Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 516: Cũng Từng Được Ánh Lửa Soi Rọi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 12:21:24
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân ảnh đẫm m.á.u từ trên không rơi xuống, gió tuyết đầy trời cũng chỉ thành phông nền.

Lần rơi này, tựa như rơi vào vực sâu vạn trượng.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Sở Lạc không nghĩ ngợi gì liền lao về phía hắn.

Nguyên Yếm lặng lẽ nhìn bầu trời âm trầm, chiến trường ngập tràn  màu đen và đỏ giao hòa, giống như cả một đời hắn vậy.

"Ầm" một tiếng vang lớn, hắn rơi xuống giữa chiến trường, bụi đất trộn lẫn m.á.u tươi b.ắ.n tung.

Hắn nhìn thấy đám người cứng đờ,  như thời gian cũng ngừng lại một thoáng, nhưng rất nhanh, càng ngày càng nhiều giáo đồ của Ân Băng giáo ùa tới.

"Kẻ phản bội", "nuốt châm", "giết c.h.ế.t hắn"...

Những tiếng ấy ồn ào khiến lòng người phiền muộn, hắn lại động đậy một chút, muốn xem thử bản thân còn đủ sức g.i.ế.c thêm vài người nữa không.

Đáng tiếc ma khí đã dùng hết trong cú đánh trọng thương Tự Tiên rồi.

Hắn nhìn những kim châm băng lạnh đang phóng tới, chỉ khẽ cười bất đắc dĩ.

Sinh ra từ kim châm hàn độc, c.h.ế.t đi cũng dưới kim châm hàn độc, quả nhiên cả đời này hắn đều chẳng thoát khỏi trói buộc đó…

Ngay lúc Nguyên Yếm định nhắm mắt đón nhận kết cục của mình, trong tầm mắt bỗng xuất hiện một bóng hình quen thuộc đang lao tới.

Thình thịch, thình thịch...

Trái tim vốn đã đóng băng bỗng đập trở lại, kẻ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để c.h.ế.t như hắn, giờ khắc này lại hoảng loạn.

"Đừng tới đây!" Nguyên Yếm cau mày nhìn bóng người ấy, gằn giọng nói: "Ở đây toàn là hàn châm, ngươi sẽ c.h.ế.t mất!"

Lời vừa dứt, bóng người trong tầm mắt bỗng hóa thành một ngọn lửa rực cháy, sau đó tái hiện thân hình, chắn ngay trước người hắn.

Nguyên Yếm trừng lớn mắt, ngây ngẩn nhìn bóng lưng kia.

Một thân áo đỏ, rực rỡ như hỏa diễm.

Thân hình nàng thẳng tắp, trường thương chắn ngang, những mũi châm hàn độc đ.â.m vào thân thể nàng liền bị nghiệp hỏa thiêu rụi.

Giáo đồ Ân Băng giáo  đang lao tới cũng đồng loạt sững sờ, kinh ngạc nhìn thiếu nữ vừa xuất hiện.

"Nghiệp hỏa chân thân... ngươi mới là Sở Lạc thật sự!"

"Là... là Sở Lạc sao?!"

Cùng lúc thi triển Xích Hỏa Di Hình, quỷ Họa Bì cũng bị nàng thu lại. Lúc này, nàng dùng khuôn mặt vốn có, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người phía trước.

"Mạng của hắn thuộc về ta, các ngươi ai cũng không được chạm đến."

Phá Chiều trường thương quét ngang, nghiệp hỏa cuốn trọn, giáo đồ Ân Băng giáo bao vây xung quanh trong chớp mắt bị thiêu thành tro bụi.

Sau khi thanh lý khu vực này, nhìn thấy vẫn còn kẻ lao tới, Sở Lạc phóng thích giao long từ giáp vai.

"Chặn bọn chúng lại, ta cho ngươi ăn thoả thích!"

Lời vừa dứt, giao long hưng phấn lao về phía địch nhân, ma khí cuồn cuộn từ thân nó trấn áp cả vùng.

Bên này, Sở Lạc quay đầu, đưa tay ra với Nguyên Yếm, khóe môi khẽ nhếch.

"Đi theo ta."

"Thì ra là ngươi..." Nguyên Yếm chợt bừng tỉnh, nhìn vào đôi mắt quen thuộc ấy, nơi khóe môi dính đầy m.á.u tươi cũng nở nụ cười. Nhưng khi hắn giơ tay lên muốn nắm lấy tay nàng, động tác lại khựng lại.

Ánh mắt dừng trên bàn tay mình, Nguyên Yếm khẽ thầm thì.

"Ta bẩn lắm."

Nói rồi, hắn lại nhìn nàng mỉm cười.

"Lấy tim ta, mang đi đi."

Lời vừa dứt, đã thấy Sở Lạc chủ động nắm lấy tay hắn, thuận thế cõng hắn lên lưng, sau đó thân hình bay vút lên, lao ra khỏi chiến trường.

Tin tức về Sở Lạc kẻ đang bị toàn bộ Ma giới truy nã  xuất hiện tại chiến trường lập tức lan truyền khắp nơi. Mà chuyện giao long nuốt đan xà mà không bị phản phệ cũng càng khiến người chú ý, nhưng trong lúc này, với Vũ Điệp giáo vàmÂn Băng giáo đang kịch chiến đều không rảnh để bận tâm tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-516-cung-tung-duoc-anh-lua-soi-roi.html.]

Những kẻ thật sự bị tình hình này làm cho cuống cuồng, là nhóm đạo tu ẩn mình quan sát bên ngoài chiến trường.

Chỉ cần vừa nghe được chút phong thanh, bọn họ lập tức hành động.

"Sở Lạc giờ ở đâu, còn trong chiến trường phía trước không? Chuẩn bị ứng cứu!"

"Hình như có giao long mở đường, nàng đang đột phá vòng vây!"

"Sở Lạc biến mất lâu như thế, sao lại đột nhiên xuất hiện giữa chiến trường?"

"Đừng hỏi nhiều, tìm người trước đã!"

Giao long mở đường phía trước, Sở Lạc vừa cõng Nguyên Yếm, vừa vung trường thương c.h.é.m g.i.ế.c hết kẻ nào cản bước. Chạy được vài trăm bước, m.á.u kẻ địch đã b.ắ.n lên mặt nàng không ít.

Nguyên Yếm lặng lẽ nhìn nghiêng gương mặt nàng.

"Ngươi thật ấm... giống như ánh sáng vậy."

"Bây giờ nói mấy lời dễ nghe có ích gì, khi ngươi lén trốn ta cũng không thấy ngươi biết nghĩ." Cảm nhận được sinh mệnh trên lưng dần suy yếu, Sở Lạc vẫn cười nói đùa.

Bên tai vang lên tiếng cười khẽ của Nguyên Yếm.

"Trưởng lão đối tốt với ngươi như vậy, mà ngươi lại chỉ nhớ mỗi chuyện này."

"Chuyện nào ra chuyện ấy, thoát vòng vây rồi ta sẽ tính sổ sau," Sở Lạc lặng đi chốc lát, rồi nghiêng đầu liếc hắn một cái, "nên... ngươi tạm đừng ngủ vội."

Đáp lại nàng là một khoảng lặng.

Sở Lạc ra chiêu càng lúc càng mạnh, tốc độ đột phá cũng càng lúc càng nhanh.

Không rõ đã qua bao lâu, bên tai mới vang lên một tiếng nói khẽ đến mức gần như không nghe thấy.

"Biết rồi…"

Lúc Sở Lạc c.h.é.m g.i.ế.c đến mức tê dại cả tay, con đường phía trước bỗng trở nên rộng mở.

Ngẩng đầu nhìn, chính là nhóm đạo tu ẩn thân trong Ma giới, đã mở ra một con đường từ bên ngoài cho nàng.

"Sở Lạc! Mau ra đây—"

Đệ tử Thượng Vi tông, Phương Hạ lớn tiếng gọi.

Nghe vậy, ánh mắt Sở Lạc sáng lên, l vung một thương nghiệp hỏa nữa quét sạch đám ma tu bám theo, sau đó dốc toàn bộ linh lực, lao nhanh ra ngoài.

Có đám đạo tu tiếp ứng, Sở Lạc rất nhanh đã đưa Nguyên Yếm thoát khỏi chiến trường.

Sau khi trận náo động này qua đi, cuộc chiến giữa Vũ Điệp giáo và Ân Băng giáo vẫn tiếp tục.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Phía bên này, đợi đến khi theo nhóm đạo tu lui về nơi an toàn, Sở Lạc mới thở phào nhẹ nhõm, đặt Nguyên Yếm xuống.

"Ngươi cảm thấy thế nào rồi?" Nàng nhìn những vết thương chi chít kim châm trên người hắn, đặc biệt là ở ngực,  nàng lập tức giơ tay đặt lên n.g.ự.c hắn, truyền ma khí của giao long vào.

Nguyên Yếm lại nắm lấy cổ tay nàng, ngăn lại.

Thấy thế, Sở Lạc kinh ngạc nhìn hắn.

Nguyên Yếm chỉ khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về đám đạo tu đã vây quanh.

Cảnh tượng bốn phía vô cùng yên tĩnh, đến cả tiếng gió cũng nghe rõ.

Đám đạo tu ai nấy đều nhìn hai người họ với vẻ mặt đầy phức tạp.

Tất cả đều đã thấy rõ, và cũng hiểu rõ—Sở Lạc không màng nguy hiểm, hiện thân nơi chiến trường là để cứu một tên ma tu.

Một kẻ tội nghiệt đầy mình, người của Đoạt Linh giáo.

Nguyên Yếm cảm thấy rất vui, nhưng hắn cũng luôn là kẻ biết cân nhắc.

Thì ra Khấu Hạ chính là Sở Lạc, thì ra suốt quãng đường này, hắn vẫn luôn được ánh sáng ấy chiếu rọi.

Nhưng cũng chính vì nàng là Sở Lạc, nên bức tường ngăn cách giữa họ lúc này, không chỉ còn là sinh tử.

Mà còn là đạo và ma.

Loading...