Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:39:37
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Vị giám đốc bệnh viện là một ông lão gầy gò, đầu hói, gương mặt hằn sâu những dấu vết thời gian.
Khi ông , những nếp nhăn mặt càng hằn sâu hơn.
"Cô chính là Hoa Nguyệt Nguyệt ? Dễ tìm thật đó!"
Hoa Nguyệt Nguyệt hoang mang lo lắng: "Giám đốc , Nguyệt Nguyệt chỉ là một y tá quèn, dám nhận sự quan tâm của ngài . Ngài còn đích xuống tận khoa tìm ..."
"Cô sợ cái gì?" Vị giám đốc cô, đôi mắt tròn xoe như xuyên thấu tâm can cô: "Nói thật , cô chuyện gì sai trái?"
Phạm Khắc Hiếu
Hoa Nguyệt Nguyệt đương nhiên thể thừa nhận: "Không gì ạ! Mỗi ngày đều chăm chỉ việc, cố gắng ăn uống, ngủ nghỉ đầy đủ để giữ gìn sức khỏe, chỉ mong thể việc ở bệnh viện đến khi về hưu thôi ạ."
Vị giám đốc hừ lạnh một tiếng: "Đừng chuyện lan man nữa! Cái thằng nhóc là ai? Tại cô chọc nó?"
Hoa Nguyệt Nguyệt ngạc nhiên thốt lên: "Hả?!"
Trời ơi! Vị giám đốc chuyện ma quỷ, thậm chí còn cả mối quan hệ giữa cô và nó nữa chứ!
Quả nhiên, tự dưng mà ông giám đốc bệnh viện.
Hoa Nguyệt Nguyệt cúi đầu, lảng tránh ánh mắt ông , lắp bắp: "Ma nào cơ ạ? hiểu gì hết..."
Vị giám đốc nghiêm nghị: "Tối qua, một con ma mò giấc mơ của . Nó bảo chính cô 'mời' nó đến văn phòng giám đốc, thậm chí còn tận tình chỉ đường cho nó nữa chứ. Chuyện đùa đấy!"
Hoa Nguyệt Nguyệt vội vàng cúi đầu: "Giám đốc, con thật sự xin ! Con cố ý , con thật sự con ma nào cả. Giờ đây ạ?"
"Cô tự gây họa thì tự giải quyết chứ." Vị giám đốc nhắc nhở: "Nhanh chóng tìm một vị đại sư đến giải quyết con ma ."
"À mà, chiều nay cuộc họp, công tác mấy ngày Nam. Hy vọng khi trở , chuyện giải quyết thỏa."
"Nếu giải quyết xong, sẽ giải quyết cô!"
Vị giám đốc vội vàng bỏ chạy, bước chân gấp gáp đến lạ.
Hoa Nguyệt Nguyệt đờ , vẫn hiểu chuyện gì xảy .
Vị giám đốc đúng là một kỳ lạ. Chỉ cần cách ông chạy trốn, chắc hẳn ông cũng thường xuyên gặp những chuyện 'huyền bí' như .
Hoa Nguyệt Nguyệt cắn chặt môi , lòng rối bời .
Thời gian trôi qua, mỗi đêm cô trực ca đều gặp vô hiện tượng kỳ lạ.
Lúc thì tiếng động lạ, lúc thì bóng đen quái dị, những bệnh nhân bỗng dưng hét lớn rõ lý do.
Tình trạng đó khiến vô cùng hoang mang. Đồng nghiệp ai dám ca chung với cô vì sợ gặp chuyện may.
Hoa Nguyệt Nguyệt đành xin nghỉ phép, ở nhà 'thả trôi' những ngày mệt mỏi.
Nghe ở khu phố đồ cổ một vị đại sư tài giỏi, cô liền tìm đến Thần Toán Đường.
Hoa Nguyệt Nguyệt ngáp ngắn ngáp dài: "Đại sư , mỗi trực đêm đều gặp đủ thứ chuyện kỳ quái, thật sự chọc ai nữa."
Lâm Khê bình thản đáp: "Cô chờ một lát, tối nay sẽ đến bệnh viện bắt con ma đó. Bây giờ còn xem quẻ cho tám tiếp theo ."
"Vâng." Hoa Nguyệt Nguyệt tự giác nhường chỗ, bên cạnh lẳng lặng xem vị đại sư xem quẻ.
Quý Hành tiếp tục gọi tên: "Người thứ ba..."
Một quẻ còn chỉ là những câu hỏi bình thường, Lâm Khê nhanh chóng giải quyết xong xuôi.
Nhìn đồng hồ, bốn giờ chiều .
"Đi thôi." Lâm Khê lên tiếng.
Tiền Phú Quý vẫn lái xe như khi, Quý Hành ghế phụ, còn Lâm Khê và Hoa Nguyệt Nguyệt thì ở ghế .
Bệnh viện Trung tâm ngay khu vực trung tâm sầm uất của Đế Kinh, chỉ mất hai mươi phút là tới nơi.
Chiếc BMW bạc sang trọng chậm rãi đỗ , bốn mở cửa xe, lượt bước xuống.
Hoa Nguyệt Nguyệt dẫn đầu, : "Đại sư, việc ở tầng tám khu điều trị nội trú, mời ông theo ."
Bệnh viện buổi sáng đông nghịt đến khám, đặc biệt là khu vực thu phí, xếp hàng chen chúc kín cả lối .
Hoa Nguyệt Nguyệt thở dài: "Khu khám bệnh thì đông chứ khu điều trị nội trú đỡ hơn nhiều. Mọi sát nhé, đừng để lạc mất ."
Mất mười phút, họ mới đến tầng tám. Không khí nơi đây đặc quánh mùi thuốc sát trùng nồng nặc.
Hoa Nguyệt Nguyệt giới thiệu: "Đây là quầy tiếp đón của y tá và phòng trực, còn bên là các phòng bệnh..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-263.html.]
Tiền Phú Quý khựng , ánh mắt dán chặt một bức ảnh tường, kìm cất tiếng hỏi: "Đây là ảnh giới thiệu bác sĩ ?"
Hoa Nguyệt Nguyệt gật đầu: "Ngoài các thực tập sinh và bác sĩ huấn luyện, tất cả các y bác sĩ trong khoa đều ảnh tường. Ông giới thiệu thêm ?"
Tiền Phú Quý đáp, đôi mắt ông vẫn rời khỏi bức ảnh .
Người phụ nữ trong ảnh khoác áo blouse trắng, đeo cặp kính gọng bạc, mái tóc đen búi cao gọn gàng. Gương mặt thanh tú, đôi mắt khẽ cong cong, cả toát lên vẻ dịu dàng, thanh thoát đến lạ.
Dưới bức ảnh là dòng chữ nhỏ: "Bác sĩ chính, Trần Thanh Nghiên."
Trong khoảnh khắc, Tiền Phú Quý bỗng dưng nhớ hình bóng một sâu thẳm trong ký ức.
Cả gương mặt lẫn cái tên đều giống hệt.
Liệu vị bác sĩ Trần là cô bé ngày xưa ?
Tiền Phú Quý chợt thấy lòng xao động lạ thường, xen lẫn chút kích động và cả nỗi sợ hãi mơ hồ. Ông khẽ vỗ lên bụng , trút một thở dài thườn thượt.
Ngày xưa là thằng bé mũm mĩm đáng yêu bao, giờ thành ông béo ục ịch ...
Ngày đó thằng bé mũm mĩm dễ thương là thế, còn bây giờ thì... đáng hổ .
Có lẽ nên gặp cô lúc thì hơn, tránh hỏng ấn tượng của cô về hồi nhỏ.
Hoa Nguyệt Nguyệt tò mò Tiền Phú Quý: "Đại sư, ông quen chị Thanh Nghiên ạ?"
"Không... quen." Tiền Phú Quý gượng gạo hai tiếng: "Các bác sĩ ở đây ai nấy đều trẻ và xinh , nên thêm một chút thôi mà, ha ha."
Hoa Nguyệt Nguyệt nở nụ bí ẩn: "Thì đại sư cũng thích ngắm mỹ nữ đấy chứ."
Quý Hành chen : "Hóa ông là kiểu . Vừa nãy mắt ông dường như dán chặt bức ảnh ."
Tiền Phú Quý vội vàng phủ nhận: "Không , , các lầm ."
" hiểu , sức hấp dẫn của chị Thanh Nghiên quả thật vô cùng lớn." Hoa Nguyệt Nguyệt hớn hở tiếp: "Chị Thanh Nghiên là tiến sĩ trẻ nhất bệnh viện chúng , cũng là hoa khôi của cả bệnh viện nữa đó. Người theo đuổi chị xếp hàng dài từ đây tới tận bệnh viện ba lận..."
Tiền Phú Quý lập tức bắt điểm cốt yếu: "Cô kết hôn ?!"
"Đại sư, ông chú ý đến chuyện đó ?" Sắc mặt Hoa Nguyệt Nguyệt biến đổi rõ rệt: "Chị Thanh Nghiên đúng là kết hôn, nhưng chẳng lẽ ông ý định theo đuổi chị ?"
Cô khoanh tay, đôi mắt trừng trừng ông , vẻ mặt như bảo vệ một kho báu vô giá.
Hoa Nguyệt Nguyệt gặp nhiều loại đàn ông như . Chỉ cần một cái là cô nhận ngay, những kẻ ý đồ với chị Thanh Nghiên chỉ vì nhan sắc, mỗi ngày chạy đến bệnh viện phiền, thậm chí còn lan truyền đủ thứ tin đồn nhảm nhí.
May mà chị Thanh Nghiên tài năng xuất chúng, ảnh hưởng chút nào, chỉ chuyên tâm việc chữa bệnh cứu .
Chị Thanh Nghiên là kiểu con gái lý trí, độc lập, tư duy logic mạnh mẽ, nhưng đối phó với mấy tên quái đản đeo bám.
Mà Hoa Nguyệt Nguyệt thì giỏi mắng . Khi cần cô ngần ngại chửi té tát, thuộc lòng mười mấy loại câu chửi thề, hễ cần thì dám mắng cả giám đốc.
Chị Thanh Nghiên cô bảo vệ là yên tâm.
Hoa Nguyệt Nguyệt ưỡn thẳng lưng: "Đại sư, chính thức thông báo với ông, đừng hy vọng hão huyền nữa. Chị Thanh Nghiên mãi mãi thuộc về Bệnh viện Trung tâm, ngoài chớ mơ màng!"
Cô dứt lời, mỗi một tiếng "hừ" là một cái đẩy nhẹ, như tống cổ ông khỏi khu vực thiêng liêng .
Tiền Phú Quý ngây , lùi từng bước ngoài, đầu óc bỗng chốc bay bổng.
Sau mà kết hôn với cô , còn vượt qua cửa ải bên nhà vợ nữa chứ.
Ủa! Làm gì chuyện đó, nghĩ linh tinh chứ?
Bác sĩ Trần chắc là thầm thích ngày xưa.
Cho dù là... thích cô hơn chục năm trời, thì cô cũng chẳng hề , càng thích .
Tiền Phú Quý cúi đầu, hít một thật sâu: "Mấy cô hiểu nhầm , ý định theo đuổi bác sĩ Trần ."
"Tốt nhất là thế. Cứ nhớ kỹ lời ông hôm nay đấy, đừng để tự vả mặt nhé!" Hoa Nguyệt Nguyệt lưng về phía quầy y tá.
Tiền Phú Quý vẫn thẫn thờ bên ngoài, đang vẩn vơ nghĩ ngợi gì.
Quý Hành kéo ông : "Lão Mập, ông gì mà thẫn thờ thế? Yêu từ cái đầu tiên với bác sĩ Trần hả? Yêu c.h.ế.t ... Ưm... Ưm..."
Tiền Phú Quý vội bịt miệng : "Nếu nữa thì sẽ chẳng ai nghĩ câm ."
Ông hít một thật sâu, cố gắng lấy tinh thần: "Đại sư, khi nào chúng bắt ma đây?"
Lâm Khê bí ẩn: "Bắt ma ngay bây giờ. Càng giải quyết sớm càng , còn việc quan trọng hơn cần đó."
Ôi chao, mùa xuân của Lão Mập sắp đến đây!