Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 430: Ta xin gia nhập Đoạt Linh giáo

Cập nhật lúc: 2025-06-16 12:33:54
Lượt xem: 183

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hóa ra là một kẻ điên tham tài, trách không được ngươi và hắn có thể cùng đi một đường.” Gã ma tu kia khinh thường liếc Sở Lạc một cái rồi cười lạnh.

Linh Yểm được Sở Lạc nhắc nhở, gắng nhẫn nhịn, nhưng ánh mắt nhìn tên ma tu kia lại như nhìn một kẻ sắp chết.

“Được rồi, nơi này không phải chỗ cãi vã.” Vị thủ lĩnh cất lời: “Dương Bình, ngươi rời đi lâu như vậy, ta cần xác nhận thân phận ngươi, mau nói ám hiệu.”

Tiếng nói vừa dứt, lòng Sở Lạc lập tức trùng xuống. Ám hiệu gì đó, nàng nào có biết...

“Rết làm đầu, rắn làm đuôi.” Linh Yểm chậm rãi thốt ra.

Nghe vậy, trong mắt vị thủ lĩnh đã thu lại hoài nghi, hiển nhiên tin chắc thân phận hắn, đồng thời ánh mắt lướt qua Sở Lạc, mang theo vài phần dò xét.

“Nơi sắp đến không thể mang theo người ngoài, g.i.ế.c ả đi, lấy đôi chân xuống.”

Linh Yểm lười biếng nói: “Làm thế thì còn gì tươi mới.”

“Chúng ta không rảnh phí công cho một người ngoài, g.i.ế.c ả rồi đi cùng chúng ta, hoặc ngươi ở lại cùng ả, lần này thiếu ngươi cũng không sao.” Giọng điệu của thủ lĩnh không chút thương lượng.

Sát ý trong mắt Linh Yểm lại nổi lên.

“Ta hỏi, gia nhập Đoạt Linh giáo các ngươi có ma tinh để kiếm không?” Sở Lạc đột nhiên cất tiếng.

Nghe vậy, đám ma tu đồng loạt nhìn nàng, ánh mắt đầy khinh bỉ và giễu cợt.

“Ha ha ha, ma tinh muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chỉ là... một ả xấu xí như ngươi lấy gì mà đòi gia nhập?”

“Xấu xí mà khẩu khí không nhỏ, ngươi tưởng ngươi là ai?”

Sở Lạc không giận, chỉ nở nụ cười xảo quyệt: “Ta cũng muốn đổi một cái đầu đẹp đẽ hơn.”

Nói rồi, nàng giơ tay chộp lấy cánh tay trái mình, mạnh mẽ xé xuống, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, vậy mà sắc mặt không đổi.

“Giờ thế nào? Ta đủ tư cách gia nhập Đoạt Linh giáo chưa?”

Hành động ấy khiến đám ma tu sửng sốt, nhất thời không nói nên lời. Chỉ có thủ lĩnh nhìn nàng, ánh mắt mang theo vài phần tán thưởng.

“Người chưa vào giáo mà đã dám ngoan độc với chính mình, thật hiếm thấy. Ngươi đi theo trước, đợi việc này xong, cùng chúng ta hồi giáo môn, giáo chủ xác nhận rồi sẽ cho ngươi gia nhập.”

Nói xong, hắn quay người dẫn đầu rời đi, những kẻ khác vội vàng theo sau.

Linh Yểm liếc cánh tay còn chảy m.á.u của Sở Lạc, cũng khẽ gật đầu, coi như tán đồng.

“Quả nhiên, chỉ cần biến thành kẻ điên, ngươi liền có thể hòa mình vào ma giới.”

Khóe môi Sở Lạc giật giật, âm thầm đem cánh tay vừa xé xuống hóa thành nghiệp hỏa, lặng lẽ dung nhập vào thân thể.

Ma khí ở Xà Tâm chi địa ngày càng nồng đậm, nhưng bốn phía không còn u tối như trước, bởi trên cao, trái tim khổng lồ bị ma khí treo lơ lửng, phát ra hồng quang yêu dị, như phủ lên mắt mọi người một tầng hồng sa.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Đan xà chi tâm, vậy mà chưa bị ma thú nuốt đi...” Sở Lạc lẩm bẩm.

“Tất nhiên không thể để nó bị ăn mất, bằng không công sức Bạch Hỏa tông nhiều năm chẳng phải đổ sông đổ biển sao?” Thủ lĩnh tên Khúc Vĩnh lạnh nhạt nói.

Sở Lạc thừa cơ hỏi tiếp: “Đan xà là Bạch Hỏa tông nuôi, bị g.i.ế.c rồi, Bạch Hỏa tông lại âm thầm bảo vệ tâm xà, bọn họ toan tính gì?”

Khúc Vĩnh liếc nàng một cái: “Việc này không phải thứ ngươi hiện tại cần biết.”

Sở Lạc không hỏi nữa, ánh mắt lướt qua nhìn Linh Yểm. Nếu để hắn hỏi e cũng không ổn, đám ma tu này tâm địa hiểm ác, chỉ cần một kẻ nảy sinh nghi ngờ hay nói lời khích bác, thân phận bọn họ dễ bị bại lộ.

Thấy Linh Yểm còn nhìn chằm chằm tên ma tu từng trêu chọc mình, Sở Lạc nhếch môi. Chắc chẳng bao lâu nữa gã kia sẽ thây phơi hoang dã.

Rất nhanh, Khúc Vĩnh giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại.

“Bạch Hỏa tông phái một hóa thần đại ma âm thầm trấn thủ nơi này, đi tiếp sẽ bị phát hiện. Sau lưng ta còn có địch bám theo, không quá vài ngày sẽ đuổi tới. Trước tiên ẩn mình, đợi đêm trăng tròn, ta làm trọng thương đại ma kia, các ngươi thừa cơ đoạt lấy tâm xà.”

Sở Lạc nhíu mày: “Hóa thần đại ma, ngươi  có cách trọng thương hắn sao?”

Nàng không cảm nhầm, Khúc Vĩnh nhiều nhất cũng chỉ là tu sĩ Nguyên Anh.

Khúc Vĩnh nghe vậy, đắc ý cười: “Đến khi đó, tự ngươi sẽ biết.”

Đoạt Linh giáo lần đầu tới nơi này, lại không quen thuộc địa hình, phải dò xét mấy ngày mới chọn được chỗ tạm ẩn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-430-ta-xin-gia-nhap-doat-linh-giao.html.]

Tại nơi đóng quân của  Vũ Điệp giáo, Sở Yên Nhiên lặng lẽ đứng bên song cửa sổ, ánh mắt dõi theo bóng dáng Linh Điệp đang mải mê đuổi bắt những cánh bướm ngoài sân, trong lòng thất thần hồi lâu.

 

Nàng khẽ lẩm bẩm: "Sao nàng ấy ngày nào cũng vui vẻ như vậy..."

 

Đang thẫn thờ suy nghĩ, bóng dáng thanh thoát của Linh Lung đã hiện ra, từng bước đi đến. Vừa trông thấy Linh Điệp, nàng liền vươn tay khẽ xoa đầu, hỏi han mấy câu về chuyện ăn uống, nghỉ ngơi dạo gần đây.

 

Linh Điệp tươi cười, từng câu từng chữ đều đáp lời, ngoan ngoãn như trước. Linh Lung gật nhẹ, đoạn tiếp tục bước về phía Sở Yên Nhiên.

 

"Đoạy Linh giáo ở Đan Xà mộ khuyết đang có động tĩnh lớn. Giáo chủ đã truyền lệnh, bảo ta  qua đó ứng viện. Ngươi thu xếp hành trang, sáng mai lên đường."

 

Nghe vậy, Sở Yên Nhiên gật đầu: "Ta đi báo cho những người khác."

 

"Khoan đã." Linh Lung đột ngột giơ tay ngăn lại: "Đám thuộc hạ của ngươi, lần này không được mang theo."

 

Sở Yên Nhiên hơi nhíu mày: "Chẳng lẽ chỉ mình ta theo ngươi đi sao?"

 

"Sợ gì, hay sợ chết?" Linh Lung nhướng mày, giọng mang đôi phần trêu ghẹo:

"Ngươi không yên tâm cũng đúng, ta sẽ cho Tiểu Điệp đi cùng. Lần này là làm việc,không phải trò đùa. Đám thuộc hạ ầm ĩ của ngươi, không chút ăn ý với ta, lỡ làm hỏng việc, cuối cùng chịu tội chẳng phải ta hay sao?"

 

Ánh mắt Sở Yên Nhiên thoáng vẻ dè chừng:

"Đây vốn là chuyện của các ngươi, sao phải lôi ta theo?"

 

Linh Lung bật cười nhạt:

"Ngươi  đã quên lúc trước dùng gì để thương nghị với chúng ta rồi sao? Không mang ngươi theo, ta làm sao dẫn dụ được giáo chủ Đoạt Linh giáo lộ diện? Nếu việc thành công, ta  sẽ thay ngươi thỉnh giáo chủ thu nhận ngươi vào Vũ Điệp giáo. Đừng dây dưa nữa."

 

Dứt lời, Linh Lung xoay người rời đi, không để Sở Yên Nhiên kịp mở miệng nói thêm gì.

 

Trong lòng Sở Yên Nhiên vẫn còn có chút bất an. Nếu sự việc tiến triển quá nhanh, lỡ như giáo chủ Đoạt Linh giáo  dễ dàng bị nàng dẫn dụ ra rồi bị Vũ Điệp giáo tru diệt, khi đó lời hứa của Linh Lung l có còn giá trị?

 

Dẫu được thu nhận vào Vũ Điệp giáo, nàng cũng chỉ là một kẻ tầm thường trong muôn vàn giáo chúng, khi ấy còn ai sẽ bảo hộ nàng đây?

Nghĩ đến đây, Sở Yên Nhiên liền khép chặt cửa phòng, đi sâu vào trong, lấy ra những cuốn sách mà mấy ngày nay nàng đã nhờ tộc cây cùng các tộc khác trong Quỷ Cảnh âm thầm trộm về. Nàng cẩn thận giở từng trang, lật từng quyển mà tra cứu.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng nàng mới tìm được đôi dòng ghi chép đặc biệt trong một cuốn sách tựa như địa chí.

"Vong Ưu Hắc Thủy..."

Loading...