Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:37:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời chư vị độc giả tiếp tục theo dõi bên để bộ chương truyện!

 

Ba yêu vật đồng loạt về phía Vân Ngạn đang bên trong. Vân Ngạn suy tư chốc lát cất lời: "Chúng cũng ngoài, đường hãy kiểm tra kỹ lưỡng xem còn cương thi ẩn nấp . Các di vật tại đây chớ chạm , hãy thỉnh chuyên gia khảo cổ đến giám định."

 

Điểu Phi Phi đẩy nhẹ gọng kính sống mũi, : "Ta sẽ chịu trách nhiệm đưa các chuyên gia khảo cổ xuống đây. Mọi chuyện đó sẽ giao cho phân cục Điền Nam xử lý, quả là vất vả cho chư vị ."

 

Vân Ngạn cầm Kiếm Tiền , cất tiếng: "Đi thôi, đừng để tiểu sư tổ và sư phụ bỏ xa quá."

 

Lúc , Lâm Khê và Tịnh Nguyên đạo trưởng chạy khỏi cổ mộ, những tia chớp vẫn bám riết tha.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng ngoài liền lập tức đổi hướng, ha hả : "Ha ha, tiểu sư tổ, ngươi tự bảo trọng, đây."

 

Lâm Khê chẳng thời gian mà bận tâm đến ông , nàng lập tức tăng tốc phóng .

 

Chẳng bao lâu , trời bỗng quang đãng, nắng , những đám mây đen cũng dần tan biến, những tia chớp cũng theo đó mà dần biến mất.

 

Lâm Khê một mạch chạy thẳng phân cục Điền Nam.

 

Hùng Hạt Tử thấy nàng lập tức dậy, mừng rỡ : "Sư tỷ, trở về ."

 

"Ừm." Lâm Khê hỏi: "Chuyện bên thế nào ?"

 

Hùng Hạt Tử chỉ tay về phía Tuệ Minh, đáp: "Chúng vẫn , một ai đến quấy nhiễu."

 

Tuệ Minh chắp tay niệm Phật: "A di đà Phật, thí chủ trở về . Tịnh Nguyên đạo trưởng ?"

 

Vừa dứt lời, Tịnh Nguyên đạo trưởng cũng chạy thục mạng đến nơi, chống tay cột mà thở hổn hển, ông vẫy tay hiệu: "Chào chư vị!"

 

Tuệ Minh bình tĩnh đáp: "Đã trở về."

 

"Ưm." Tịnh Nguyên đạo trưởng chạy quãng đường dài, thể lực tiêu hao hết sạch, ông khụy gối an tọa xuống nền đất: "Hôm nay ba vạn bước, chắc hẳn lão là về đích đầu tiên."

 

Cổ họng khô nóng, ông quanh: "Nước ? Hùng Hùng, nước chăng?"

 

Hùng Hạt Tử kéo một thùng nước suối, hết lấy một chai đưa cho Lâm Khê: "Tỷ tỷ."

 

"Đa tạ Hùng Hùng." Lâm Khê nhận lấy, một cạn sạch.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng cũng tự động lấy một bình, miệng lẩm bẩm: "Chớ đày đọa lão già nữa."

 

Hùng Hạt Tử ngăn , bốn cùng nghỉ. Chốc lát , Báo Kim Tệ chở ba còn trở về.

 

Cô Thanh Thanh nhảy xuống, hóa thành hình : "Tỷ tỷ, chuẩn bữa ăn."

 

"Thôi cần ." Lâm Khê xua tay: "Ta , hữu duyên tương ngộ."

 

Cô Thanh Thanh lưu luyến chẳng rời, nàng nhổ một bào tử bỏ món đồ chơi hình nấm: "Tỷ tỷ, hãy trồng bào tử , tỷ sẽ nấm xanh liên tục, xào lên ăn ngon lắm đó."

 

Lâm Khê trịnh trọng tiếp nhận, khẽ : "Ha ha, quả nhiên là kỳ lễ vật."

Phạm Khắc Hiếu

 

Báo Kim Tệ tặng nàng một cục lông, Điểu Phi Phi tặng một chiếc lông vũ.

 

Lâm Khê cẩn thận cất giữ từng món, lấy ba lá bùa bình an đưa cho ba yêu tinh nhỏ: "Thanh Thanh, cùng mèo nhỏ kết thành phu thê, nhớ mời đến uống rượu mừng nhé."

 

Cô Thanh Thanh gật đầu lia lịa: "Nhất định, nhất định."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng hỏi: "Tiểu sư tổ, nàng vội vã thế là ? Trở về Đế Kinh ư? Ta cùng nàng ."

 

"Không về Đế Kinh." Lâm Khê hề giấu giếm: "Phu quân của đến, tìm ."

 

Vừa nãy Phó Kinh Nghiêu nhắn tin cho nàng, đến Điền Nam .

 

Mọi chuyện ở đây xong xuôi, nàng tất nhiên rời , nhanh chóng gặp Phó Kinh Nghiêu để thu nạp khí tím, nếu những tia chớp đáng ghét sẽ tìm đến quấy nhiễu.

 

"Hả??!!"

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng cực kỳ kinh ngạc: "Tiểu sư tổ, nàng kết hôn ! Trời ơi! Nàng kết hôn !"

 

Lần đầu tiên Vân Ngạn lộ vẻ bất ngờ, y kìm hỏi: "Tiểu sư tổ, thật sự kết hôn ?"

 

Lâm Khê thản nhiên đáp: " thế, kết hôn ba tháng ."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng ngẩn ngơ hồi lâu, vẫn thể tin nổi tai .

 

Ái chà! Trời ơi đất hỡi!

 

Kẻ khốn kiếp nào dám cưới tiểu sư tổ chứ? Chắc Huyền Không đạo trưởng mà tin, thế nào cũng tức đến hộc m.á.u mất thôi!

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng dè dặt hỏi: "Tiểu sư tổ, sư phụ nàng đồng ý ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-219.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

 

[]

 

Lâm Khê chớp mắt: "Sư phụ tự tay định hôn sự, ông tất nhiên đồng ý ."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng như hóa đá ngay tại chỗ. Huyền Không đạo trưởng thể tùy tiện gả tiểu sư tổ cho một nam nhân xa lạ?

 

Ông thở dài nặng nề, sớm rằng lão già đó đáng tin, ngờ đáng tin đến .

 

Lúc nên giao tiểu sư tổ cho ông nuôi dưỡng, ở Nguyên Thanh Quán hơn .

 

Báo Kim Tệ và ba yêu tinh khác đều chung vẻ kinh ngạc, chúng trao đổi ánh mắt với , nam nhân dám cưới tỷ tỷ trông như thế nào.

 

"Khụ khụ!"

 

Cô Thanh Thanh ho nhẹ một tiếng: "Tỷ tỷ, bọn tỷ kết hôn, hôn lễ cử hành khi nào, thể tham dự quả là đáng tiếc."

 

Lâm Khê : "Chưa tổ chức hôn lễ, sẽ cơ hội."

 

Cô Thanh Thanh chút ngạc nhiên: "Thế ư? Tỷ tỷ nhất định mời bọn đến Đế Kinh đó."

 

"Được." Lâm Khê bước khỏi cửa: "Thời gian cạn, thể hàn huyên thêm với chư vị nữa, đang đợi , xin cáo biệt."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng lén lút bám theo . Vân Ngạn nắm lấy cổ tay ông : "Sư phụ, tính gì?"

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng lập tức phân bua: "Đương nhiên là theo dõi tiểu sư tổ, xem rốt cuộc phu quân nàng là ai chứ."

 

Vân Ngạn nhấn nhấn trán: "Sư phụ, đừng theo dõi tiểu sư tổ, đó là chuyện riêng tư của nàng."

 

"Trời đất ơi, buông !" Tịnh Nguyên đạo trưởng cằn nhằn: "Đầu óc cứng nhắc của con nào hiểu ! Nhỡ tên đó đối xử tệ với tiểu sư tổ, ngày nào cũng hành hạ tinh thần nàng thì ?"

 

"Con hãy nghĩ kỹ xem, Huyền Không đạo trưởng quy tiên , tiểu sư tổ đơn côi chiếc bóng một , đây sống ẩn dật nơi rừng núi xa xôi, ngây thơ tường chuyện thế gian, nếu kẻ phàm phu xa lừa gạt tình cảm thì ?"

 

Lời ông ngừng chất vấn, Vân Ngạn bắt đầu d.a.o động, yếu ớt đáp lời: "Không thể nào..."

 

"Sao thể?" Tịnh Nguyên đạo trưởng giơ điện thoại lên, liệt kê hàng loạt dẫn chứng: "Kẻ trong cuộc thì mê , ái tình khiến trí tuệ con suy giảm, con xem bao nhiêu thiếu nữ khuê các phú quý chịu đựng khổ đau trong hôn nhân?"

 

"Nếu thực lòng yêu tiểu sư tổ, tại thông báo cho chúng ? Tại tổ chức hôn lễ trang trọng? Hắn chắc chắn mưu đồ bất chính, tham luyến dung nhan tuyệt mỹ của tiểu sư tổ!"

 

"Huyền Không đạo trưởng còn nữa, chúng chính là gia quyến duy nhất của tiểu sư tổ, tất nhiên thử thách cho kỹ!"

 

Ông kể lể ngớt những câu chuyện bi thương, Vân Ngạn cuối cùng cũng thuyết phục.

 

Tiểu sư tổ xuống núi vội vã thành , ắt hẳn kẻ gian lừa gạt, nàng đang trải qua một kiếp duyên bất hạnh.

 

Kẻ nam nhân , nhất định điều tra cho tường tận!

 

Vân Ngạn kéo Tịnh Nguyên đạo trưởng vội vàng theo: "Sư phụ, chúng !"

 

"Phải giữ bí mật, tuyệt đối đừng để tiểu sư tổ phát hiện." Tịnh Nguyên đạo trưởng chạy bàn kế hoạch: "Chúng sẽ lén quan sát , đó chuẩn một cái bao tải, trói tên một ngõ nhỏ, cuối cùng..."

 

Bên bìa rừng, con đường lớn, một chiếc Maybach đen tuyền dừng bánh, một nam nhân hình cao lớn xe chờ đợi.

 

Trong bụi cỏ phát tiếng động xào xạc, Phó Kinh Nghiêu theo hướng đó đưa mắt sang, đôi mắt chợt rạng rỡ: "Khê Khê."

 

Con đường nhựa cao hơn bụi cỏ phía hơn một trượng, bước chân vội vã về phía đó, mở rộng vòng tay đón lấy ảnh .

 

"Khê Khê, để bế nàng lên."

 

Lâm Khê khẽ sững sờ, độ cao đối với nàng nào gì khó, chỉ cần chống tay một cái là thể nhảy lên dễ dàng.

 

Bàn tay nam nhân đang đưa gần, đôi mắt tràn đầy mong chờ, nàng nào nỡ cự tuyệt, liền đưa tay vòng lên cổ : "Được, hãy bế ."

 

Phó Kinh Nghiêu ôm lấy vòng eo của nàng, nhẹ nhàng nhấc lên, nàng an vị trong vòng tay : "Khê Khê, lâu tương kiến."

 

Một luồng tử khí nồng đậm tràn đến, Lâm Khê cảm thấy thoải mái, nàng khẽ vỗ lên tấm lưng : "Ừm, quả là lâu gặp."

 

Phó Kinh Nghiêu lòng dâng trào hoan hỷ khôn xiết, bàn tay đặt vòng eo của nàng siết chặt thêm đôi phần, gọi tên nàng nữa: "Khê Khê."

 

Hai ôm một lúc, nam nhân mãi chẳng chịu buông , Lâm Khê nhẹ nhàng đẩy lồng n.g.ự.c : "Đang ở bên đường, như chẳng tiện chút nào."

 

Phó Kinh Nghiêu buông nàng , khẽ trầm thấp: "Về nhà ôm tiếp."

 

Gò má Lâm Khê khẽ ửng hồng, nàng nào ý !

 

Nàng mơ màng bước lên ghế khách, Phó Kinh Nghiêu khởi động cỗ xe: "Khê Khê, trưa nay nàng dùng món gì?"

 

Lâm Khê xoay đầu : "Gì cũng , cứ chọn."

 

Loading...