Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 646 – Đổi Mệnh
Cập nhật lúc: 2025-08-03 13:13:22
Lượt xem: 136
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tiểu Thiên," Lận Cừu đặt đũa xuống, còn nuốt nổi thêm miếng nào, "ngươi chuyện gì xảy ngày hôm đó. Ta tâm trạng cũng thời gian để mừng sinh nhật trưởng thành cho ngươi. Ngươi cũng nhắc chuyện đó nhiều , cũng từng bù đắp . Về đừng nhắc nữa."
"Bù đắp?" – Lận Thiên giận dữ – "Huynh chịu thừa nhận, vốn dĩ trở về vì sinh nhật của ! Trong mắt , chẳng là gì cả! Ngay cả Thanh Bá cũng nhớ sinh nhật của , còn là ca ruột của , chẳng bằng một ngoài!"
Lông mày của Lận Cừu càng lúc càng nhíu chặt: "Ngươi hôm đó là ngày Thanh Bá c.h.ế.t thảm ? Ông một tay nuôi dưỡng chúng khôn lớn. Nếu ông , lẽ chúng vứt bỏ từ lâu. Chẳng lẽ trong lòng ngươi chút thương xót nào ?"
"Đương nhiên là !" – Lận Thiên bất ngờ bật dậy – "Bởi vì Thanh Bá là do giết!"
Lời dứt, sắc mặt Lận Cừu lập tức đại biến. Hắn kinh hãi, thể tin , ngẩng đầu trừng trừng mà nuôi nấng từ nhỏ: "Ngươi gì cơ?"
"Thanh Bá là giết, dân làng Cao Lương cũng do giết. Ta g.i.ế.c kẻ thù của , báo thù cho cha thì gì sai? Hơn nữa đúng ngày thành niên – một ngày đại hỷ như thế! Ca, chẳng lẽ quên phận của ? Quên mất cái tên 'Lận Cừu' ý nghĩa gì ?"
Lận Thiên căm phẫn : "Huynh chịu tay, thì để ! Giết Thanh Bá – dù ông cũng ưa gì – đó g.i.ế.c tận cửa Phù Thanh Tông. Cha trời linh thiêng, thấy kẻ thù đền mạng, chắc chắn cũng sẽ trách ."
"Ca , chẳng lẽ chỉ vì mấy năm mà quên mất thù hận, quên mất sống là vì điều gì ?"
"Im miệng!" – Đôi mắt Lận Cừu đỏ rực, hét lên giận dữ.
"Ta từng với ngươi, hãy để điều tra rõ ràng chân tướng cái c.h.ế.t của cha !"
"Chân tướng mà tra ," – Lận Thiên bật lạnh – "là cha là yêu ác đúng ? Người của Phù Thanh Tông g.i.ế.c cha , khiến chúng thành những tiểu yêu vô gia cư, chẳng lẽ điều đó là sự thật ?"
"Huynh bao giờ phân biệt rõ ? Chúng là yêu, còn Thanh Bá và họ là . Không tộc của , lòng ắt khác biệt. Chỉ cha là yêu thương chúng thật lòng. Còn đám nhân tộc đó, chính bọn họ cướp tất cả của chúng . Đáng lẽ chúng cũng thể một cuộc sống hạnh phúc viên mãn – tất cả là do bọn họ phá hoại!"
"Không tộc của , lòng ắt khác biệt?" – Lận Cừu gằn từng chữ, chằm chằm – "Nếu thật , thì khi g.i.ế.c cha , họ tha cho chúng ? Ai mà ngờ rằng, nhiều năm , vì chuyện đó mà cả Thanh Bá và làng Cao Lương g.i.ế.c sạch!"
Nắm tay siết chặt, yêu lực ngưng tụ quanh – Lận Cừu động sát tâm.
"Thảo nào… thảo nào bao năm nay tìm yêu hùng nào cả, thảo nào truy lùng núi Bạch Nhân mãi mà chẳng kết quả gì. Lận Thiên, ngươi thể hiểu tình cảm của nhân tộc, nhưng dù là yêu tộc, phản bội và vong ân phụ nghĩa cũng đều là tội chết. Giờ hối hận – hối hận vì năm xưa dạy dỗ ngươi đàng hoàng…"
Cảm nhận sát ý rõ rệt từ trai, Lận Thiên chỉ khổ, mắt ngấn nước. Hắn né tránh, bởi vì — Lận Cừu sẽ thể đánh nổi một chưởng .
Quả nhiên, vận yêu lực, Lận Cừu lập tức cảm nhận điều bất thường — sức lực như rút cạn, ánh mắt nhanh chóng về mâm cơm bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-646-doi-menh.html.]
"Ngươi bỏ thuốc thức ăn!"
Lận Thiên vẫn khổ: "Nửa đời của , quả là uổng phí. Cố gắng lấy lòng Thanh Bá, nhưng ông từng thích . Sau đó g.i.ế.c ông , mong rằng sẽ yêu quý hơn một chút, sẽ bỏ rơi nữa, nhưng cuối cùng cũng vô ích."
"Có lẽ lấy lòng khác vốn vô dụng. Chỉ khi thật sự nắm quyền lực trong tay mới thấy an tâm. Phải , ca còn nhớ khối vảy tín vật mất cách đây ba mươi năm ? Huynh tìm mãi chẳng ."
Nói xong, Lận Thiên lấy từ một mảnh vảy màu nước biển.
Lận Cừu ngã xuống, còn chút sức lực nào, mảnh vảy quen thuộc trong tay Lận Thiên, lông mày nhíu chặt đến cực điểm.
"Thì cũng là ngươi... Trả cho ..."
Lận Thiên , tiếp tục : "Huynh lẽ cũng , bức thư mà ba mươi năm , vốn dĩ bao giờ gửi vì giữa đường chặn ."
"Trong thư quá nhiều chuyện, sợ nàng xong sẽ bất chấp tất cả mà tìm đến . Khi đó, trong mắt sẽ chỉ còn nàng sẽ chẳng còn chỗ nào cho nữa."
"Ba mươi năm nay từng quên nàng. Ta càng thêm tò mò: rốt cuộc là mỹ nhân ngư như thế nào, dễ dàng giành lấy ánh mắt mà luôn khát khao, khiến mãi quên. Thế nên, lúc để ý, lén đến Nam Hải một chuyến."
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
" là một mỹ nhân ngư xinh thật. Ta cũng ngờ, ba mươi năm trôi qua, nàng vẫn đợi , vẫn ngày ngày nhắc đến ba thư sáu lễ, chờ cưới nàng."
Dưới ánh mắt phẫn nộ và bất cam của Lận Cừu, Lận Thiên mở bàn tay, lộ Huyết Ấn Tráo Mệnh, dán thẳng .
"Ta mệt . Quãng đời còn , lấy lòng ai nữa. Vậy nên, ca , hãy đổi hết thứ của cho . Huynh cũng nên nếm thử cảm giác lãng quên, ghét bỏ… đau đớn đến thế nào…"
…
“Sau khi hoán đổi sinh mệnh, dùng danh nghĩa của để tiếp tục sống, còn thì đến Hải Thành.”
“Thanh Bá từng dạy một chút thuật phù chú. Sau khi Lận Thiên đoạt lấy phận của , tấm huyết ấn cũng chuyển sang . Bởi vì từng sử dụng một , nên hiệu lực giảm mạnh. Ta chỉnh sửa một vài nét, lấy linh mộc vật dẫn, khiến tà tính của nó suy giảm, biến nó thành một vật trung gian, chỉ dùng để đổi lấy phận trong cõi trời đất .”
“Sau khi đến Hải Thành, mai danh ẩn tích, nhờ chút bản lĩnh mà dần danh tiếng. nổi bật quá, tất cả những điều chỉ là để tìm một cơ hội, thể một nữa diện kiến Thiên Đạo.”
Nói đến đây, dừng .
Mục đích tiếp theo của quá rõ ràng: Gặp Thiên Đạo, chân tướng sự việc, mượn sức mạnh của Thiên Đạo, đó g.i.ế.c c.h.ế.t Lận Cừu hiện tại để báo thù cho Thanh Bá và dân làng Cao Lương.
Thế nhưng, Sở Lạc mở miệng :
“Ngươi từng nghĩ đến , ngay từ đầu, Thiên Đạo chọn, vốn là ngươi… mà là ngươi – Lận Thiên?”
Câu dứt, ánh mắt của khẽ d.a.o động.
“Ngươi cũng , ngươi và Công Nghi hợp , hai các ngươi đều tương đồng trong tính cách. Thiên Đạo chọn Công Nghi ngươi. Sau đó chọn đến thỏ yêu Bạch Mai, đến .”
“Tính cách của chúng , ai nấy đều khác biệt . Hiện giờ là thời kỳ mở mang bờ cõi, kiến lập càn khôn mới, nếu hai giống thì dùng một là đủ , cần gì chọn thêm kẻ tương đồng?”