngụy trang, hòng khiến chúng nản chí, rút lui sớm.”

Sở Lạc nhớ đến tình cảnh ban ngày.

“Ta tiến khi nó vì bận chuyện cầu thần mà đến Hòa Lâm thôn, nên chú ý bên .”

Vân Nhược Bách khẽ gật đầu:

“Giờ nó chẳng còn tâm tư che giấu nữa. Lúc sắp tới gần, thu liễm khí tức.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Khi đó, Vũ Trĩ đang loay hoay tu sửa túi Ma La Sở Lạc đốt hư. Hai cái đầu nó cãi cọ loạn xạ, chẳng hề chú ý đến đám Lôi Đình tiểu đội đang lặng lẽ áp sát.

Đợi khi thấy rõ hình Vũ Trĩ, Sở Lạc  từ xa b.ắ.n một mũi hàn tiễn, ghim thẳng túi Ma La mới vá một nửa. Cùng lúc, Lôi Đình tiểu đội từ hai bên vọt c.h.é.m giết.

Trong giao chiến, bọn họ cố ý dẫn dụ Vũ Trĩ rời xa túi Ma La , còn Sở Lạc và Vân Nhược Bách thì ẩn chờ thời cơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-750-bao-tin-cho-truong-boi.html.]

Do trải qua một trận ác đấu ban ngày, cộng thêm thực lực vốn dĩ cân bằng,  Lôi Đình tiểu đội giao thủ vô cùng chật vật.

May mà hôm nay Vũ Trĩ mới Sở Lạc thiêu hủy mất một cái đầu, trong lòng ngập lửa giận chỗ phát tiết, liền dẫn dụ đuổi theo bọn họ trong quỷ cảnh xa.

Chính trong trống đó, Sở Lạc cùng Vân Nhược Bách đến xoáy trôn ốc yêu vụ.

Trong xoáy vụ mờ mịt, mơ hồ truyền tiếng ngáy như thú hoang ngủ say. Không ai thông đạo thông đến nơi nào, hiểm nguy đến mức nào.

Sở Lạc sớm quen đối diện với hung hiểm, nhưng Vân Nhược Bách bên cạnh thì khó tránh căng thẳng.

trải qua ít gió sóng trong quỷ cảnh, nhưng đối với Yêu Giới—một nơi xa lạ trong lòng nàng vẫn dâng lên cảm giác bất an.

“Bám sát .”

Sở Lạc nắm lấy tay nàng, dẫn theo cùng bước trong màn yêu vụ.

Vân Lai

Tô Tộc  dù suy tàn, gia tộc diệt vong, phủ biến thành phế thổ, nhưng chỗ vẫn từng ai động đến.

Sáng sớm, ánh bình minh nhuộm hồng mặt đất, con phố rộng chỉ lác đác vài ngang.

Tô Kỳ Mộc bước qua con đường dài, dừng cổng phủ phủ đầy tro bụi.

Thần thức quét qua, thấy tấm biển treo cao vẫn còn nguyên chữ, song giăng đầy mạng nhện.

Phong ấn dán cửa mục nát, sắp rã rời. Cửa chính khép hờ, chẳng bao nhiêu kẻ từng tùy tiện .

Mảnh lụa trắng che đôi mắt trống rỗng, gương mặt tái nhợt, năm tháng trôi qua dường như từng mang đến một tia sinh khí.

Tô Kỳ Mộc đưa tay khẽ chạm lên cánh cửa, chậm rãi đẩy .

Từ khi rời nơi thuở thiếu niên, đây là đầu trở .

Hạc Dương Tử thường răn dạy: “Nhập tiên môn, hồng trần sự, nên quên .”

sự thật là, bao năm quanhắn vẫn luôn một về.

Trong viện, cỏ dại mọc cao tới tận đầu gối, dấu vết thần thức dò đều phủ một lớp bụi dày…

Hắn nắm chặt trong tay chiếc ngọc bội  Diệu Thạch h, lúc chẳng khác nào kẻ lữ khách họ Tô bôn ba phương xa, nay trở về quê cũ.

Tô Kỳ Mộc bước qua từng tấc đất năm xưa từng lưu dấu: nơi từng ở, chỗ từng bái lạy, chốn từng sách…

Sau cùng, dừng viện tử – nơi phụ ngã xuống.

Thanh trường kiếm loang lổ rỉ sét vẫn còn cắm nghiêng mặt đất.

Tô Kỳ Mộc chậm rãi bước đến, bàn tay khẽ đặt lên chuôi kiếm, ngẩn   lâu.

Bất chợt, một tiếng than khe khẽ vọng từ chính sảnh. Tô Kỳ Mộc lập tức cảnh giác, thần thức như điện quét thẳng trong.

Hắn bấy giờ mới phát hiện, trong căn phòng đó từ , hơn nữa ngay từ khi bước viện, đối phương lặng lẽ !

Thần thức dò tới dung mạo , bàn tay Tô Kỳ Mộc đang đặt chuôi kiếm khẽ run lên.

“Ngày hôm nay là tế nhật của tộc nhân ngươi, vi sư liền đoán rằng, ngươi tất sẽ đến.” – Hạc Dương Tử cảm ứng thần thức , từ tốn mở lời.

Hơi thở Tô Kỳ Mộc thoáng nặng nề.

Hạc Dương Tử chẳng thêm gì, chỉ bảo: “Đi thôi, mua ít giấy tiền cùng tế phẩm, chớ để lỡ thời khắc.”

Loading...