Mấy lời khiến xung quanh tức giận thôi.
“Thì ngươi thấy cái c.h.ế.t của mẫu gì đúng, bà là ruột ngươi ?!”
“Là , quan gia đừng giận, chỉ cần ngài đồng ý, tiểu nhân lập tức sắp xếp, ngày mai thể cầu cơ thỉnh tiên, hỏi rõ nguyên nhân cái chết…”
Nghe Tề Thiệu Tổ , vị bổ đầu cùng những khác liếc mắt .
“Chuyện cầu cơ thì khỏi nghĩ, nơi cứ coi như linh đường, ngươi quỳ một đêm, coi như thủ tang cho .”
Nói xong, những khác liền rời , tiện tay nhét đôi giày hổ cũ lòng .
Tề Thiệu Tổ ngẩn , lúc hồn rời thì đầu mới phát hiện cửa chốt kín.
Trong nháy mắt trong phòng chỉ còn một , đất là xác treo cổ, phủ tấm vải trắng. Lúc góc vải hất , lộ khuôn mặt trắng bệch của đàn bà mù một mắt.
Lưng lạnh buốt, vội đưa tay cẩn thận kéo tấm vải che .
Ngày hôm , thả , Tề Thiệu Tổ liền bám riết lấy quan sai cầu xin chuyện cầu cơ.
Còn Mã Đại Nương thì nhốt trong nhà suốt một đêm, đến khi trời sáng mới mài đứt dây trói, cạy cửa sổ chuẩn bỏ trốn.
Bà Loan Sinh, biến thành kẻ điên, giờ còn lựa chọn. Chỉ cần băng qua con phố là thể tìm thấy đám quan sai , đó chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Thế nhưng bà mở cửa sổ liền thấy bên ngoài ba .
Nổi bật nhất là hòa thượng Nham Sinh, hai còn là Kế Thương và Diêu Khoan, đều là đại quan triều đình.
Nhìn dáng vẻ ba sẵn ở đó, e rằng họ chờ từ lâu. Chẳng lẽ chuyện tối hôm qua cũng do họ sắp đặt?
Mã Đại Nương lanh trí, lập tức hiểu .
Bà chui ngoài liền quỳ sụp xuống, nước mắt giàn giụa: “Đại sư, quan gia, xin cứu mạng , … các ngài đang tìm đang ở …”
Nghe , Sở Lạc chờ đợi cả đêm lập tức phấn chấn hẳn lên.
Nham Sinh sự khống chế của nàng cũng vội hỏi: “Ở , lập tức dẫn chúng !”
Trong thôn Hòa Lâm một tông miếu lớn, nơi đội Lôi Đình lục soát nhiều , nhưng phía gian ẩn giấu, đến thần thức cũng phát hiện .
Cửa mật đạo chiếc bàn phủ vải vàng. Đến nơi, Mã Đại Nương quỳ lạy thắp hương bài vị trong từ đường.
“Ngươi lạy chúng nó để gì, chúng tổ tiên ngươi, mà là tổ tiên của đám hại ngươi đó!” Nham Sinh mất kiên nhẫn .
Nghe , Mã Đại Nương chợt sực tỉnh, thắp hương nữa, liền tìm cơ quan mở mật đạo, kìm liếc Nham Sinh.
Có lúc bà cảm thấy, hòa thượng chuyện chẳng giống hòa thượng chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-744-ma-dai-nuong.html.]
Mã Đại Nương , Nham Sinh theo , đến Kế Thương và Diêu Khoan.
“Chỗ do ai xây?” Nham Sinh hỏi.
Lúc bước , cảm nhận bất kỳ khí tức gì, nhưng khi trong, mùi yêu khí dày đặc ập tới. Người thường nhận , nhưng sắc mặt Kế Thương và Diêu Khoan đều biến đổi.
Tình cảnh , hệt như loại dược thủy họ uống hôm qua, tuyệt đối nhân lực mà thành, e rằng chính là của con yêu quái .
“Khi bán thôn thì nơi tồn tại . Vốn dĩ phụ nữ thể đến, nhưng giúp trưởng thôn ít chuyện, nên cũng theo ông đến đây vài .” Mã Đại Nương .
“Chuyện cô nương họ Tô, chúng bắt, mà là mệnh lệnh của yêu tiên, chúng dám trái.”
“Hòa Lâm thôn ở sâu trong núi, chẳng cùng yêu tiên giao dịch bao nhiêu năm. Yêu tiên thích ăn trẻ sơ sinh, nhà nào sinh con gái liền đem hiến tế, đổi yêu tiên cho trưởng thôn ít thuốc.”
“Có loại phấn, chỉ cần ngửi là sẽ ngoan ngoãn theo, la hét. Trưởng thôn cách một thời gian ngoài tìm phụ nữ, dùng phấn đó lừa về, để đám trai làng chọn, ai ưng ý thì bỏ bạc mua.”
“Nếu quan phủ nhà tới tìm, còn loại phấn khác, ngay cả đạo sĩ cũng chống nổi. Hễ trúng thì ngất xỉu, đó hoặc giết, hoặc trong lúc hôn mê thì thôi miên khiến họ quên hết những gì xảy ở thôn, thả . Khi tỉnh chẳng nhớ gì cả.”
“Chính nhờ thuốc yêu tiên cho, bọn họ mới liên tục bắt phụ nữ ngoài về sinh con. Con trai thì giữ , con gái thì hiến tế.”
“ chuyện cô nương họ Tô là do yêu tiên chủ động tìm trưởng thôn, đưa cho một loại thuốc khác, bỏ chiếc bánh ngọt. lừa nàng ăn, đường về nàng ngất xỉu, trưởng thôn dẫn đem nhốt ở đây.”
Vừa , Mã Đại Nương dẫn ba qua lối dốc, đến tận đáy.
Không gian nơi hẹp hơn tưởng tượng, bà mò mẫm thắp đèn, cảnh tượng hiện rõ ràng.
Trên mặt đất, một vùng đầy ắp bài vị, xung quanh xích sắt to nặng quây kín. Không giống để thờ phụng, mà hệt như phong tỏa chúng .
Ngoài , gian mật thất chẳng gì, càng thấy bóng dáng Tô Uyển.
“Người chúng cần tìm ? Ngươi nàng ở đây ?” Kế Thương nghi ngờ Mã Đại Nương.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Trên mặt bà cũng đầy hoảng sợ.
“Không… đúng! Hôm đó tận mắt thấy bọn họ nhốt Tô cô nương trong! Sau cũng từng mở mật đạo …”
Nham Sinh tiến lên, dò xét khắp nơi.
“Yêu tiên giao cho các ngươi nhiệm vụ, chỉ đơn giản là nhốt Tô Uyển ở đây chấm dứt ?”
“Mệnh lệnh trực tiếp truyền cho trưởng thôn, rõ, nhưng thực sự thấy họ nhốt Tô cô nương !” Mã Đại Nương vội đáp.
Kế Thương cau mày: “Ngươi dám chắc thời gian qua ai mật thất ?”
“Cái …” Mã Đại Nương chần chừ, “ thể ngày nào cũng canh giữ từ đường, chỉ là bí thất vốn dĩ ít, những ngày qua đều bận giúp đạo trưởng tìm , ai trong đó tới nơi .”
“Giúp tìm ?” Kế Thương càng nhíu mày.
“Bởi vì đến quá nhiều, lẽ yêu tiên đủ thuốc để đối phó đạo sĩ các ngài,” Nham Sinh xổm bên góc, mạng nhện sót , tiếp tục : “Nên các ngươi mới giả vờ giúp tìm, chờ chúng tìm thấy Tô uyển, nản chí bỏ .”