Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:20:18
Lượt xem: 765

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , vẻ giận dỗi mặt Giang Chẩn lập tức tan biến, nét dịu dàng hiện lên. 

Chàng đỡ xuống giường, chống tay nghiêng ngắm , khẽ :

 

“Đừng nghĩ đến Hiền Vương phủ nữa. 

Chuyện đó… là quá khứ

Nghe cung nữ hôm nay nàng cả ngày u sầu, trẫm thấy nàng cứ gánh mãi những ưu phiền .”

 

mà…”

 

Chưa kịp hết câu, Giang Chẩn cúi xuống hôn , ngăn lời bằng một nụ hôn dài, triền miên dứt. 

Mãi lâu , mới luyến tiếc buông .

 

“Thanh Giản, nàng vốn tàn nhẫn. 

Trẫm nàng hận, nàng báo thù… nhưng trẫm sợ nàng chịu nổi gánh nặng khi tự tay hành hạ khác. 

Dù cho kẻ đó là ác nhân, tội ngập đầu.”

 

Chàng , hít sâu một , giọng trầm xuống:

 

“Cho nên, tất cả… giao cho trẫm

Trẫm sẽ khiến nàng hài lòng. 

Trên đời cách để tra tấn một con , nhất thiết dày vò xác. 

Trẫm g.i.ế.c , nhưng khi giết, khiến họ c.h.ế.t tâm. 

Người sợ nhất… đau đớn, mà là tuyệt vọng. 

Mà tuyệt vọng — mới là thứ hình phạt tàn nhẫn nhất.”

 

Ta ánh mắt nghiêm túc của , hiểu khẽ gật đầu. 

Giang Chẩn vẫn dịu dàng , cuối cùng… cúi xuống, ôm trọn vẹn trong vòng tay.

 

Hoàng hôn buông, đêm xuân tới.

 

Sáng sớm hôm , Giang Chẩn liền triệu hai tỷ phu của cung. 

Ta gì với họ, nhưng đến tối, mẫu và hai tỷ tỷ cũng đến hoàng cung để bầu bạn với .

Bốn con vui vẻ quây quần, chơi bài ở hậu cung.

 

Mẫu , phụ cũng cung, còn ít đại thần, đêm nay đều Giang Chẩn giữ .

 

Lòng bất giác nảy sinh lo lắng, lập tức sai dò hỏi, sợ rằng trong triều xảy biến cố gì lớn. 

ai ngờ nội thị trở về tươi rói, liên tục trấn an:

 

“Hoàng thượng chuyện gì ạ, chỉ là đang cùng quần thần bàn nghi lễ sắc phong quý phi cho nương nương. 

nhất phi tần của hoàng thượng nên thứ thật long trọng.”

 

Nghe , khẽ gật đầu, nhưng trong lòng vẫn phần nghi hoặc. 

Sắc phong quý phi, nhất thiết giữ cả phụ gì?

 

Mẫu dường như rõ chút nội tình, liền ghé tai với : là dân nữ nhập cung, về mặt thể diện thì khó coi. 

Giang Chẩn liền nghĩ cách để ngoại thúc – cữu phụ nhận nghĩa nữ, danh nghĩa nghĩa nữ của phủ Sở Quốc công, trở thành quý phi cũng là danh chính ngôn thuận.

 

Còn về Văn thị – Hiền Vương phi, nàng trắc phi Tô thị đẩy xuống nước, c.h.ế.t đuối trong hồ sen của Hiền Vương phủ. 

Thi thể mắc kẹt những phiến đá ở đáy hồ, đến tận hôm mới nổi lên.

 

Đại tỷ , tỷ từ phu quân rằng, hạ táng danh nghĩa Hiền Vương phi, thật là xác của một ca cơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-45.html.]

 

Nói cảm động là giả. 

Chàng là hoàng đế — thể sở hữu tất cả nữ nhân trong thiên hạ.

Thế nhưng… nguyện vì mà dồn hết tâm tư.

 

Không chỉ giúp gỡ bỏ xiềng xích từ Hiền Vương phủ, mà còn cho một cái cớ để tiếp tục là nữ nhi của dòng họ Văn.

Khóe mắt khẽ nóng lên, cảm xúc dâng trào. 

 

Mẫu thấy thì lập tức trưng vẻ mặt khinh thường, chậc một tiếng, đừng bày trò giả bộ đáng thương mặt bà, vì bà nước mắt cũng chẳng thấy cảm động, bảo là nếu thì đợi Giang Chẩn đến hãy cho đáng.

 

Vừa nhắc tới Giang Chẩn, thì nội thị do phái tới đến. 

Nói hoàng thượng mời ba con lên tường thành của hoàng cung.

 

Đại tỷ và Nhị tỷ xong liền bắt đầu ca cẩm, than trời rằng leo lên thành lầu mệt phiền, đêm hôm thế thể để yên .

gặp Giang Chẩn, nên lập tức thúc giục cả ba , kéo đẩy, ép hai tỷ tỷ cùng lên thành lầu với .

 

Vừa thấy , Giang Chẩn mỉm , mở rộng áo choàng, kéo trong ôm chặt lấy.

 

Đại tỷ và Nhị tỷ thấy cũng chịu kém, rằng mà chui tọt lòng hai vị phu quân của .

 

Hai tỷ phu dọa cho đờ cả , dám nhúc nhích, sợ thất lễ mặt hoàng thượng. 

ánh mắt tinh tường, vẫn bắt cảnh Đại tỷ phu lén nắm tay Đại tỷ, còn Nhị tỷ phu thì lén choàng tay qua ôm eo Nhị tỷ.

 

mà, phụ mới là thoải mái nhất.

Vừa thấy mẫu , liền quẳng hoàng thượng đầu, hồ hởi bước tới hỏi han săn sóc dứt, đến mức khiến mẫu phát cáu, quát khẽ một tiếng mới chịu ngoan ngoãn ngậm miệng

Mà cái mặt ông lúc … trông rõ là hưởng thụ.

 

Làm chim cút đúng là hạnh phúc hơn cá bơn.

 

Ta ngẩng đầu hỏi Giang Chẩn:

“Chàng dẫn chúng lên tường thành ?”

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Giang Chẩn mỉm , đáp:

“Xem pháo hoa.”

 

Vừa đến “pháo hoa”, hai tỷ tỷ mắt sáng rỡ cả lên, ngay cả mẫu cũng bật vui vẻ.

Ta cũng thích pháo hoa, liền ngoan ngoãn rúc lòng Giang Chẩn, ánh mắt đầy háo hức lên bầu trời đêm.

 

Đợi hồi lâu vẫn thấy pháo hoa bay lên.

Ta đang định mở miệng hỏi Giang Chẩn thì khẽ “suỵt” một tiếng, giơ tay chỉ về phía xa xa.

 

Trời tối, thành Trường An lẽ giới nghiêm, nhưng hiểu vì , từ khắp các ngả đường lớn hẻm nhỏ, bỗng nhiên rực sáng lên vô ngọn đuốc, như những con rồng lửa trườn từ lòng đất, trong khoảnh khắc thắp bừng cả kinh thành chìm giấc ngủ.

 

Từng dòng lửa rồng nhanh chóng hội tụ , như dẫn đường, trong nháy mắt lao thẳng về phía hoàng cung.

Chỉ đến khi ánh lửa đủ gần, mới bàng hoàng nhận — giữa những ngọn đuốc là vô ảnh mặc giáp trụ, âm thanh kim loại va chạm, lưỡi đao kéo lê mặt đất,  vang lên chát chúa như sấm nổ bên tai.

 

Đám rồng lửa tụ cổng cung thành, đồng loạt xông lên húc thẳng cổng chính, tiếng hò g.i.ế.c vang trời, át cả gió đêm.

 

Giang Chẩn…

Đây là cái mà gọi là “pháo hoa” đó ư?!

 

 

 

Loading...