Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:12:15
Lượt xem: 724
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:12:15
Lượt xem: 724
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Tưởng tờ giấy nợ là xong chuyện, ai ngờ mẫu ngoắt, bảo cung nữ mang thẳng tờ đó đến cho Giang Chẩn xem.
Ta vội vàng nhào tới ngăn , nhưng còn chạm tới góc áo thì đại tỷ và nhị tỷ hợp sức khiêng ngược trở về chỗ cũ.
Quả nhiên, cung nữ chẳng những mang theo bạc mà còn kèm theo một lời nhắn:
Trong cung nghiêm cấm cờ bạc, vốn nên xử phạt nặng, nhưng vì đầu phạm tội nên chỉ cảnh cáo nhẹ — trừ bộ tháng lương của !
Đây là kiểu mẫu gì? Kiểu tỷ tỷ gì? Kiểu phu quân gì chứ?!
Cảm giác như cái hậu cung còn sóng gió hiểm ác hơn cả phủ Hiền Vương nữa là trời!
Mẫu hài lòng thu bạc tay, nham hiểm mà :
"Quý phi nương nương gì mà ngại.
Con khiến cả nhà họ Văn chúng suốt ba năm nổi một đêm ngon giấc, ngày ngày nơm nớp lo sợ vì con.
Hôm nay thua mấy đồng bạc, coi như thưởng cho chúng ít tiền... an thần dưỡng giấc."
Nghe đến đây, bỗng chẳng còn giận chút nào nữa.
Trong lòng chợt dâng lên một nỗi xót xa âm ỉ, liền rúc sát bên mẫu , vùi đầu lòng bà.
Mẫu thở dài một thật nhẹ, tay dịu dàng vỗ vỗ lưng , khẽ khàng :
"Được , , qua hết …
Giờ mẫu cũng an tâm .
Thanh Thanh nơi chốn để gửi , sống thật yên với hoàng thượng.
Để còn nghỉ ngơi một chút, khỏi ngày nào cũng lo lau sạch mớ rắc rối do ông cha ngốc nghếch của con gây nữa."
Ta vùi đầu thật sâu n.g.ự.c bà, vòng tay ôm chặt lấy, khẽ khàng gật đầu.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Giang Chẩn đồng ý cho mẫu và hai tỷ ở cung vài hôm, nhưng mẫu chịu.
Bà cũng cho hai tỷ ở , vợ chồng son mới cưới, thể để nhạc mẫu và tỷ tỷ chen chân giữa chứ.
Thế là dùng xong bữa tối, ba liền rời cung.
Giang Chẩn buổi tối còn xử lý chính sự, liền bảo mấy cung nữ theo cùng ngoài dạo cho tiêu thực.
Bốn nha cận của vẫn còn ở chùa Hộ Quốc đợi, thật mong Giang Chẩn sớm cho đến đón các nàng cung.
Cứ thế, thế, từ lúc nào đến chân ngọn giả sơn năm .
Cảnh còn mà đổi, ngọn giả sơn trong ký ức năm nào giờ đây còn cao như từng nghĩ — dường như chẳng cần thang cũng thể trèo lên .
Hay là… thử xem?
Trong cung bây giờ hoàng hậu, hẳn là … cũng tiếng chứ nhỉ?
Nghĩ đến đó, liền xắn tay áo, hai ba bước leo lên đỉnh giả sơn.
Đám cung nữ theo chỉ tròn mắt , quên cả phép tắc, ngẩn chẳng dám thốt nên lời.
Ta xuống đỉnh núi giả, ngẩng đầu trời.
Trăng đêm nay tròn, cũng chẳng sáng — cao vời vợi, xa thăm thẳm, như cách nhân gian đến cả vạn dặm.
“Sen hồng sánh mặt giai nhân,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-34.html.]
Gió động thuỷ đình, ngọc ngà lan hương.
Ai thu lệ rơi màn,
Trăng treo lạnh lẽo, chờ cô đơn.”
Quả thực đêm nay trời trở gió, se se lạnh.
Vậy mà ngay trong ngày đầu tiên nhập cung, bài thơ hiện lên trong đầu là Thu oán chốn Tây cung.
Sen hồng sánh mặt giai nhân...
Câu thơ , e rằng dành cho , mà là dành cho như Tô Uyển Mị — một mỹ nhân thực sự thể khiến kẻ khác động lòng, xứng đáng họa tranh.
Ta ôm gối, vùi đầu đầu gối, mắt vẫn rời vầng trăng khuyết giữa bầu trời cao.
Chỉ là một vầng trăng thôi, thế mà khiến thấy xót xa khó tả, dẫu chẳng gì đáng để buồn thương.
Ta giờ là của Giang Chẩn.
Cũng là duy nhất trong hậu cung, là quý phi duy nhất gầm trời …
chung quy , vẫn là đó — là hoàng hậu trong lòng .
Ta khẽ bật , chính điều.
Ta đây, một Vương phi từng gả chồng, xuất từ phủ Hiền Vương, mà còn dám mơ tưởng đến ngôi vị hoàng hậu ?
Nhìn mẫu , hai tỷ tỷ mà xem.
Hôm nay phong quý phi thôi mãn nguyện lắm , vui mừng khôn xiết, cảm tạ ân điển dứt.
Ta cũng nên như họ, ?
Ngôi vị quý phi là vinh sủng mà bao nữ tử thiên hạ hằng mơ ước, là danh phận khiến bao gia tộc quyền quý Trường An ngẩng cao đầu chờ mong.
Hắn ban cho vị trí , chẳng là món quà cao quý, hiển hách nhất cõi nhân gian ?
Phải, dĩ nhiên là .
Văn Thanh Giản, cả phủ Quốc công lẽ nên quỳ xuống mà lóc tạ ơn.
Thế nhưng… trong lòng , vẫn cứ một trống lấp đầy, như thể thứ gì đó quan trọng bỏ quên mất, khiến khỏi chột .
Bởi vì, điều thật sự để tâm… xưa nay từng là danh phận.
Ta cũng — một cây trâm phượng.
Một cây phượng trâm do chính tay thiết kế, đích nghĩ từng đường nét, dốc hết tâm tư mà .
Chẳng liên quan gì đến địa vị, càng dính dáng đến vinh hoa.
Ta chỉ mong một chút chân tình, một tấm lòng đủ để vì mà chải tóc, để yên tâm giấc mộng.
Ta đúng là một nữ nhân ngốc nghếch.
Rõ ràng Giang Chẩn thật sự để tâm đến , mà vẫn cứ cố chấp, vẫn cứ ngang ngược, vẫn cứ tận mắt thấy ánh mắt khi lặng lẽ rung động vì .
Tuổi trẻ từng bỏ lỡ quá nhiều, bao năm tháng trôi qua uổng phí.
Chính vì nay khó khăn lắm mới thể gặp , nên càng khát khao cùng bước qua một nữa những năm tháng thanh xuân — đầy đủ, trọn vẹn, tiếc nuối.
Huống chi, giữa sự hoan ái … nếu như sự chân tình của , chẳng cũng sớm nên tự tay chọc vỡ cái bong bóng mong manh ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.