Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:12:14
Lượt xem: 1,321
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:12:14
Lượt xem: 1,321
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Vậy nên giờ Ngọ, những nhân vật chút danh tiếng trong thành Trường An gần như đều tề tựu ở phủ Hiền vương.
Thậm chí ngay cả phụ của Tô Uyển Mị—đương kim Tể tướng đại nhân—cũng nể mặt mà đích đến dự, gọi là mặt bậc trưởng bối chúc mừng sinh nhật.
Phụ , Văn Thắng, cũng mặt trong buổi tiệc.
Tuy Giang Liêm mời ông, nhưng phụ mang theo một lễ vật cực kỳ quý giá, nên cũng ai dám ngăn cản, đành miễn cưỡng cho .
Nói thật thì, thái độ của Giang Liêm rõ ràng là tật giật .
Phụ nhập triều quan từ vài năm , hiện tại cũng là trọng thần một tay che trời, địa vị kém gì Tô Tể tướng.
Giang Liêm vẫn còn dám coi thường ông, chẳng lẽ sợ khác phủ Hiền vương chỉ giỏi sản xuất nho chua?
Thôi kệ.
Lúc đó trong phủ thật sự khách khứa như mây, khắp nơi là nhân vật quyền quý khét tiếng thiên hạ, duy chỉ thiếu đúng một : Hoàng thượng.
Mà cũng , Giang Chẩn thật lặng lẽ tới nơi .
Chỉ là… trời , đất , , ngươi —chỉ Giang Liêm là gì cả.
Trong tiệc trưa hôm đó, Giang Liêm liên tục mời rượu khắp bàn, đến khi rượu quá ba tuần, bỗng ngẫu hứng cầm bút, ngay tại chỗ một bài phú mang tên 《Nhật Nguyệt Đồng Huy Phú》.
Văn từ hoa lệ, đối câu cân xứng, phong cách cổ điển đầy kiểu cách.
Quả nhiên một phen trở thành tâm điểm, thể khách khứa tán thưởng hết lời.
Thôi thì cũng coi như uổng ba tháng ở nhà đ.ấ.m n.g.ự.c trợn mắt, vắt óc đến bạc cả tóc mới gò một bài phú bóng bẩy rỗng tuếch, hoa mỹ thì thừa mà hàm ý thì chẳng mấy sâu xa.
Đêm sinh nhật, còn thức đến nửa đêm chỉ để học thuộc bài phú đó cho trôi chảy.
Sự chậm chạp thật chẳng khác gì phụ .
Ta nghiêm túc hoài nghi, chắc hẳn thể Tô Uyển Mị cho suy nhược, nên đầu óc mới mỗi ngày một kém.
Tóm , bài phú 《Nhật Nguyệt Đồng Huy》 của Giang Liêm đẩy khí buổi yến tiệc lên đến cao trào.
Khi màn biểu diễn của kết thúc, thì đến lượt Tô Uyển Mị “lên sân khấu”.
Ngay lúc yến tiệc dần lắng , nàng —với một váy đỏ rực như lửa—từ từ bước lên mô đất bên hồ sen, cách , gần cũng chẳng xa.
Nàng uyển chuyển múa giữa làn gió nhẹ, cùng lúc , tiếng tơ tiếng trúc vang lên bên bờ, phối hợp đến mức thể chê .
Đợi đến khi ánh mắt tất cả khách mời đều đổ dồn về phía nàng, Tô Uyển Mị mới khẽ hé cánh môi đào, giọng trong trẻo uyển chuyển, cất tiếng hát bài phú 《Nhật Nguyệt Đồng Huy》 mà Giang Liêm .
Vừa múa, ca.
Vẫn là Tô Uyển Mị lợi hại thật.
Giang Liêm sửa bài phú bao nhiêu , mỗi sửa, nàng dựng bộ vũ khúc.
Vậy mà nàng vẫn kiên trì tập luyện đến cùng, than oán.
Đến yến tiệc hôm nay, màn múa của nàng nhẹ nhàng uyển chuyển, nước chảy mây trôi, phóng khoáng tự nhiên, đúng là đến mức khiến quên cả hít thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngu-thuy-tram-luu/chuong-6.html.]
Múa xong, Giang Liêm đích bước lên đón nàng, đưa vị TôTrắc phi về bàn tiệc, ngang nhiên bước qua mặt , mời nàng cùng đồng tọa.
Toàn vườn tiệc bỗng chốc im phăng phắc.
Phải một lúc , khi Tô Uyển Mị nâng chén chúc rượu, tiếng vỗ tay tán thưởng mới ầm ầm vang dậy như sấm.
Nào là “lang tài nữ mạo”, nào là “trời sinh một đôi”, những lời ý nhất trong thiên hạ đều tuôn ào ào về phía hai họ, như thể quên mất còn một vật trang trí sống là , đang ngay bên cạnh.
— mặt ở đó.
Đường đường là Chính phi của Hiền vương, là do tiên hoàng đích chỉ hôn, ngươi nghĩ trong một buổi tiệc thế , thể xuất hiện ?
Nhân lúc đang nhao nhao tâng bốc Tô Uyển Mị, tranh thủ liếc mắt hiệu với phụ .
Lão gia lập tức hiểu ý, liền giả vờ giận dữ dậy, cao giọng : tuy ca vũ quả thực xuất sắc, nhưng xét cho cùng Tô thị chỉ là Trắc phi, nên đồng tọa cùng Thân vương, e rằng về sẽ lời tiếng , Hiền vương thiên vị, sủng diệt thê.
Chậc chậc… hổ là phụ —đâm thẳng hai chỗ chí mạng của Tô Uyển Mị.
Một là: Trắc phi.
Hai là: thất.
Tuy đều là sự thật, nhưng Tô Uyển Mị cực kỳ hai từ .
Trong phủ, nàng luôn cấm bọn hạ nhân gọi là “Trắc phi”, chỉ cho phép xưng là “Tô phi”.
Còn chữ “” — thôi khiến nàng như rút gân lột da.
Quả nhiên, sắc mặt Tô Uyển Mị tái trong nháy mắt.
Giang Liêm lẽ vì men dâng cao, chỉ tay phụ “ngươi ngươi ngươi” mãi một hồi, mà thốt câu nào tử tế.
Cuối cùng vẫn là phụ Tô Uyển Mị chống đỡ cho con gái.
Ông : giờ cũng còn sớm, trông Vương phi vẻ mỏi mệt, chi bằng để Tô phi đưa Vương phi hồi phòng nghỉ ngơi.
Cha con họ chẳng lẽ bàn ?
Đều thích dùng cái cách gọi “Tô phi” ghê gớm.
Còn nữa—lão già Tể tướng Tô , từ lúc bước chân phủ đến giờ còn liếc lấy một cái, hiểu từ mà " vẻ mỏi mệt".
Phụ đuổi Tô Uyển Mị xuống bàn, ông liền mượn cớ khuyên cũng nên rời yến tiệc, lẽ cha thì ai cũng thích vì con gái mà xắn tay áo trận đối đầu?
mà đề nghị đó đúng ngay ý .
Ta lập tức bật dậy, vươn vai, ngẩng cao đầu đầy đắc ý mà liếc Tô Uyển Mị một lượt.
Sau đó, chút khách khí, đưa tay , hiệu nàng đỡ dậy!
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.