Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:18:06
Lượt xem: 1,016
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng bao lâu , mấy thái giám khiêng bàn ghế bày ở ngoại sảnh, một bữa nhỏ nhanh chóng dọn lên.
Vài món ăn tinh xảo, thơm phức, lượt bày mặt từng .
Mùi thức ăn lan tỏa, mới chợt nhận đói đến mức nào.
Tuy lúc trưa cũng ăn kha khá tại yến tiệc sinh thần của Giang Liêm, cũng là để chống đói mà thôi, nhưng giờ qua cả một ngày hỗn loạn, bụng đói là điều tránh khỏi.
Chẳng cần gì, và hai vị tỷ phu đều tự giác cúi đầu, cắm cúi ăn uống trong im lặng.
Chỉ còn phụ và Giang Chẩn là vẫn thong thả, gắp vài đũa, nâng chén khẽ cụng, như đang thưởng rượu chuyện văn nhã.
Giang Chẩn rốt cuộc đói là vì ?
Đừng là lúc tắm lén ăn ?
Không kịp suy nghĩ thêm thì bữa khuya trọn trong bụng, thấy hai vị tỷ phu cũng ăn xong cả , liền tiện thể vẫy tay gọi họ gần hơn, nghiêng thấp giọng:
“Được , kể kỹ xem, bảy cái xác đáy hồ , rốt cuộc là chuyện thế nào?”
Hai vị tỷ phu của dám từ chối lời yêu cầu của ngay mặt Giang Chẩn, nhưng vẻ mặt của họ… e là đang hối hận vì ăn no quá .
“Thi thể nam thứ nhất, tuổi cao, tử vong ba năm.”
Chắc là vị lão nội thị năm xưa trong phủ Hiền vương.
Người từ nhỏ theo bên cạnh Giang Liêm, chăm sóc tỉ mỉ, chu đáo từng chút một.
Sau , khi Giang Liêm dọn phủ riêng, ông cũng theo cùng, lo liệu việc lớn việc nhỏ trong phủ đấy, gọn gàng ngăn nắp.
tất cả cũng chẳng ích gì.
Ông thích việc Giang Liêm , đặc biệt là việc bẩn tay mưu hại khác.
Tiếc rằng, tay của Giang Liêm sớm nhuộm bẩn, cũng còn lọt bất kỳ lời can gián nào nữa.
Ông từng tranh cãi gay gắt với Giang Liêm một , sáng hôm biến mất khỏi phủ.
Tô Uyển Mị khi ông đưa về quê an dưỡng tuổi già.
Hóa “dưỡng lão” chỉ là cái cớ, thật là dìm xuống hồ sen nuôi cá cho Trắc phi .
“Thi thể nam thứ hai, tuổi còn trẻ, cánh tay từng thương do dao, c.h.ế.t gần hai năm.”
Vẻ mặt Giang Chẩn lập tức trở nên lạnh lẽo, khóe môi khẽ giật.
Ta gì, chỉ lặng lẽ siết c.h.ặ.t t.a.y , để lộ bất kỳ cảm xúc nào lúc .
Người đó là ám vệ của Giang Chẩn.
Năm xưa từng đỡ một nhát d.a.o của thích khách, từ đó tay để tàn tật, nhưng thủ vẫn tệ.
Giang Chẩn từng âm thầm cài phủ Hiền vương, ban đầu chỉ để truyền tin, một năm ròng rã đều việc gì.
Về , Giang Chẩn lệnh cho âm thầm điều tra những bí mật trong phủ.
Ai ngờ đó chính là vĩnh viễn trở .
“Có một t.h.i t.h.ể nữ trẻ tuổi, c.h.ế.t một năm.”
Không rõ là ai.
Từ khi Tô Uyển Mị bước chân phủ Hiền vương, phụ nữ biến mất trong phủ tuyệt đối chỉ ba .
Mà những c.h.ế.t một năm cũng chẳng hiếm.
Đại tỷ phu liếc một cái, hít sâu một , bổ sung:
“Ban đầu gì khác thường, nhưng về , khám nghiệm t.h.i t.h.ể , t.h.i t.h.ể nữ thai.
Thai nhi sắp hiện rõ hình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngu-thuy-tram-luu/chuong-9.html.]
Một cơn buồn nôn đột ngột dâng lên trong lòng n.g.ự.c , suýt nữa nôn hết bữa khuya ăn bàn.
Thứ khiến buồn nôn là t.h.i t.h.ể nữ , cũng chẳng những lời kể rành rọt của hai vị tỷ phu, mà là Tô Uyển Mị.
Cái thai … nhớ .
Đó là nha hồi môn cận nhất của Tô Uyển Mị—kẻ trung thành đến mức gần như mù quáng.
Trong phủ, tám chín phần những bắt nạt, đều là do ả tay chủ.
Những hầu khác còn e dè là chính thê, phụ là Quốc công.
Còn ả thì .
Chỉ cần Tô Uyển Mị lệnh, ả liền động thủ, xuống tay tuyệt lưu tình.
Mỗi khi Tô Uyển Mị đến kỳ nguyệt sự, nàng luôn sai nha phòng hầu hạ Giang Liêm suốt đêm.
Sáng hôm , dĩ nhiên đều uống t.h.u.ố.c tránh thai.
chẳng hiểu , t.h.u.ố.c tác dụng.
Ta từng thắc mắc.
Sao một nha dùng thuận tay như thế, biến là biến, chẳng thấy ai nhắc tới, ngay cả Tô Uyển Mị cũng chẳng chút thương xót nào.
Thì sự thật là như .
Tô Uyển Mị đúng là sợ trời sợ đất, chẳng hề lo sẽ báo ứng.
“Thi thể nữ tiếp theo, c.h.ế.t đầy một tháng, nhiều chỗ gãy xương.”
Chắc chắn là cô kỹ nữ từ nghệ quán Liễu Ty.
Một cô gái khờ khạo, yêu nhầm , dốc sạch tiền bạc chuộc chỉ để bước chân phủ Hiền vương với danh phận đàng hoàng.
Hôm , nàng mang giày thêu, chỉ chân trần từ nghệ quán về phủ, tin rằng đổi một tương lai trong sạch và một tình yêu hồi đáp.
Tô Uyển Mị đúng là để nàng cửa nhưng từng hứa rằng sẽ để nàng sống sót mà gặp Giang Liêm.
Cô kỹ nữ đẩy từ lầu cao xuống, c.h.ế.t kịp kêu.
Trước khi Giang Liêm về phủ, Tô Uyển Mị thu dọn xong tất cả.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Mà vị Hiền vương … từ đầu đến cuối, thậm chí còn chẳng hề từng đến tìm .
“Còn t.h.i t.h.ể bé gái , theo pháp y sơ khám, bảy tám tuổi.”
Đó là tiểu nha Vân Nhi.
Con bé mặt mày xinh xắn lanh lợi, đầu gặp còn ngơ ngác gọi là “tỷ tỷ”.
Ta quên họ của nó, chỉ nhớ gia đình nó từng xét tội, bộ sung nô.
Sau đó, nó tặng cho Giang Liêm như một món lễ vật.
Hắn thấy con bé dễ thương thì tùy tiện ném cho Tô Uyển Mị sai khiến.
Sau , Vân Nhi vô tình rơi vỡ một chiếc trâm phượng của Tô Uyển Mị.
Chỉ một cái trâm thôi, mà nàng nổi trận lôi đình, lệnh đ.á.n.h con bé ngừng, đ.á.n.h cho đến khi mất mạng.
Một Trắc phi như Tô Uyển Mị, theo quy định thì đủ tư cách đeo trâm phượng.
Dù là trong cung trong phủ, chắc chắn cũng ai dám vượt quá lễ chế mà tặng nàng thứ .
Ngay cả phủ Tể tướng cũng gan .
nhớ vẻ tức giận đến điên cuồng của nàng hôm đó, bỗng hiểu —
Cây trâm phượng , e là năm xưa là của Giang Chẩn tặng nàng.