Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 240
Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:37:51
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời quý độc giả theo dõi phần để trọn vẹn chương truyện!
Vụ án trống da kết thúc, vì nổ tung một góc thuộc cơ nghiệp của gia tộc, y trưởng phạt quỳ từ đường.
Từ đường cực kỳ yên tĩnh, là nơi thích hợp để trầm tư.
Giang Trì quỳ, tư duy cuồn cuộn ngừng.
Điện não vô vị, hóa thuật cũng chẳng gì thú vị, chỉ ma quỷ mới khiến y hứng thú, nảy lòng nghiên cứu.
Y tin chắc rằng khoa học thể lý giải vạn vật, huyền học kỳ thực chỉ là một nhánh khoa học giải thích thấu đáo, đang chờ nhân loại khám phá.
Mọi thứ thế gian đều do các hạt vi diệu khác tạo thành, về bản chất đều là năng lượng, từ các thiên hà trong vũ trụ cho đến một hạt bụi nhỏ bé.
Ma quỷ lẽ cũng là một dạng năng lượng, tạo thành từ những hạt khám phá.
Chỉ cần tìm phạm vi d.a.o động năng lượng, thể chế tạo khí cụ để phát hiện ma quỷ.
Lòng hiếu kỳ trong Giang Trì bùng lên mãnh liệt. Vừa dứt buổi quỳ từ đường, y liền lập tức vùi mật thất thí nghiệm.
Y thích nghiên cứu những thứ kỳ quặc. Huynh trưởng sợ y nổ tung phòng thí nghiệm của khác, bèn đặc biệt xây cho y một mật thất thí nghiệm mới.
Giang Trì bế quan trong mật thất thí nghiệm suốt nửa tháng trời, cuối cùng cũng tìm d.a.o động năng lượng khi ma quỷ hiển hiện.
Y tiếp tục nghiên cứu, chế tạo một khẩu s.ú.n.g chuyên biệt.
Màu xanh dương biểu thị ma quỷ quanh quẩn, màu đỏ biểu thị ma quỷ.
Nhược điểm của nó là chỉ thể phát hiện trong phạm vi một trượng.
Mẫu vật thí nghiệm đủ, cần tìm một chốn lắm ma quỷ để thử nghiệm, hầu tiếp tục cải tiến khẩu s.ú.n.g săn ma.
Nơi nào u quỷ trú ngụ đông đúc nhất?
Dĩ nhiên, khác ngoài nghĩa địa.
Giang Trì cầm khẩu s.ú.n.g săn ma, đêm khuya bước thong dong trong nghĩa địa, tìm kiếm dấu vết của ma quỷ.
Kết quả là y thực sự tìm thấy một lệ quỷ đang chiếm đoạt xác phàm, chính là Hứa Nguyện.
Khi y vô cùng phấn khích, dốc sức truy đuổi Hứa Nguyện, nghiên cứu linh hồn và xác của nàng.
Nói đến đây, Giang Trì thở dài, "Đáng tiếc là con ma nữ chạy quá nhanh, đuổi kịp."
Vân Mộng Hạ Vũ
Quý Hành mà ngẩn , "Ngươi bắt một lệ quỷ để nghiên cứu ư?"
Phàm nhân thấy ma thì cố mà chạy trốn, gã tìm ma, chẳng lẽ gã mắc chứng bệnh gì?
Giang Trì khi về nghiên cứu thì trong mắt lóe lên những tia sáng lạ thường, "Ta qua nhiều sách cổ và thấu triệt một khái niệm, trong huyền học, tinh, khí, thần, nếu giải thích bằng khoa học thì chính là vật chất, năng lượng và thông tin."
"Con mang dương khí, quỷ mị ẩn âm khí, hai thứ đều gọi là năng lượng."
"Dựa định luật bảo năng lượng, năng lượng tự sinh cũng tự mất , chúng chỉ chuyển hóa từ dạng sang dạng khác mà thôi. Ta lấy máy đo nhiệt độ hồng ngoại mẫu..."
Phạm Khắc Hiếu
Y thao thao bất tuyệt một hồi lâu, Lâm Khê mà cảm thấy tâm thần mờ mịt, tóm chỉ hiểu một câu.
"Công tử , ngươi đang tự rước lấy họa sát ."
Lâm Khê khẽ cất lời, "Ma yếu như ngươi nghĩ , một phàm nhân mang theo bất kỳ pháp khí hộ nào, cầm khẩu s.ú.n.g hư hỏng của ngươi chỗ lắm ma, sớm muộn cũng thành mồi ngon cho lũ quỷ dữ."
Quý Hành tức thì phụ họa theo, "Đại tỷ quả là chí lý, lệ quỷ khủng bố lắm, từng tàn sát vô sinh linh, còn cương thi, móng đen xì, da thịt đen kịt, e rằng khó lòng thoát ."
Giang Trì mảy may sợ hãi, trái càng thêm phấn chấn, "Thì còn cả cương thi ư!"
Quý Hành ngạc nhiên kêu lên, "Đó là điểm mấu chốt, chẳng lẽ ngươi bắt một cỗ cương thi để nghiên cứu ư?"
Giang Trì trầm ngâm suy tính, "Cương thi cơ thể, thấy , e rằng dễ bề bắt giữ hơn ma quỷ nhiều."
Quý Hành thốt miệng kêu lên, "Chẳng tự rước lấy tai ương, ắt chết!"
Giang Trì cãi , "Sống như một bù chỉ lặp thì nghĩa lý gì? Đời cốt ở sáng tạo và chấp nhận thách thức, chứ để tiêu phí một cách vô vị."
"Nếu thể phát minh một vật mới lạ, nghiên cứu cách săn ma, phát giác ma quỷ, khiến chúng thương tổn, thậm chí dùng vũ khí khoa học mà đoạt mạng chúng, khai sáng một kỷ nguyên mới, thì c.h.ế.t cũng gì đáng kể."
"Trên thế giới ma, chứng tỏ khi tạ thế, nhân loại hề tiêu biến, chết, chỉ là chuyển hóa thành một dạng năng lượng khác mà thôi."
Quý Hành chẳng đáp lời , hiểu cái lý lẽ của những kẻ học rộng, vì nghiên cứu mà thể coi nhẹ sinh mạng của đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-240.html.]
Thảnh thơi hưởng lạc khiến nhân gian an vui, miệt mài tranh đấu khiến thống khổ.
Ai ai cũng mong cầu cuộc sống an nhàn, phàm nhân thường tình đều chọn lẽ .
Cái kẻ từng nổ tung tịnh thất là trường hợp ngoại lệ, như kẻ điên cuồng, cứ múa may cuồng bờ vực của sự tự diệt.
Giang Trì khẽ ngẩng đầu lên, "Mọi lẽ phân bày cặn kẽ, bây giờ thả ."
Lâm Khê vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y y buông, "Hai con ma mà ngươi gặp gỡ, Tang Châu và Hứa Nguyện, đều linh trí, những ma quỷ đích thực, chỉ khi mang theo sát khí mới đáng e ngại."
Nàng đánh giá y từ xuống , "Với hình nhỏ thó của ngươi, khó lòng chống đỡ nổi một đòn của ma quỷ."
Lời chẳng gây nhiều thương tổn thể xác, song ẩn chứa ý xúc phạm sâu sắc.
Giang Trì từ thuở nhỏ đến lớn luôn là cưng chiều, y chịu khuất phục, toan cãi , bỗng nhiên tim đập thình thịch.
Thình thịch thình thịch!
Kỳ lạ, là như .
Lần đầu gặp gỡ, tâm mạch cũng đột nhiên đập dồn dập.
Rốt cuộc, và nàng mối duyên gì?
Ánh mắt đôi bên giao giữa trung, Giang Trì ôm ngực, nhíu mày : "Ngươi mau thả !"
Lâm Khê lập tức buông tay, lùi một bước: "Vị công tử , chớ vu vạ, hề gì."
Quý Hành hét lên: "Nhà họ Giang dù gì cũng là hào môn thế gia, nếu ngươi dám ngụy biện, sẽ gọi phụ tìm ca ca của ngươi mà mách tội!"
Giang Trì cạn lời.
Tiểu thiếu gia nhà họ Quý , quả thực là một kẻ chuyên mách lẻo!
Nếu trưởng liều mạng tìm ma, nhất định sẽ giam lỏng .
Giang Trì hít sâu một , từng chữ một rõ: "Không hề ngụy biện, khỏe lắm. Chuyện rõ, xin cáo từ."
Khẩu s.ú.n.g săn ma vẫn còn nhiều thiếu sót, phạm vi quá nhỏ, mỗi chỉ định vị một con ma, tính năng vẫn thiện...
Khi tim đập loạn nhịp, trong đầu lóe lên một tia sáng, lập tức về phòng thí nghiệm để cải tiến khẩu s.ú.n.g săn ma.
Giang Trì xoay rời : "Hẹn gặp ."
Trên con đường săn ma, thể tiếp xúc với các huyền thuật sư, nên mong đợi gặp gỡ kế tiếp.
"Còn nữa ư! Tên công tử nổ nhà vệ sinh quả là đang điên cuồng tìm đường chết!" Quý Hành giật giật khóe miệng: "Đại tỷ, cần ngăn ?"
Lâm Khê phía cổng nghĩa địa.
Giang Trì rời dứt khoát, bóng dáng vững chãi và kiên quyết, nhất định sẽ từ bỏ nghiên cứu của .
Hắn ngốc như Giang Tế, ngược vài điểm tương đồng với tính cách của nàng.
Ngày xưa, Lâm Khê học kiến thức về huyền thuật, cũng từng sợ hãi bất kỳ ma quỷ nào.
Ma quỷ ở , nàng liền tìm đến đó.
Năm tuổi thể đè ma ác đánh, từ đó về , phàm là ma quỷ trong khu vực đó, thấy nàng liền bỏ chạy tán loạn.
"Đại tỷ?" Quý Hành vẫy tay mặt nàng: "Giang Trì đang gặp họa sát ? Có huyết quang tai ương giáng xuống ?"
Lâm Khê thu ánh : "Không, tướng mạo kỳ lạ."
Trên đỉnh đầu Giang Trì một làn khí đen, thực sự nguy hiểm đến tính mạng, nhưng một luồng sức mạnh bí ẩn ngừng nuốt chửng làn khí đen đó, giải trừ nguy cơ tử vong.
Làn khí đó bao phủ tướng mạo của , tựa như một đám mây bông che ngang mặt, mờ mịt ảo diệu, Lâm Khê rõ, chỉ thể thấy bề ngoài.
Giang Trì tuy nguy hiểm, nhưng sẽ chết.
Làn khí bí ẩn ... nhà họ Giang ẩn mật.
…
Mười hai giờ trưa, ánh nắng gay gắt chiếu thẳng xuống mặt đất, khiến khu nghĩa địa càng thêm oi bức, giống như một cái lò lửa khổng lồ.
Quý Hành rướn cổ, lắc đầu thở dài: "Giang Trì quá nhanh, thực sự sẽ c.h.ế.t chứ?"
Lâm Khê liếc : "Ngươi quen Giang Trì sâu sắc đến ?"