Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:45:29
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Ở cửa một nam nhân dáng gầy gò, vận áo đen, quần đen, khẩu trang đen, tay xách một túi đen.

 

Người ngay Giang Trì.

 

Lâm Khê dừng bước: “Mang tiền đến ?”

 

“Ừ.” Giang Trì cúi đầu, kéo khẩu trang, tựa như một gián điệp đang tiến hành giao dịch bí mật.

 

“Cầm lấy , hai mươi vạn đều cả trong .”

 

Lâm Khê kinh ngạc: “Ngươi mang tiền mặt cho ?!”

 

Giang Trì liếc mắt trái liếc mắt , thấy ai để ý bên , mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Lợi dụng lúc cả , lén trốn khỏi nhà, lẻn một tiệm net đen.

 

Sau đó, chỉ dùng ba mươi phút để phá tường lửa của một công ty, kiếm hai mươi vạn.

 

Rút tiền mặt xong là chạy thẳng đến Thần Toán Đường, cuối cùng cũng gặp .

 

“Kiểm tra , nếu thiếu thì liên quan đến .”

 

Giang Trì ném túi tiền xuống vội vã rời .

 

Anh cả về nhà ăn cơm trưa, về mười hai giờ, giả vờ như chuyện gì xảy .

 

Dấu vết mạng xóa sạch, chỉ còn bước cuối cùng là về nhà thuận lợi.

 

Hiện giờ là chín giờ sáng, cả ở đây, hai cũng , lén lút về sẽ ai phát hiện.

 

Mọi chuyện tính toán kỹ lưỡng.

 

Ai ngờ, lưng, Giang Trì đụng một quen.

 

Sao ở đây?!

 

Giang Trì ngây .

 

“Anh hai?! Sao ở đây?”

 

Hắn chẳng đang ghi hình ở nơi khác ?

 

Giờ đây, hai ngả đường hiện mắt: một là lưng rẽ lối khác, hai là tiếp tục tiến bước.

 

Nhị ca trí óc kém cỏi, dễ phân tâm.

 

Giang Trì kéo khẩu trang che kín mặt, cấp tốc tiến bước.

 

Hai chạm mặt .

 

Giang Tế cũng che kín mít, chỉ để lộ đôi mắt đào hoa, để ý đến vị thiếu niên bên cạnh y.

 

Giang Trì trong lòng khẽ thở phào, Nhị ca quả nhiên nhận y.

 

Chỉ cần thêm một khắc nữa thôi là y thể thoát .

 

Nửa khắc nữa…

 

Ngay khi hai sắp lướt qua , một thanh âm kinh ngạc chợt vang lên.

 

"Ơ? Giang Tế, của ngươi ở đây? Y chẳng đang đại ca giam lỏng ?"

 

Giang Tế đầu kỹ lưỡng, khéo thấy dung mạo quen thuộc, còn chút nghi ngờ nào nữa.

 

"Đệ trốn !"

 

Giang Trì sững.

 

Quên mất bên cạnh Nhị ca còn một kẻ lắm lời, việc gì cũng thích xen .

 

Hắn mặt ở đây, hôm nay e rằng khó thoát.

 

Giang Trì giả vờ như thấy, lập tức bỏ chạy.

 

Giang Tế tiến lên chặn lối, khó lòng giữ , liền cất tiếng gọi viện trợ.

 

"Tô Tử Khôn!"

 

"Tuân lệnh, đang chặn đây."

 

Tô Tử Khôn theo Giang Tế nhiều năm, đương nhiên hiểu rõ ý định của .

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Nghe đồn mấy hôm , Giang Trì lén trốn đến nơi gọi là An Xuyên thành, suýt chút nữa thì mất mạng.

 

Đại ca nhà họ Giang nổi trận lôi đình, giam lỏng y ba tháng trời, hạ lệnh cho canh chừng y cẩn mật.

 

Hiển nhiên là thể canh giữ nổi.

 

Y thể trốn thoát sự giám sát của bao nhiêu , quả hổ danh là một thiên tài hiếm .

 

Tô Tử Khôn nể phục tài năng của y, dùng hết sức bình sinh, giữ chặt lấy chân Giang Trì.

 

"Không chạy, hãy yên!"

 

Giang Trì ngửa mặt trời, vẻ mặt bất lực.

 

Giang Tế chắn ở phía , mở miệng chất vấn dồn dập: "Đệ định gì nữa? Bài học vẫn đủ răn đe ? Cứ nhất định tự lao hiểm cảnh, và đại ca tìm kiếm trong bao lâu ?"

 

Trước mặt Nhị ca chặn lối, lưng Tô Tử Khôn giữ chặt, Giang Trì kẹt ở giữa, giải thích nhưng chẳng mảy may hứng thú.

 

Y lạnh lùng đáp: "Không cần ngươi bận tâm, hãy tránh !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-339.html.]

Tô Tử Khôn càu nhàu: "Tam công tử Giang, năng kiểu gì , gặp trưởng mà thỉnh an, còn dám cãi bướng."

 

[]

 

Nhà tiểu thích gây rối, thật sự phiền phức.

 

May mà là con một, chẳng tỷ gì, cũng tranh giành gia sản.

 

Tô Tử Khôn bám chặt lấy chân Giang Trì như bạch tuộc: "Hôm nay… các vị đừng hòng ."

 

Giang Trì bất lực: "Buông !"

 

"Không buông. Nếu ngươi bản lĩnh, cứ đánh cả ."

 

"Ta sẽ đánh thật đấy."

 

"Nếu dám đánh , nhà họ Tô nhất định sẽ đối đầu với đại ca của . Không chỉ nhà họ Tô, mà cả nhà họ Hạ cũng . Ông ngoại mực cưng chiều , xem ai sợ ai nào?"

 

Giang Trì nhớ tới dung nhan lạnh băng của đại ca, cuối cùng đành từ bỏ kháng cự, mặc kệ Tô Tử Khôn gì thì .

 

Có Nhị ca ở đây, y mười phần mười sẽ dám tay thật sự.

 

Lỡ như… Giang Trì gây thêm phiền toái cho đại ca.

 

Đại ca để leo lên vị trí tổng tài Giang Thị chịu ít khổ cực, đám thúc bá luôn tìm cách gây sự.

 

Giang Trì đút tay túi áo: "Tuỳ ngươi."

 

Tô Tử Khôn lén giơ tay dấu chiến thắng: "Giang Tế, khống chế của ngươi , lợi hại ?"

 

Niềm vui kịp trọn vẹn, phía chợt vang lên một giọng : "Đừng chặn cửa của , động thủ thì bên ngoài mà đánh."

 

Chết tiệt! Kinh động đến đại sư !

 

Tô Tử Khôn lập tức buông tay, rạng rỡ: "Đại sư, thỉnh an ."

 

Giang Tế chút ngượng ngùng: "Chúng đang…"

 

"Chơi đùa thôi." Tô Tử Khôn bổ sung: "Sẽ giải quyết ngay, đại sư xin đừng bận tâm."

 

Giang Trì thần sắc lãnh đạm: "Trò đùa , ai cùng đây?"

 

Tô Tử Khôn trừng mắt : "Tiểu tử hư hỏng, ăn phép!"

 

Giang Trì đáp : "Ta trưởng thành."

 

"Thân thể trưởng thành, song tâm trí vẫn còn non dại." Tô Tử Khôn xắn tay áo: "Ta sẽ dạy dỗ cho đạo…"

 

Giang Tế cắt ngang lời cãi vã của hai : "Tô Tử Khôn, câm mồm!"

 

Tô Tử Khôn bực dọc, cớ bắt câm mồm.

 

Có hảo ý xem là kẻ vô ơn, chẳng thèm đếm xỉa đến kẻ thiên vị, hừ!

 

Lâm Khê liếc cả ba: "Giải tán ."

 

"Dạ." Tô Tử Khôn lập tức bước tới, xách túi lên: "Lâm đại sư, bẩm báo với , đây là đặc sản từ thảo nguyên chúng trở về, bảo đảm mỹ vị, độc đáo, nhất định nếm qua."

 

Giang Trì kẻ , kẻ .

 

Quản sự của nhị ca và đại sư thập phần thiết, tựa bằng hữu cố giao.

 

Họ quen từ !

 

Chẳng trách dạo nhị ca về phủ, thì là lẩn trốn tại Thần Toán Đường dò la tin tức.

 

Giang Trì nắm nhược điểm, khẽ nhướng mày, nở nụ nhạt: "Chuyện hôm nay, mong giữ kín, cũng sẽ hành xử tương tự."

 

"Nhị ca cũng đại ca suốt ngày la cà nơi đây."

 

Giang Tế thu hồi ánh mắt, nét mặt khẽ chùng xuống: "Đệ đang uy h.i.ế.p ?"

 

Quả hổ danh là thiếu niên thiên tài, đầu óc xoay chuyển khôn cùng, nay còn học cách uy h.i.ế.p trưởng.

 

Phạm Khắc Hiếu

quả thực, uy h.i.ế.p thành công, Giang Tế nhất thời chẳng xoay xở .

 

"Chỉ là đôi bên cùng lợi mà thôi." Giang Trì rút một tay , thần sắc đổi mà : "Nhị ca, hợp tác vui vẻ."

 

Giang Tế gật đầu: "Hợp tác vui vẻ. Còn về đại ca…"

 

"Huynh yên tâm, sẽ liệu lý." Giang Trì mỉm đầy tự tin: "Đại ca tuyệt đối sẽ ."

 

Giang Tế khẽ thở phào nhẹ nhõm, song bỗng chốc nhớ tới một vấn đề trọng yếu: "Đệ đến Thần Toán Đường tìm Lâm đại sư việc gì?"

 

Giang Trì đáp gọn lỏn: "Mắc nợ, nay đến trả."

 

"Chuyện nên chậm trễ, xin cáo lui ."

 

Giang Tế tin tưởng trí tuệ của .

 

Thêm một giữ kín, bớt một phần nguy cơ bại lộ.

 

Đại ca, thứ cho .

 

 

Giờ đây, Giang Đình đang an tọa trong xe, sắc mặt ngày càng lạnh lẽo, khí tức tỏa sự áp lực đến đáng sợ.

 

Thuộc hạ khải bẩm tường tận: "Giang tổng, nhị công tử cùng tam công tử đạt thành thỏa thuận. Một ngài việc thường xuyên lui tới Thần Toán Đường dò la tin tức, một ngài việc lén lút trốn khỏi Giang gia."

 

"Hai họ… ừm…"

 

Những lời còn , chẳng cần cũng thấu triệt.

 

Giang Đình đặt tập tài liệu xuống, ánh mắt thâm sâu thêm vài phần: "Bọn chúng quả thực bản lĩnh, liên kết với để lừa dối , hừ!"

 

Thuộc hạ cúi đầu khom lưng, lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi lạnh.

 

Loading...