Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 470: Linh Lung chết.
Cập nhật lúc: 2025-06-22 02:20:49
Lượt xem: 165
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ma khí theo vết thương xộc vào cơ thể, sắc mặt Linh Lung lập tức biến đổi.
"Nhìn ngươi chỉ như một tiểu bối mới nhập ma, không ngờ lại mang theo ma khí cường hãn đến vậy. Xem ra bọn chúng đã dốc lòng bồi dưỡng ngươi." Linh Lung nắm chặt roi chín khúc, giật mạnh đầu roi có gắn lưỡi nhọn ra khỏi vai mình, kéo theo cả mảng m.á.u thịt. "Ta đổi ý rồi, có khi ngươi còn hữu dụng hơn cả con bé Sở Yên Nhiên kia."
"Vậy sao? Nếu thế thì ta nguyện làm con cờ trong tay tiền bối, với điều kiện ngươi phải g.i.ế.c ả trước mặt ta."
Sở Lạc mỉm cười, nhưng trong đáy mắt là sát ý lạnh lùng. Nàng lại xông về phía Linh Lung.
Con giao long trong túi đựng thương không ngừng truyền ma khí cho nàng, song so với việc tiếp sức, nó càng muốn tự mình xông ra giao đấu với Linh Lung. Lúc này trong túi, nó nhào lộn đến mức khiến Sở Lạc cũng thấy phiền.
Roi chín khúc trong tay nàng quất càng lúc càng nhanh, mỗi đòn đều mang theo khí thế của tu sĩ xuất khiếu kỳ. Linh Lung cũng không dám xem nhẹ, vung tay áo, thả ra từng đàn bướm tím lao về phía nàng.
Mỗi con bướm đều mang theo thuật mê thần trí, chỉ trong chớp mắt đã vây kín lấy Sở Lạc. Trong mắt nàng hiện lên vô số ảo ảnh, tất cả đều là thân hình của Linh Lung.
Hàng chục “Linh Lung” cùng lúc lao về phía nàng. Sở Lạc điên cuồng quất roi, đánh tan từng ảo ảnh. Những hình bóng bị đánh tan liền hóa thành bướm tím bay loạn. Dù chưa ai tới gần được, nhưng giữa đàn bướm ấy, chắc chắn có một là thật, đang tìm khe hở để ra tay.
Hiện giờ Sở Lạc vẫn chưa để lộ thân phận, nhiều chiêu thức không thể dùng, chỉ đành cứng rắn đấu pháp bằng ma khí và thân thủ bản thân.
Vậy thì chỉ còn cách… lừa.
Ngay lúc đó, nàng móc ra một tấm phù lam từ túi trữ vật.
Linh Lung thấy thế tưởng rằng nàng định phá huỷ pháp vật của Thần Ma Cảnh vội điều khiển đàn bướm tím lùi về sau. Cũng chính lúc này, Sở Lạc từ trong những Linh Lung đang rút lui ấy, tìm ra được một thân ảnh hành động khác biệt.
Nàng thầm ghi nhớ vị trí đó, rồi lại nhét phù lam về túi, giả vờ như lấy nhầm, tiếp tục vung roi tấn công đàn bướm.
Thấy động tác ấy của nàng, Linh Lung cũng hơi cau mày, công thế lại càng dữ dội.
Từng đợt ánh tím quấn lấy nàng, bướm tím vừa vờn quanh hút lấy ma khí từ người Sở Lạc
Phía sau, Sở Yên Nhiên thấy mọi người đều đang giao chiến, liền điều khiển Thanh Loan âm thầm tiến về phía Thời Yến.
Ngay khi nàng sắp tiếp cận được Thời Yến, một tiếng "vút" vang lên, roi chín khúc đã đánh xuống đất ngay trước mặt nàng, ma khí cường đại ập tới khiến nàng ta bị hất tung, mặt đất bị xé thành một khe sâu.
Thời Yến bị trói, toàn bộ linh lực bị phong tỏa. Hắn nhìn rãnh sâu trước mắt, sắc mặt vẫn không chút d.a.o động.
Nếu có thể c.h.ế.t trong loạn chiến lần này, vậy thì hắn sẽ không còn bị bọn ma tu vŨ Điệp Giáo lợi dụng để dụ sư tôn đến nữa.
Hắn quay đầu nhìn về phía Sở Yên Nhiên nơi xa, ánh mắt mang theo thương xót.
Giữa không trung, một Linh Lung do bướm tím biến hóa thành chợt bóp chặt cổ Sở Lạc. Nàng khựng lại trong chớp mắt, rồi hàng chục con bướm tím đồng loạt lao đến, xuyên qua thân thể Sở Lạc như mưa tên rợp trời.
Sở Lạc không sử dụng chân thân Nghiệp Hỏa, trong tích tắc đã bị thương đến m.á.u me đầm đìa. Nhưng cơn đau ấy không làm nàng rối trí, ánh mắt vẫn luôn để ý đến Linh Lung thật đang ẩn mình giữa những ảo ảnh.
Ngay cả lúc này, nàng cố ý tỏ vẻ trúng kế, mà Linh Lung vẫn không thu lại bướm hóa hình—quả là người cực kỳ cẩn trọng.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Nhưng trong đáy mắt Linh Lung đã lộ ra tia cười nắm chắc phần thắng, hiển nhiên cho rằng Sở Lạc đã là con mồi mất hết sức phản kháng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-470-linh-lung-chet.html.]
Nàng ta giơ tay lên, mưa bướm tím vẫn tiếp tục xuyên qua thân thể Sở Lạc. Dù nàng không vận pháp hộ thể, nhưng bộ giáp vàng vẫn bảo vệ chặt chẽ tim nàng.
Roi chín khúc trên tay vung ngày càng loạn, Linh Lung đứng từ xa chăm chú nhìn đôi mắt nàng dần khép lại.
Bên kia, Trương Dực Xuyên đang đánh ngang ngửa với Hồng Y không ngừng liếc nhìn về phía này.
Hắn không thể tđể Khấu Hạ chết.
Khi Linh Lung hoàn toàn buông lỏng cảnh giác điều khiển toàn bộ bướm tím xung quanh cùng lao đến Sở Lạc, định tung đòn kết liễu.
Nhưng ngay khoảnh khắc nàng ta vừa tiếp cận sau lưng Sở Lạc, roi chín khúc tưởng đang múa loạn bỗng xoay chuyển, quất thẳng về phía nàng!
Linh Lung bị đánh bất ngờ, không kịp phản ứng. Trong nháy mắt, roi đã quấn chặt lấy người từng khúc một, đầu roi mang lưỡi nhọn đ.â.m sâu vào tim. Sở Lạc dồn toàn bộ ma khí vào cú đánh này, nơi nào roi chạm qua da thịt đều bị rách toạc.
Linh Lung lập tức hiểu ra, kẻ này không phải không có kinh nghiệm chiến đấu, trái lại từng động tác đều có tính toán kỹ càng. Từ đầu đến cuối đều là cố tình phạm lỗi, cố tình yếu thế, cố tình nhẫn nhịn để chờ một đòn trí mạng.
Nàng đã xem nhẹ nữ nhân tàn nhẫn và xấu xí này rồi.
Linh Lunh hiểu rõ loại người như nữ nhân này nếu bắt được cơ hội nhất định sẽ dốc toàn lực dẫm đạp mình dưới chân, vĩnh viễn không thể trở mình, Linh Lung hoảng sợ cầu cứu
“Giáo chủ, cứu ta—!”
Ngay sau đó, chỉ nghe một tiếng rơi nặng nề, Sở Lạc dùng roi chín khúc siết chặt lấy ả, từ trên không trung hung hăng nện thẳng xuống đất. Cú va chạm tạo ra một hố sâu mấy chục trượng, Linh Lung bị đè dưới thân nàng, phun ra một ngụm m.á.u lớn.
Sở Lạc cũng ho ra máu, giọng nói khản đặc:
“Giáo chủ, đừng để nàng gọi chủ nhân của mình tới!”
Từng chữ từng lời Linh Lung nói ra như nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt nhuốm m.á.u gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Lạc.
“Tiện nhân! Ngươi—”
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, roi chín khúc siết chặt cổ nàng ta, lột xuống một tầng da thịt, lộ ra cả xương trắng đẫm máu.
Linh Lung đã không thể chống đỡ nổi nữa, hai mắt trắng dã, ngay cả tiếng kêu cũng không phát ra được.
Đột nhiên trong tầm mắt nàng hiện ra một con Thanh Loan, từ trên lưng nó, Sở Yên Nhiên ló đầu nhìn xuống hố sâu.
Linh Lung cố giơ lên bàn tay duy nhất còn cử động được.
“Cứu…”
Chữ chưa dứt, roi chín khúc đã xoáy nàng thành từng mảnh. Đám bướm phát ra ánh sáng tím kia cũng tan biến.
Sở Lạc thở dốc một hơi, sờ lên vết thương trên người, rồi vung roi về phía Sở Yên Nhiên trên không trung.
Thanh Loan bay đi cực nhanh, roi rơi vào khoảng không. Sở Lạc vừa nhảy ra khỏi hố sâu thì một con bướm huyết sắc mang theo sát khí dữ dội đã ập đến.
Ngay khoảnh khắc ấy, một cánh tay xương trắng chắn trước mặt nàng, nắm chặt lấy con bướm đỏ rồi từng chút một nghiền nát.