Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:06:16
Lượt xem: 1,377
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:06:16
Lượt xem: 1,377
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Ta thật hiểu nổi, là tiết kiệm quá đà, là lòng quá thâm sâu.
Giang Chẩn chẳng hề phát hiện ánh mắt u ám như mây đen kéo đến của , chỉ vội bước đến, nắm lấy cổ tay kéo .
Vừa chạy thở gấp:
“Đi mau, mau!
Đại tỷ phu của nàng đến phủ Hiền vương thông báo tin.
Lát nữa nhị tỷ phu sẽ dẫn binh đến vây phủ, khi cả con phố đều phong tỏa.
Nếu kẹt ở đây, thì thật sự nguy !”
Ta còn kịp giận Giang Chẩn, kéo vội lên một cỗ xe ngựa.
Phu xe vung roi, ngựa hí vang lao thẳng về hướng ngoại thành, một mạch phi đến thẳng Thượng Lâm Uyển của Giang Chẩn.
Trước khi hành động, và Giang Chẩn chỉ bàn tới chuyện đưa rời khỏi phủ Hiền vương, về sẽ tính tiếp, cho nên lúc , mờ mịt, chẳng định gì tiếp theo.
Đang còn ngẩn suy nghĩ, thì thấy từ phía xa, bốn cận vệ tín của Giang Chẩn thúc ngựa phi nhanh tới.
Sau lưng họ còn dắt theo một con ngựa hoàng gia—hẳn là chuẩn riêng cho .
Khoan —ngựa của ?
Chẳng lẽ bọn họ định bỏ cái nơi heo hút như Thượng Lâm Uyển ?
Giang Chẩn loại qua cầu rút ván...
Hay là vì giờ đang đóng vai nha , nên định để chạy bộ về Trường An?
Đồ trời đ.á.n.h Giang Chẩn!
Nếu ngươi dám bắt cuốc bộ về thành, … … thật sự cũng chẳng gì ngươi cả…
Thôi .
Anh hùng chịu thiệt mắt.
Miễn là còn bám chặt lấy Giang Chẩn, để vứt là .
Nghĩ , chút do dự, đưa tay ôm chặt lấy cổ Giang Chẩn mà treo lên .
Hắn đột ngột bám , suýt chút nữa trật eo, đầu trừng mắt một cái, ánh mắt đầy khó hiểu.
đẩy .
Ngược , một thoáng ngạc nhiên, Giang Chẩn khẽ mỉm , giơ tay vòng qua ôm lấy lòng.
Xem , cũng định vứt cái “gói nhỏ” là phía .
Ít cũng còn chút lương tâm.
Chẳng mấy chốc, nhóm phi ngựa tới gần, bốn đồng loạt xuống ngựa hành lễ với Giang Chẩn.
Còn thì tiếp tục mặt dày bám chặt lấy cổ , cảm thấy bản cũng hưởng lây nửa phần nghi lễ đó.
Giang Chẩn hiệu dắt ngựa tới, đó đưa tay đỡ lên ngựa , mới tự trèo lên, vững lưng .
Sau khi Giang Chẩn lên ngựa, bốn tên cận vệ bỗng dưng cùng hì hì, ánh mắt quái lạ khiến dựng cả tóc gáy.
Sao thế?
Chẳng lẽ bọn họ tạo phản?
“Bệ hạ, nữ tử là ai ?”
Nghe câu , Giang Chẩn cũng , mà là kiểu gì lành.
Hắn sang đám , nửa đùa nửa thật đáp:
“Là dân nữ trẫm nhặt đường.
Nhìn thuận mắt, định đưa về cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-5.html.]
“Giang Chẩn!
Chàng bậy cái gì đó?
Ai là dân nữ?!”
Tiếng gào phẫn nộ của còn dứt, tiếng huýt sáo trêu chọc của bốn tên thô lỗ áp đảo .
Giang Chẩn chẳng buồn giải thích, chỉ ôm càng chặt hơn, khóe môi đến rạng rỡ.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
“Bệ hạ, ngài đăng cơ ba năm mà vẫn lập phi tần, cũng từng sủng hạnh nữ nhân nào.
Các đại thần trong triều đều đang lo ngài nam sủng đấy ạ!”
Không rõ là tên nào trong bốn câu , cổ còn nghển lên hô to một cách vô cùng nghiêm túc.
Vậy mà Giang Chẩn chẳng những nổi giận, còn ngửa đầu to, đến run cả vai:
“Trẫm ưa đám tiểu thư yểu điệu của Trường An.
Trẫm chỉ thích gan cốt khí!
Nữ tử hợp ý trẫm.
Đưa về cung, để cho mấy lão già cổ hủ mở to mắt mà cho rõ!”
Nói xong, đám đó liền phá lên như một lũ vô .
Mặt đỏ bừng vì giận, dùng tay đ.ấ.m thùm thụp cánh tay Giang Chẩn, tức tối hét lên:
“Ai là dân nữ hả?!
Ta , dân nữ!
Ta là…”
Ba chữ “Hiền Vương phi” nghẹn nơi cổ họng, thốt .
Giang Chẩn cảm nhận sự im bặt đột ngột của , cúi đầu, nhẹ nhàng áp mặt bên má , thở phả lên da thịt khiến lòng run rẩy.
Giọng nhẹ, dịu dàng, như một dòng suối ấm rót thẳng tim:
“Giờ nàng còn là Hiền Vương phi nữa, cũng chẳng thể về nữ nhi Văn thị.
Thanh Giản, nàng còn trẫm.
Trẫm , những ngày qua.
Giờ, trẫm thêm một câu: đời , trẫm sẽ để nàng rời khỏi trẫm nữa.
Nàng nhẫn nhịn quá lâu. Trẫm cũng .”
Ba năm , từng thề rằng cả đời sẽ nhỏ thêm một giọt lệ nào nữa.
Thế mà trong khoảnh khắc Giang Chẩn thốt những lời , đôi mắt vốn khô cạn của bỗng thấy cay xè, đau âm ỉ.
Ta kìm , ngửa đầu lên, giọng nhẹ đến mức gần như tan gió:
“Giang Chẩn, lâu lắm , mới thấy một bầu trời xanh như thế .”
5.
Chiều hôm đó, cả thành Trường An đều xôn xao chuyện Hoàng thượng đưa một dân nữ về cung.
Làn sóng bàn tán lan khắp ngõ phố, ngọn lửa hóng hớt của đám dân chúng cũng theo đó bùng cháy ngùn ngụt.
Thế nhưng, đến tối, một tin tức còn động trời hơn liền nổ , lập tức cướp sạch bộ sức nóng từ câu chuyện đó.
Tin chấn động chính là — phủ Hiền vương đích Hữu Kim Ngô Vệ dẫn quân bao vây và thanh trừng.
Hôm nay vốn là ngày sinh nhật thứ hai mươi mốt của Giang Liêm.
Không rõ món quà mà và Giang Chẩn cùng “kính tặng” , liệu khiến “vui đến bất ngờ” .
Vị Hiền Vương điện hạ xưa nay vốn giỏi giao du, những dịp như sinh nhật thì nhất định mở tiệc linh đình, rộng rãi mời khách.
Một là để kết giao thêm nhân mạch trong kinh thành, hai là dịp để khoe mẽ bàn dân thiên hạ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.