Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 511: Hắn dừng lại

Cập nhật lúc: 2025-06-29 07:39:17
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Sở Yên Nhiên đi đến góc khuất, nàng tựa lưng vào tường, tim như bị đè ép, nhói đau âm ỉ.

Thanh âm lảnh lót quen thuộc đã lâu không xuất hiện lại vang vọng trong đầu nàng.

"Mau như vậy đã quên tình cũ có tình mới, xem ra hắn đối với ngươi cũng chẳng có bao nhiêu thật lòng, thật đáng thương, từ trước đến nay chưa từng có ai thật tâm yêu ngươi."

"Im miệng... Chỉ cần g.i.ế.c được Sở Lạc, mọi người đều sẽ lại yêu ta!"

"Nhưng họ thật sự yêu ngươi sao? Chẳng qua chỉ vì ngươi là một nửa của đôi song sinh mà thôi. Đừng tự lừa mình nữa. Ngươi từ khi sinh ra đã là một quân cờ, có giá trị thì người ta mới đối xử tốt với ngươi. Nhìn ngươi bây giờ xem..."

"Ta không cần ai yêu ta hết!"

Dưới vành đấu lạp, đôi mắt của Sở Yên Nhiên đỏ rực, như thể một ngụm tức giận dồn nén đã lâu đột nhiên bốc lên, nàng bật cười.

"Ta muốn bọn họ đều sợ ta, khiếp đảm ta, như vậy là đủ rồi!"

"Yên Nhiên tỷ, Yên Nhiên tỷ?" Một giọng nói vang lên bên tai  như đã gọi nàng từ lâu.

Sở Yên Nhiên lúc này mới hồi thần, nhìn sang bên cạnh, người của Ám vệ mà nàng dẫn từ Vũ Điệp giáo đã tụ tập đông đủ.

Khẽ ho một tiếng để chỉnh lại giọng nói, nàng hỏi:

"Đã có tiến triển gì chưa?"

"Tất cả y phục đỏ trong tiệm đều đã bị đốt, người được gọi là đệ nhất mỹ nhân kia cũng đã được cảnh báo, chỉ cần hai ngày nữa, trên phố sẽ không còn ai giả mạo Sở Lạc nữa. Chỉ là lần này lại để Bạch Hỏa tông may mắn thoát nạn..."

"Đợi Ân Băng giáo ổn định lại rồi mới động thủ thì đã quá muộn," Sở Yên Nhiên nói tiếp, "Bạch Hỏa tông nhất định phải xuống nước. Hãy cẩn thận với kẻ đã ra tay trong lần trước, không thể để hắn tiếp tục quấy phá nữa."

Trong một đêm, các điểm đóng quân của các thế lực đồng loạt bốc cháy, ngọn lửa do linh lực ngưng tụ thành, chuyên nhắm vào nơi người ở.

Trên những vách tường cháy dở, đều được vẽ bằng m.á.u một chữ "Tử" thật to, như thể đang thách thức điên cuồng với toàn bộ Ma giới.

Việc này tất nhiên khiến người người phẫn nộ. Dựa vào đặc điểm hiện trường, lại một cái tên bị lôi ra nhắc đến liên tục.

Vẫn là Sở Lạc. Trong đầu Ma tu, hễ thấy hỏa linh lực là nghĩ tới nàng đầu tiên.

Gió lại đổi chiều. Giờ đây người ta bắt đầu tin rằng Sở Lạc  đang trà trộn giữa đám người giả mạo, đem tam giáo lục tông ra làm trò đùa.

Mà lúc này, Sở Lạc thật đang đứng trước một mảnh tường đổ, nhìn chữ "Tử" đỏ tươi trên đó.

Trước khi ra cửa, nàng đã thay lại y phục màu xanh của thân phận Khấu Hạ. Giờ nhìn khắp phố toàn là ma tu đi bắt nữ tử áo đỏ, nàng không thể không thừa nhận mình có chút mặt mũi.

"Vẫn dùng m.á.u rắn... Ừm, thật có tâm." Sở Lạc gật gù tự nói.

"Rốt cuộc khi nào ta mới được gặp Sở Lạc thật đây." Nguyên Yếm lười nhác lên tiếng phía sau, "Mấy trò trẻ con giỡn qua giỡn lại thế này chán c.h.ế.t được."

"Đừng nóng vội, chắc là trong hai ngày tới thôi." Sở Lạc vuốt cằm suy nghĩ một lúc, sau đó quay người rời đi. "Về nhà nghỉ ngơi đã."

"Ngươi không làm gì sao?"

"Làm nhiều sẽ để lộ nhiều, hiện tại vụ thật giả Sở Lạc hoàn toàn có thể đổ cho Bạch Hỏa tông, coi như là họ tự bịa ra để biện minh. Chỉ cần người đứng sau mọi việc không thể đoán được là ta..."

Sở Lạc cười khẽ: "Ta muốn nàng không thể ngờ được rằng, con mồi thật sự không phải là Sở Lạc, cũng không phải Bạch Hỏa tông, mà chính là nàng."

Sở Yên Nhiên chăm chú nhìn con bướm màu lam nhạt đậu trên đầu ngón tay, một lúc lâu không nói.

"Yên Nhiên tỷ, nhiệt  đã đủ rồi, chúng ta đã nắm rõ lộ trình sắp tới của thiếu chủ Bạch Hỏa tông. Tối mai hắn sẽ lén đi gặp người của Ân Băng giáo, chỉ cần giả làm Sở Lạc chặn đường, Bạch Hỏa tông lần này có mười cái miệng cũng không thể chối cãi!"

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Trong phòng, một người trong Ám vệ kích động nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-511-han-dung-lai.html.]

Nghe vậy, Sở Yên Nhiên liếc mắt nhìn hắn: "Ta kêu ngươi điều tra là đệ nhất mỹ nhân kia cơ mà?"

"Chỉ là một phàm nhân bình thường, hơn nữa đã được Bạch Hỏa tông bảo vệ rồi. Trước đó rõ ràng là chiêu trò do bọn họ bày ra, giờ cũng không cần bận tâm..."

Vớ vẩn." Sở Yên Nhiên thấp giọng quát, cắt lời hắn. "Người ta dễ mất mạng nhất chính là ở những chi tiết không đáng chú ý như vậy. Ngươi đoán sai rồi. Tiểu Điệp đã tra ra, trước khi xảy ra sự kiện áo đỏ, vị mỹ nhân kia chưa từng tiếp xúc với người của Bạch Hỏa tông."

Nàng lại trầm ngâm một hồi.

"Phía sau còn có một bàn tay khác... Có khi nào là kẻ mà ta đã xem nhẹ?"

Đêm xuống, tại một tiểu viện không mấy bắt mắt của Đoạt Linh giáo, trong phòng của Trương Dực Xuyên vẫn còn ánh đèn.

Bỗng nhiên, từ căn phòng tối bên cạnh, có một bóng người bước ra, đi thẳng về phía cửa.

Nhưng ngay khi Linh Yểm vừa bước ra, bước chân hắn chợt khựng lại, ánh mắt nhìn về phía người đang ngồi ở cửa như chờ hắn từ lâu.

Chạm phải ánh mắt ấy, Sở Lạc khẽ vẫy tay, rồi lên tiếng:

"Hai ngày nay ta đi đâu ngươi cũng không theo, ta đoán được thương thế của ngươi đã hồi phục, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi."

Linh Yểm nhíu mày nhẹ.

"Vậy nên ngươi ngồi đây, là đến thay Trương Dực Xuyên làm người khuyên ta ở lại, hay đến để từ biệt?"

"Ngày đó, Trương Dực Xuyên  đã nói cho ta rất nhiều điều ta muốn biết, nhưng ta chưa từng nói cho hắn biết, ngươi vẫn luôn ở ngay bên cạnh hắn." Sở Lạc nói.

Linh Yểm kỳ thực cũng nhận ra, nếu như Sở Lạc giống Tả Hoằng Thận, đem tin tức của mình ra để đổi lấy lợi ích từ Trương Dực Xuyên, thì giờ hắn đã chẳng thể bình an mà ngồi đây, cũng chẳng thể có cuộc đối thoại thế này.

Hắn bật cười khẽ, rồi nói: "Vậy tức là ngươi đứng về phía ta? Muốn ta che chở cho ngươi?"

"Ngươi lại đoán sai rồi." Sở Lạc lắc đầu, "Giữa hai người các ngươi, ta chưa từng nghiêng về bên nào."

Linh Yểm sững người một thoáng, rồi im lặng xoay người định rời đi.

"Vậy thì còn gì để nói nữa?"

"Chờ một chút." Sở Lạc gãi đầu đầy khó xử, "Ở lại thêm vài ngày nữa đi."

Linh Yểm dừng bước lại: "Lý do."

"Đừng để bản thân lại lưu thêm một chuyện hối hận."

Sở Lạc im lặng một thoáng, rồi bổ sung: "Chỉ vài ngày thôi."

Dù sao... Trương Dực Xuyên cũng sống không qua nổi tháng này.

Một lúc sau, Linh Yểm mới xoay người nhìn nàng.

Không rõ có phải là ảo giác của Sở Lạc hay không, nàng  như thấy trong đôi mắt lạnh băng kia thoáng qua vài phần bất đắc dĩ.

"Ta xem ra đã hiểu vì sao ngươi luôn khiến hắn tức đến c.h.ế.t đi sống lại rồi."

Sở Lạc cũng nghe ra, chữ “hắn” trong lời Linh Yểm chính là chỉ Trương Dực Xuyên.

Thấy Linh Yểm chịu quay người trở lại trong viện, khóe môi nàng cũng hơi cong lên.

"Đúng rồi," Sở Lạc như chợt nhớ ra điều gì, mở lời: "Kỳ thực, ngươi vẫn luôn biết, Tả Hoằng Thận đang lợi dụng tin tức về ngươi để buộc hắn làm một số việc, đúng không?"

Loading...