Người Đoán Mệnh Xuyên Thời Gian - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-09-21 15:37:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời quý độc giả truy cập bên để tiếp tục thưởng thức bộ chương truyện!

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng ngẩng đầu trời: "Hãy hỏi tiểu sư tổ , việc do nàng quyết định."

 

Lâm Khê đáp: "Tất nhiên là thể. Nếu nàng chịu nổi Cửu Thiên Thần Lôi, thì thể trở từ khởi điểm, nhân quả sẽ xóa bỏ."

 

Đôi mắt La Vân Nương bỗng bừng sáng: "Ta còn cơ hội sống sót ?"

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng vuốt râu trầm ngâm: "Trước đây từng ghi chép về việc , nhưng Cửu Thiên Thần Lôi quả thực vô cùng khó chịu."

 

La Vân Nương gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu: "Không , chỉ cần còn cơ hội là ."

 

"Ư ư..." Mẫu , ôm ôm.

 

Đứa bé quẫy đạp, mảnh vỡ trong cơ thể lấy , nguyên hồn cũng tái tạo.

 

Lớp da đen sạm từ từ biến mất, đứa bé trở nên trắng trẻo, mũm mĩm, tinh khôi như tiên đồng hạ phàm.

 

Ngũ quan của nó mang đôi phần nét tương đồng với La Vân Nương.

 

miệng nhỏ linh khí phong bế, nó thể cất lời.

 

Lâm Khê vung tay xua tan linh khí. Đứa bé liền giơ đôi tay mũm mĩm lên, giọng non nớt gọi: "Mẫu , đừng ..."

 

La Vân Nương thấy giọng con, nước mắt tuôn trào khóe mi: "Bảo bối, bảo bối của ."

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Đứa bé gắng gượng dậy, khẽ thổi một mặt nàng: "Mẫu , đừng , để con thổi cho."

 

"Bảo bối." "Mẫu ."

 

Bên cạnh, đều cảm động rưng rưng lệ.

 

Lâm Khê cất lời: "Nàng hãy đặt tên cho đứa bé ."

 

Có một cái tên, coi như để dấu ấn rằng từng tồn tại thế gian .

 

La Vân Nương trầm tư một lát, vuốt đầu đứa bé ôn tồn : "Con tên là La Toại."

 

Hy vọng bảo bối của nàng sẽ toại nguyện như ý, vạn sự hanh thông.

 

Đôi mắt La Toại sáng lấp lánh, vỗ vỗ đôi tay nhỏ bé, miệng nhỏ líu lo: "Nước, nước, thật !"

 

La Vân Nương : "Tên tự là Thủy Thủy, còn tên chính là La Toại."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng vỗ tay tán thưởng: "Tên !"

 

La Vân Nương ôm chặt La Toại, rút một sợi tóc buộc ngón tay của con: "Thủy Thủy, chờ mẫu , sẽ sớm trở về."

 

La Toại mếu máo: "Mẫu , đừng , đừng ..."

 

La Vân Nương nỡ buông tay: "Mẫu sẽ rời xa nhi , ."

 

Nàng nhất định độ kiếp thành công Cửu Thiên Thần Lôi, vĩnh viễn đoàn tụ cùng La Toại.

 

La Vân Nương thở sâu một tiếng: "Đạo trưởng, xin ngài khai thủy."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng nhăn nhó khuôn mặt: "Lão phu? Tiểu sư tổ, việc lão phu nào dám đụng tay?"

 

Lâm Khê lấy chín đạo Thiên Lôi Phù đưa cho y: "Đây chính là Dẫn Thiên Lôi trong Ngũ Lôi Pháp của Nguyên Thanh Quán, đạo trưởng há thi triển? Mau mau thi pháp !"

 

Chân khí của nàng quá mỏng yếu, tự dẫn thiên lôi chẳng khác nào tự tay chọc giận sấm sét, tự tìm đường chết.

 

Việc hiểm ác thế , dĩ nhiên do lão già gánh.

 

Sáu mươi tuổi , cho dù thiên lôi đánh trúng một lượt, e cũng chẳng tổn hại đến tính mạng y.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng cầm chín đạo Cao Cấp Lôi Phù, trái , cuối cùng ánh mắt dừng ở Vân Ngạn: "Đệ tử, là con tay thi pháp?"

 

Vân Ngạn xoay , giả như .

 

Lâm Khê trừng mắt , Tịnh Nguyên đạo trưởng lập tức hạ giọng: "Thôi , việc nguy hiểm đành để lão phu gánh lấy , chỉ mong tử lát nữa nhớ cõng lão phu ngoài."

 

Khi thi triển Dẫn Thiên Lôi thuật, đặc biệt là Cửu Thiên Thần Lôi, chỉ sơ suất nhỏ, lập tức sẽ thần lôi giáng thẳng xuống đầu.

 

Trước đây y ba phen lôi đánh, đến râu tóc cũng cháy trụi, nhờ đó mà kinh nghiệm đầy , , tuyệt nhiên sẽ dẫm vết xe đổ.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng vung thanh mộc kiếm lên, đôi chân bất giác run run: "La Vân Nương, hãy chuẩn sẵn sàng."

 

La Vân Nương chút sợ hãi, chẳng nỗi đau nào sánh khoảnh khắc Từ Thế Thắng nhẫn tâm đẩy nàng quan tài chôn sống.

 

Nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Đạo trưởng, xin ngài khai thủy."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng cực kỳ căng thẳng, vung chín đạo Thiên Lôi Phù lên trung, quát lớn: "Cửu Thiên Thần Lôi, lệnh mà đến, nhanh nhanh hiện rõ, cấp cấp như luật lệnh!"

 

Ầm!

 

[]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-doan-menh-xuyen-thoi-gian/chuong-218.html.]

Tiếng sấm quen thuộc dội xuống, Lâm Khê theo bản năng ôm lấy đầu, khẽ thụp xuống một bên.

 

Tại tâm điểm lôi trường, Tịnh Nguyên đạo trưởng thể càng run rẩy kịch liệt.

 

Lôi Phù do Tiểu sư tổ vẽ uy lực quá đỗi kinh , khiến lão phu khó lòng khống chế, chỉ cầu chớ giáng xuống đầu lão phu !

 

Ầm ầm!

 

Chín tia sét lớn ầm ầm giáng xuống, La Vân Nương lập tức ngã quỵ xuống đất.

 

Xương cốt dần đánh nát, tái tạo, huyết mạch sôi trào ngớt, tựa như ném nham thạch nóng chảy của hỏa sơn, ngọn lửa Địa ngục thiêu đốt, đau đớn đến tận cùng cốt tủy.

 

Đau đớn khôn cùng, đau đớn thấu xương, để thể đoàn tụ cùng nhi tử trong hình hài thanh sạch, nàng nhất định gắng gượng chịu đựng.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng thể bất động, từ trường lôi đình mạnh mẽ ghim chặt y tại chỗ.

 

Tàn dư lôi điện vẫn ngừng giáng xuống thể, khiến y ngừng run rẩy bần bật.

 

Tiểu sư tổ, nàng hại lão phu thảm quá , quả thực là đang đẩy lão phu chỗ c.h.ế.t mà!

 

Chẳng qua bao lâu, ánh lôi quang dần tan biến, La Vân Nương trở một nữ nhân bình thường, còn vẻ kiều diễm yêu mị như , cùng cảm giác ma mị khiến rợn tóc gáy cũng tiêu biến.

 

Nàng từ thi biến trở nhân thể, linh hồn trở nên cường đại hơn vạn phần.

 

La Toại loạng choạng bò đến bên nàng: "Mẫu ..."

 

La Vân Nương ôm lấy nhi tử thật chặt: "Thủy Thủy, mẫu sẽ rời xa nhi nữa, mãi mãi rời xa..."

 

Nàng bế nhi tử lên, ngước về góc tường nơi Lâm Khê đang lặng: "Vị cô nương đây, mẫu tử chúng nên ?"

 

Lâm Khê phất tay mở một cánh Quỷ Môn quan: "Sau kiếp nạn , linh hồn của ngươi cùng La Toại trở nên cường đại hơn linh hồn phàm, hãy mau xuống Âm Phủ báo danh nhập tịch, hai sẽ hưởng phúc lớn."

 

La Vân Nương khẽ cúi tạ lễ: "Cảm ơn ân nhân."

 

Nàng cùng La Toại bước cánh Quỷ Môn quan, lôi trường hề tiêu tán, ngược càng trở nên hung hãn hơn bội phần.

 

Những tia sét chói lòa tản mát một luồng khí thế hùng vĩ thể nào ngăn cản.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng hốt hoảng kêu lên: "Tiểu sư tổ, cứu mạng lão phu!"

 

Lâm Khê chẳng buồn bận tâm đến Tịnh Nguyên đạo trưởng, nàng lách dọc theo bức tường mà thoát ngoài.

 

Lôi trường cũng di chuyển theo, mục tiêu nhắm thẳng nàng mà đuổi tới.

 

Nàng chịu thêm một đòn sét nữa !

 

Lâm Khê nhẹ nhàng thoắt cái lướt khỏi cửa, cất tiếng: "Phần còn xin giao phó cho chư vị, chúng sẽ gặp ở phân cục Điền Nam."

 

"Ta cũng đây."

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng thoát vội vàng phóng ngoài, Lâm Khê cũng chẳng chậm trễ. Hai vô tình cùng lao một con đường.

 

Tiếng sấm vẫn bám riết tha ở phía .

 

"Xẹt xẹt xẹt!"

 

Lâm Khê phóng nhanh hơn Tịnh Nguyên đạo trưởng, chớp mắt bỏ xa vị đạo trưởng ở phía .

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng quả là thảm hại, phía chẳng lối rẽ nào, chỉ đành cắn răng bám theo tiểu sư tổ mà chạy thục mạng.

 

Những tia chớp vun vút bám sát gót ông rời.

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng hối hận đến xanh cả ruột gan, thầm nghĩ đáng lẽ cứ giả c.h.ế.t ở đó cho .

 

Ông chạy kêu la inh ỏi: "A a a! Tiểu sư tổ, ngươi tránh xa ! Đừng gần !"

 

Lâm Khê đầu đáp gọn lỏn: "Chỉ duy nhất một con đường, ngươi hãy tự lo lấy ."

 

"Khốn kiếp! Chẳng lẽ hôm nay bỏ mạng tại chốn !"

 

Tịnh Nguyên đạo trưởng thoắt cái nhảy sang trái, nhảy sang , xoay vòng mấy bận tại chỗ, cố sức tránh né những luồng sét vẫn bám riết tha.

 

Ông quả nhiều kinh nghiệm, vận dụng lối dích dắc mà né tránh những tia chớp.

Phạm Khắc Hiếu

 

Mọi việc diễn quá đỗi nhanh chóng, Cô Thanh Thanh, Điểu Phi Phi và Báo Kim Tệ chỉ còn há hốc mồm kinh ngạc theo.

 

Bóng lưng hai nhanh chóng khuất dạng khỏi tầm mắt, Báo Kim Tệ kinh ngạc tột độ, cất tiếng: "Thật sự đáng kinh ngạc! Né tránh lôi điện mà thành thục đến thế , nếu là thì e rằng sớm đánh cho thành bánh nát ."

 

Vân Ngạn thì quá quen mắt với cảnh tượng , liền cất lời: "Nguyên Thanh Quán luyện năm pháp Lôi Công, lúc học ít nhất chịu ba sét đánh. Chư vị đừng quá lo lắng cho tiểu sư tổ và sư phụ, cả hai vị đều dày dặn kinh nghiệm ."

 

Khi đầu học, cũng từng sét đánh.

 

Mặt mũi cháy đen, tóc tai dựng như nổ tung, sư phụ của vang suốt ba tháng trời.

 

Lúc bấy giờ, Vân Ngạn vẫn thể hiểu tại học năm pháp Lôi Công chịu sét đánh, nhưng giờ đây tường tận lẽ.

 

Tiểu sư tổ chịu sét đánh, sư phụ cũng chịu sét đánh, e rằng Tổ sư của Nguyên Thanh Quán ắt hẳn từng gây thù chuốc oán với thiên lôi .

 

Báo Kim Tệ kinh ngạc đến đờ đẫn cả , thốt lên: "Nguyên Thanh Quán quả là một đạo quán thần diệu. Bây giờ chúng nên hành động ?"

 

Loading...