Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 466
Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:55:31
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời quý độc giả tiếp tục lật trang chiêm ngưỡng chương truyện!
Sơ Sơ thu nhận bốn tiểu thỏ nhỏ đàn em, cuộc sống nơi trường học trở nên ung dung tiêu dao.
Trừ Kỳ Vũ Hiên, ba tiểu thỏ còn đều lời.
Kỳ Nguyệt Vận mang cơm cho nàng, Kỳ Tinh Lăng chuẩn đồ ăn vặt, Kỳ Sơn Lan thì giúp bài tập.
Học nghiệp của Sơ Sơ luôn đầu khối, Kỳ Sơn Lan xếp thứ hai.
Nàng chẳng bài tập, chỉ là lười biếng những việc nhỏ nhặt .
Kỳ Sơn Lan một kỳ kỹ đặc biệt: chỉ mất một phút để bắt chước nét chữ của khác.
Thế nên, bài tập của Sơ Sơ đều Kỳ Sơn Lan thế , để lộ bất kỳ khuyết điểm nào.
Trong mắt thầy cô và phụ , nàng vẫn là một tiểu hài tử ngoan ngoãn.
Hôm , Kỳ Nguyệt Vận và Kỳ Tinh Lăng giúp nàng che giấu, Sơ Sơ và Kỳ Sơn Lan lén lút tiến một trạch viện đồn tà ma.
Vừa bước , âm khí lành lạnh lan tỏa khắp chốn, tử khí nồng nặc ở nơi.
Linh cảm nhạy bén của loài thỏ mách bảo Kỳ Sơn Lan rằng nơi ẩn chứa hiểm nguy khôn lường.
Kỳ Sơn Lan cảnh giác : “Thời An lão đại, nơi đây quả thực tà ma. Hay là chúng hồi phủ, thỉnh Đại sư Lâm đến xem xét thì hơn.”
Sơ Sơ xắn tay áo, tự tin : “Chỉ là yêu ma quỷ quái, tự xử lý , cần phiền đến mẫu .”
“Yên tâm , lão đại sẽ để các thương .”
Kỳ Sơn Lan bất đắc dĩ đành theo , luôn cẩn thận quan sát bốn phía.
Nếu điều gì bất , Kỳ Sơn Lan sẽ lập tức hóa hình dạng thỏ, cõng Sơ Sơ bỏ chạy.
Thỏ chạy cực nhanh, yêu ma chắc chắn khó lòng đuổi kịp.
Sau khi định kế, Kỳ Sơn Lan cảm thấy lòng bớt lo lắng vài phần.
Vù vù—
Một trận gió lạnh thấu xương thổi qua, một bóng đen thoắt hiện mặt, diện mạo xanh lét nanh dài, ánh mắt âm u đáng sợ.
“Con ! Kẻ sống! Ha ha ha…”
Sơ Sơ nắm chặt tay, lao thẳng lên, quát lớn: “Chỉ là ác quỷ, ngươi hãy lùi !”
Kỳ Sơn Lan lời, lùi vội góc phòng.
Sơ Sơ cùng ác quỷ giao đấu kịch liệt, hình linh hoạt, chiêu thức sắc bén khôn lường.
Kỳ lạ , con quỷ mạnh hơn những ác quỷ tầm thường.
Không thể chỉ dựa sức mạnh bản , nàng lấy lá bùa do mẫu vẽ.
Nhân cơ hội , ác quỷ lao vút về phía cửa sổ, nở một nụ hiểm ác.
“Xem tìm thấy gì đây nào?”
“Một món điểm tâm ngon lành, khẹc khẹc…”
“Á!” Kỳ Vũ Hiên đối diện con quỷ ở cách gần, sợ hãi đến mức hét thất thanh.
“Lão đại, cứu !”
Không kịp kích hoạt bùa, Sơ Sơ chạy mắng: “Tên ngốc, ngươi gì ở đây?!”
Khí âm bao phủ khắp , Kỳ Vũ Hiên nức nở: “Ta… … lão đại… hu hu!”
Sơ Sơ tung một chưởng đẩy tên ngốc sang bên, dùng tay chặn móng vuốt của con quỷ.
Nhanh như chớp, nàng dán lá bùa lên đầu nó, ngón tay kết thủ ấn.
“Thiên lôi chấn nộ, diệt trừ tà ma!”
Ánh sáng sấm sét rạch ngang trời, ác quỷ lập tức tan biến hư .
Tí tách! Tí tách!
Những giọt huyết đen rơi lả tả xuống sàn.
Kỳ Vũ Hiên sợ ngây : “Hu hu… lão đại, tay ngươi!”
Sơ Sơ liếc xuống tay , cánh tay một vết cào dài xé rách da thịt, huyết đen ngừng trào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-466.html.]
Ba năm hàng yêu diệt quỷ, đây là đầu tiên nàng thương. Tất cả là do tên ngốc gây !
Vết thương dài thế , phụ chắc chắn sẽ phát hiện , kiểu gì cũng quở trách cho xem.
Trong mắt phụ , nàng luôn là một đứa trẻ ngoan hiền.
Một đứa trẻ ngoan hiền thể tự ý hàng yêu diệt quỷ?
Sơ Sơ thở dài một tiếng, đau đớn bước ngoài.
Kỳ Sơn Lan lo lắng hỏi: “Thời An lão đại, huyết đen là dấu hiệu trúng kịch độc. Ngươi ?”
Phạm Khắc Hiếu
“Không !”
Sơ Sơ trừng mắt Kỳ Vũ Hiên, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi hãy quản lý cho tiểu ngốc nghếch của , tức c.h.ế.t mất thôi!”
Nàng tiếp tục bước .
Kỳ Sơn Lan nắm lấy tay nàng: “Thời An, xin . Ta cách chữa lành vết thương cho ngươi.”
Sơ Sơ tin: “Vết thương do ác quỷ gây nào dễ dàng chữa lành. Ta về tìm mẫu , ngươi hãy tránh !”
Kỳ Sơn Lan bất ngờ cúi đầu, ánh mắt thành kính, đưa lưỡi l.i.ế.m lên vết thương cánh tay nàng.
Sơ Sơ: “?!” Phụ dặn dò, con gái để con trai chạm thể. Hắn dám động chạm tay nàng khi phép, chẳng là vô lễ, là lưu manh ?!
Chú thỏ đáng yêu dám hành động lưu manh với nàng. Nhất định nhổ sạch lông của nó!
Sơ Sơ giơ nắm đấm, má phồng lên giận dữ: “Kỳ Sơn Lan, ngươi tin đ.ấ.m ngươi một trận ?!”
Kỳ Sơn Lan ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt, lau huyết đen khóe miệng, ho vài tiếng khe khẽ.
“Xin … Thời An lão đại, kịp giải thích. Ta thừa hưởng năng lực của mẫu , thể chữa lành bất kỳ vết thương nào.”
Sơ Sơ cúi đầu xuống bàn tay , vết thương biến mất, làn da trắng mịn màng, như từng thương tổn.
Nàng hiểu lầm chú thỏ nhỏ .
Sơ Sơ thấy , nghiêm nghị : “Sơn Lan, quyết định phong ngươi đàn em một của . Sau phúc cùng hưởng, họa cùng mang.”
Kỳ Sơn Lan nở nụ nhợt nhạt: “Đa tạ Thời An lão đại.”
Sơ Sơ khẽ gật đầu, hai tay chấp lưng, bước ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hôm nay tiêu diệt thêm một ác quỷ, tiểu nữ quả thực lợi hại.
Vết thương lành, phụ chắc chắn sẽ phát hiện.
bước , nàng va một quen thuộc.
Gương mặt tuấn tú, ánh mắt sâu thẳm, khí lạnh tỏa từ – chính là vị phụ tôn quý của nàng.
Sơ Sơ trừng mắt kinh ngạc.
Phụ đến học đường ?!
Phụ ngoài bao lâu ?
Hình tượng ngoan ngoãn của tiểu nữ lẽ sụp đổ chăng?!
A a a!!
Trong lòng Sơ Sơ hoảng loạn, song vẫn quên diễn vai ngoan ngoãn. Nàng chu môi, nhỏ giọng nũng.
“Phụ ơi, Sơ Sơ nhớ lắm.”
Phó Kinh Nghiêu ôm con gái lòng, thần sắc phức tạp.
Vừa nãy một chiêu tiêu diệt ác quỷ, giờ dịu dàng nũng. Đứa trẻ rốt cuộc giống ai đây?
Thấy sắc mặt phụ , Sơ Sơ rụt rè : “Phụ , con thể giãi bày. Đây chỉ là một sự cố mà thôi.”
Phó Kinh Nghiêu nửa nửa : “Những lời con và thỏ nhỏ , phụ thấy tất thảy .”
Sơ Sơ: "..."
Hình tượng ngoan ngoãn sụp đổ thì đây?
Mẫu , cứu con!