Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:20:57
Lượt xem: 715

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

32.

“Quả nhiên là dám đến thật.”

Giang Chẩn giọng lạnh như băng, tay vẫn siết chặt lấy đang run rẩy trong lòng.

“Chúng cũng xứng một câu can đảm đáng khen. 

Đối với hạng liều mà não, nếu trẫm lực nghênh đón, thì mới thực sự là thất lễ .”

 

Chàng dứt lời, liền liếc mắt hiệu với đại tỷ phu.

Đại tỷ phu lập tức buông tay khỏi tỷ tỷ, tiến lên đầu thành lâu, rống một tiếng như sấm:

 

“Bắn!”

 

Theo hiệu lệnh, hàng chục chum sành đen lớn đồng loạt đẩy xuống từ tường thành.

Chỉ “bốp bốp” một tràng liên tiếp vang lên chân thành, kèm theo đó là tiếng gào t.h.ả.m thiết, ngay đó là mùi dầu đèn nồng nặc xộc lên.

 

“Bắn!”

 

Đại tỷ phu quát to một tiếng. 

Lệnh còn dứt, thì tường thành cung thủ b.ắ.n một trận mưa tên rực lửa, nhắm thẳng về phía cổng thành.

Mũi tên mang theo ngọn lửa cháy hừng hực, rực rỡ x.é to.ạc màn đêm, từng đợt từng đợt lao xuống như những vệt sa.

 

Từ nơi xa xuống, cả bầu trời Trường An…

Thật sự rực rỡ như một màn pháo hoa —

Chỉ điều, đến tàn khốc.

 

Cổng thành chẳng mấy chốc bốc cháy hừng hực, tiếng la g.i.ế.c lập tức tiếng hét cầu cứu lấn át. 

Ngọn lửa càng cháy càng dữ, ánh sáng bừng lên rực rỡ đến chói mắt. 

Chẳng bao lâu , mùi thịt cháy khét lẹt cũng theo gió lan tới.

 

Quân địch rối loạn, binh lính thì giãy dụa dập lửa , kẻ thì hoảng loạn chạy khỏi đám đồng đội đang bốc cháy. 

Người ngã xuống ngớt, kẻ tháo chạy càng lúc càng nhiều.

 

Từ xa, tiếng gào thét đến xé rách cuống họng:

 

“Không lui! Không ai lui! 

Ai lui, c.h.é.m tha!”

 

Giọng mà quen tai, như là của một kẻ mặt dày đáng ghét trong quá khứ.

 

Khóe môi Giang Chẩn khẽ nhếch lên, nhưng trong mắt chút ý nào. 

Nhị tỷ phu thuận thế đưa lên một cây trường cung, Giang Chẩn tiếp lấy, bước lên một bước, gác một mũi tên lửa châm.

 

Cánh cung căng tròn.

 

Vút!

 

Một mũi tên lửa như chim ưng giương cánh, lao vút qua tường thành, xuyên qua trời đêm, xé gió vượt qua đầu quân phản loạn, như thần linh dẫn dắt, rơi xuống một vị trí cực kỳ chính xác.

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Đuôi quân địch ngay đó vang lên một trận hỗn loạn lớn — chắc hẳn mũi tên ghim trúng một nhân vật tầm thường.

 

Ta thấy ánh mắt Đại tỷ phu và Nhị tỷ phu đều tràn ngập kinh ngạc, hiển nhiên so với năm xưa Giang Liêm mất ba mũi tên mới b.ắ.n hạ một con nhạn, thì Giang Chẩn hôm nay thực sự khiến ngậm miệng tâm phục.

 

đêm tối quá sâu, thêm khói dày bốc lên, căng mắt , càng rõ, thì càng chỉ thấy một mảnh ánh lửa lóa mắt.

Chói đến mức cái gì cũng thấy nữa.

 

Chẳng bao lâu , nhị tỷ phu với Giang Chẩn:

“Phản quân dấu hiệu rút lui .”

 

Giang Chẩn gật đầu, nhị tỷ phu như hiểu ý, liền thò tay ống giày, rút một quả pháo hiệu, châm lửa ném vút lên trời.

Pháo nổ tung giữa đêm tối, ngay phía cổng hoàng cung, ánh sáng lóe rực như xé toang màn đêm. 

Gần như ngay lập tức, vô binh sĩ từ các ngõ ngách đổ , vây kín những tên phản quân kịp tháo chạy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-46.html.]

 

Lúc đầu, phản quân còn cố gắng liều c.h.ế.t phá vòng vây, nhưng lâu , chúng liền hiểu rằng: đây là lấy trứng chọi đá.

Mười hai vệ phủ bố trí từ , binh lực đông đảo, trận thế chặt chẽ, dù mọc cánh cũng thoát nổi.

 

“Trẫm chỉ cần mấy kẻ chủ mưu, còn — xử quyết tại chỗ.”

 

Ta xong câu , khỏi lén sắc mặt của mẫu

Không ngờ bà vô cùng bình thản, thậm chí trong ánh mắt còn vẻ tán thưởng.

 

Ta thu hồi ánh , cũng từ đó, trái tim đang treo lơ lửng của mới thật sự rơi xuống.

 

Hóa , ngay cả mẫu cũng thấy — Giang Chẩn, quả thật là một sinh để đế vương.

 

Giang Chẩn như cảm nhận thoáng bất an trong mắt , liền kéo sát , khẽ hỏi:

“Dọa nàng sợ ?”

 

Ta gật đầu, lắc đầu, khe khẽ đáp:

“Có bên cạnh, sợ.”

 

Giang Chẩn mỉm , nhưng trong đáy mắt vẫn ánh lên một chút day dứt.

Chàng cúi đầu, khẽ thì thầm bên tai :

 

“Ban đầu trẫm định để nàng thấy cảnh tàn khốc thế , nhưng đêm nay thật sự nguy hiểm. 

Trẫm sợ trong cung nội ứng, dám để nàng ở hậu cung một

Chỉ còn cách — đưa nàng, và cả nhà nàng theo bên cạnh trẫm.”

 

Nghe Giang Chẩn , trong lòng ấm áp, nhón chân, khẽ hôn lên má một cái. 

Giang Chẩn bật , nhẹ nhàng siết tay , giọng đầy lưu luyến:

 

giờ chuyện qua , trẫm còn xử lý nốt đám phản quân. 

Nàng ngoan ngoãn ở với hai tỷ tỷ nhé, ?”

 

Ta gật đầu, lùi hai bước, lặng lẽ bên cạnh đại tỷ.

 

Đại tỷ ghé sát , cúi đầu thì thầm với :

 

“Hoàng thượng đúng là… cũng một tiếng. 

Biết sớm kịch như , mang theo ít hạt dưa .”

 

Lời dứt, nhị tỷ thấy. 

Ta còn tưởng tỷ sẽ mắng mỏ, nào ngờ nàng lôi từ tay áo một vốc hạt dưa, đưa thẳng cho đại tỷ!

 

“Văn Thanh Khê, tỷ cũng hỏi một tiếng xem

Muội ăn một nửa gói , ôi, chỉ sợ lát nữa nhiệt miệng thôi…”

 

Ta thật sự dây dưa với hai nữa, chỉ lặng lẽ về phía Giang Chẩn. 

Lúc , nhị tỷ phu bước lên bẩm báo:

 

“Trong cung an , cổng nào phản quân phá .”

 

Giang Chẩn gật đầu, hỏi tiếp:

“Vậy còn thiên lao?”

 

Nhị tỷ phu đáp:

“Phản quân đ.á.n.h thiên lao ác liệt, binh lực kém gì tấn công hoàng cung. 

nhờ bố trí từ , phòng thủ nghiêm ngặt nên cuối cùng tổn thất gì. 

Đám phản quân tháo chạy khỏi thiên lao tính toán trốn khỏi thành cũng đều Thập Nhị Vệ bắt gọn.”

 

 

Loading...