Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 475 – Tập kích Vô Hận Tông trong đêm.

Cập nhật lúc: 2025-06-22 13:11:57
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy trong lòng đã rõ quan hệ giữa hai người kia, Nguyên Yếm vẫn không nhịn được lầm bầm một câu:

"Thay đầu đâu phải thay y phục."

Chờ đến nơi không bị bọn họ phát hiện, Sở Lạc cũng không giấu diếm Linh Yểm điều gì, chăm chú nhìn kỹ gương mặt của Cố Đồng một hồi, rồi điều khiển Họa Bì Quỷ, biến dung mạo mình thành dáng vẻ nàng ta.

"Tiếp theo là dùng ma khí tạo thành chỉ khâu… Quả nhiên, ngày này sớm muộn cũng đến." Sở Lạc khẽ lẩm bẩm, ánh mắt dời về phía Linh Yểm.

"Ngươi cũng có thể lựa chọn rời đi ngay bây giờ, ta cũng không muốn cứ bám theo bọn họ mãi thế này. Nếu ngươi muốn đi, ta có thể giúp, tuyệt đối không để bọn họ phát hiện." Linh Yểm điềm nhiên nói.

"Đi gì chứ," Sở Lạc ngẩng cổ lên, "giúp một tay đi."

Linh Yểm đưa mắt liếc qua cổ nàng, rồi lại nói tiếp: "Mục đích của ngươi vốn chỉ là trà trộn vào trong Vũ Điệp giáo để tiếp cận nữ đạo tu kia. Với gan dạ và bản lĩnh của ngươi, nếu không đi theo bọn người Đoạt Linh giáo, lúc này hẳn đã sớm lẻn vào Vũ Điệp giáo rồi. Vì cớ gì, đến cả chuyện của bản thân cũng gác lại, vẫn muốn đi theo bọn họ?"

Nghe vậy, Sở Lạc chỉ khẽ cười: "Hiện tại trên người ta, cũng không chỉ có mỗi việc g.i.ế.c Sở Yên Nhiên, tuy chuyện ấy cũng quan trọng… nhưng Trương Dực Xuyên, ta vẫn muốn theo dõi hắn."

"Ngươi nghĩ có thể cảm hóa được hắn?" Trong mắt Linh Yểm lộ rõ vẻ giễu cợt.

Sở Lạc lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn thẳng Linh Yểm, không biết bao lâu sau mới ngẩng đầu:

"Ta vẫn chưa quen khống chế ma khí, giúp ta khâu mấy đường giống như ngươi đi."

"Thân thể đạo tu, để ma khí xuyên thịt mà vẫn phải giữ trong cơ thể, thống khổ thế nào ngươi hiểu chứ? Ngươi chắc mình chịu nổi?" Linh Yểm ngừng chốc lát, rồi mới cất lời.

"Không có gì là không chịu nổi. Có lẽ ta còn nên cảm ơn ngươi lần này chịu giúp. Nhưng đừng nhân lúc ấy mà bóp c.h.ế.t ta đấy."

Nghe vậy, Linh Yểm nhướn mày, rồi nâng tay đặt lên cổ nàng. Ma khí hóa thành tơ chỉ, từng sợi từng sợi xuyên qua da thịt, vòng quanh cổ, m.á.u tươi  nhỏ thành từng giọt bao quanh lấy vết khâu.

Từ đầu đến cuối, ánh mắt Linh Yểm vẫn dừng trên gương mặt Sở Lạc, chăm chú quan sát biểu cảm nàng. Nhưng nàng lại không hề cau mày, như thể nỗi đau kia chỉ là chuyện cơm bữa.

Ma khí không đ.â.m sâu vào trong, chỉ lưu lại trên bề mặt, những đường khâu này cũng chỉ để che mắt người ngoài mà thôi. Linh Yểm không có tâm tư khác, cũng không để ma khí ảnh hưởng tới tâm tính nàng.

Để cẩn thận hơn, Sở Lạc lại chặt lấy đầu của Cố Đồng, đem cho giao long ăn sạch, rồi vừa lau m.á.u trên cổ, vừa đi về phía Trương Dực Xuyên và Nguyên Yếm.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

"Ồ, trông coi như thuận mắt hơn rồi đấy." Nguyên Yếm vẫy tay chào hỏi.

Phía ấy đã nhóm lên lửa trại, Nguyên Yếm đang nướng thịt người cho Trương Dực Xuyên. Khi hắn đưa miếng thịt đã nướng chín tới, Trương Dực Xuyên chỉ ăn vài miếng rồi đặt xuống.

"Chủ thượng không vui à?" Một lúc lâu sau, Nguyên Yếm nhịn không được thấp giọng hỏi.

Ánh mắt Trương Dực Xuyên liếc qua Sở Lạc, rồi thuận tay túm lấy một t.h.i t.h.ể ma tu Vũ Điệp giáo.

"Thay đầu, tập kích Vô Hận tông."

Một mũi tên lửa xé rách trời đêm, bay vút tới đại môn của Vô Hận tông, tức thì bùng cháy, lửa lan ra xung quanh, chỉ trong nháy mắt đã khiến hộ tông đại trận bùng phát, toàn bộ Vô Hận tông  bừng tỉnh.

"Ngươi b.ắ.n lệch rồi," Nguyên Yếm đứng cạnh Sở Lạc, "không phải ta đã định chỗ b.ắ.n cho ngươi rồi sao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-475-tap-kich-vo-han-tong-trong-dem.html.]

Sở Lạc cầm lấy cung dài của Cố Đồng, đang thử cảm giác cầm cung: "Ta lần đầu b.ắ.n cung mà, lần sau không lệch nữa đâu. Ta học rất nhanh."

"Hiệu quả vẫn là như nhau," thanh âm Trương Dực Xuyên từ phía xa truyền đến. Lúc này hắn đã thay đầu, ánh lửa phản chiếu trong mắt hắn đầy hưng phấn, "Xem kìa, Vô Hận tông đã tỉnh giấc rồi."

Nghe vậy, Nguyên Yếm cũng quay đầu lại, cảm nhận rõ ràng từng luồng ma khí đang lao vút về phía này, khuôn mặt hắn hiện lên nụ cười như vừa bày được trò đùa.

Hắn giơ tay, đưa cho Sở Lạc vài con bướm từng dùng khi hắn làm nội gián trong Vũ Điệp giáo.

"Ngươi diễn cho giống vào, đừng để lộ sơ hở." Nói xong, hắn lại nhìn sang Linh Yểm: "Dương Bình, theo ta!"

Nguyên Yếm và Linh Yểm len lén tiến về hướng Vô Hận tông, còn Sở Lạc và Trương Dực Xuyên thì vẫn ở lại giữa không trung.

Vết thương trên cổ đã dùng thuật pháp che đi, cả hai đều mang mặt nạ sắt.

Loại mặt nạ này không phải thứ ai cũng có, là vật đặc thù của Bách Diện giáo.

Giáo chúng của Bách Diện giáo, ai ai cũng đeo loại mặt nạ sắt này, lâu ngày da mặt sẽ dính liền với nó.

Người đầu tiên xông ra là Trưởng lão thủ sơn của Vô Hận tông, cũng là một đại năng ma tu cảnh Hóa Thần – Trịch Khiêm.

Hắn nhìn chằm chằm về phía trước, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên Sở Lạc – kẻ đang đứng đầu hàng, khi nhìn thấy chiếc mặt nạ sắt kia, ánh mắt hắn hơi nheo lại.

"Bạn từ Bách Diện giáo đêm hôm đến thăm, không đi cửa chính, không gửi thiếp mời, lại còn phóng hỏa đốt sơn môn ta – rốt cuộc là có ý đồ gì?"

"Đừng sợ hắn, ta ở phía sau ngươi." Giọng Trương Dực Xuyên truyền vào tâm thức nàng.

Nghe vậy, Sở Lạc  nhìn thẳng Trịch Khiêm, mỉm cười nói: "Ta muốn đốt là đốt, còn phải chọn thời gian và nơi chốn sao?"

"Ngông cuồng! Để ta vặn đầu ngươi xuống, đích thân đem tới hỏi tội Bách Diện giáo!"

Vừa dứt lời, Trịch Khiêm  dẫn người lao về phía Sở Lạc, đồng thời nàng và Trương Dực Xuyên cũng lui về sau, chờ đến khoảng cách thích hợp, Trương Dực Xuyên  đặt tay lên vai nàng.

"Kéo cung."

Một câu lạnh nhạt vang lên, Sở Lạc  giương cung lắp tên. Ma khí từ thân Trương Dực Xuyên liên tục truyền sang tay nàng. Sở Lạc nheo một bên mắt, ngắm thẳng vào Trịch Khiêm đang lao tới.

Ngay sau đó, mũi tên ma khí ngưng tụ b.ắ.n vút ra như lưu tinh, thẳng tắp đ.â.m tới giữa trán Trịch Khiêm. Thế nhưng ngay khoảnh khắc sắp xuyên thủng, mũi tên ấy bị Trịch Khiêm dùng tay nâng lên, nắm chặt lấy.

Vì để phù hợp với cảnh giới Hậu kỳ Xuất Khiếu của Cố Đồng, Trương Dực Xuyên không truyền quá nhiều ma khí, dĩ nhiên không thể g.i.ế.c được Trịch Khiêm. Nhưng mũi tên kia tốc độ quá nhanh, khiến tay hắn bị cày mất vài tầng da thịt, lộ cả xương trắng.

"Lần nữa!" Trương Dực Xuyên lại lên tiếng.

Lần này lượng ma khí truyền tới càng nhiều hơn, Sở Lạc cũng hiểu rõ ý hắn.

Mũi tên trên cung tách làm hai, rồi thành mười, cuối cùng hóa thành hàng chục mũi, đồng loạt phóng ra, biến thành mưa tên ma khí trút xuống đám ma tu Vô Hận tông.

Dù Trịch Khiêm phản ứng cực nhanh, đỡ được phần lớn mũi tên cho người phía sau, vẫn còn có chỗ sơ hở. Những kẻ trúng tên đều bị g.i.ế.c ngay tại chỗ.

Thấy chúng đệ tử liên tiếp ngã xuống, sắc mặt Trịch Khiêm càng thêm âm trầm, toàn lực vận dụng ma khí, lần nữa lao đến.

Loading...