Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:10:36
Lượt xem: 750

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uống xong chén , Giang Chẩn liền cáo từ xử lý chính sự. 

Bốn con chúng lâu tụ họp, lập tức quây quần , vui vẻ bắt đầu đ.á.n.h bài cào.

 

Mới nửa ván, đại tỷ nhịn nổi mà xả một tràng như pháo liên thanh: nàng hỏi , đồn lúc ở phủ Hiền Vương, cửa chính, mà chui chui qua lỗ chó. Có đúng thế ?

 

Câu hỏi suýt nghẹn mà c.h.ế.t tại chỗ.

Cái tin vịt c.h.ế.t tiệt nào thế , lọt đến tai đại tỷ ?

 

Trời ơi đất hỡi, chẳng Tô Uyển Mị luôn tự nhận là quản phủ kín như thùng sắt, gió thổi lọt ?

Mà cái chuyện mất mặt cỡ đó cũng để rò rỉ ngoài ?! 

Ai cho phép cái lỗ ch.ó trở thành tin tức lan truyền hả trời!

 

Ta vội vàng phủ nhận ngay tắp lự, nhưng đại tỷ cái vẻ " hiểu mà, lúc khổ lắm" — dịu giọng bảo đừng gồng nữa. 

Vừa xong, nàng rút một quân bài, tự ù luôn một ván!

 

Ván thứ hai mới bắt đầu, nhị tỷ bắt đầu liếc mắt đưa tình với , vẻ thần bí hỏi: 

"Nghe ở phủ Hiền Vương thường xuyên gì ăn, đến mức nửa đêm còn lén xuống hồ sen trong phủ hái đài sen ăn chống đói. 

Có thật đấy?"

 

Này , càng lúc càng hoang đường đấy! 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Chính còn rõ đáy hồ sen chôn cái thứ gì, dám ăn mấy thứ mọc lên từ cái hồ đó hả?!

 

Nhị tỷ thế chỉ nhướng mày, ung dung đ.á.n.h một quân bài, tha: "Thế khi thì ?"

 

Hừm… khi thì đúng là… cũng nghĩ đến thật. 

Cũng từng hái hai đấy. 

thật, hạt sen chẳng no là bao, mà còn dễ phát hiện. 

Sau vài mắng suýt lộ tẩy, cũng chẳng dám lén lút nữa.

 

Nói xong, mặt đỏ bừng, tay luống cuống ném đại một quân bài

Nhị tỷ liếc thấy, mắt lập tức sáng rực như bắt vàng, "xoạt" một tiếng hất hết bài lên.

Ta thua ...

 

Đến vòng thứ ba, dứt khoát sang mẫu

Mẫu híp mắt, điềm nhiên

"Ta hỏi mấy lời nhảm

Chỉ là… con rút con Nhị Bính nhỉ?"

 

Mẫu đúng là nhất! 

Hiểu rõ những lời đồn bên ngoài đều là chuyện vớ vẩn, chẳng thể tin

Vẫn là thương con gái như bà khiến ấm lòng.

 

"Nhị Bính ? Có chứ, lúc nãy con rút liền ba con luôn đấy~"

A………

Gừng càng già càng cay! 

Ai mà ngờ mai phục sẵn ngay tại đây chứ!

 

Bốn vòng bài đ.á.n.h xong, thua đến mức nỡ mở mắt

Mẫu ngáp một cái, bảo giờ cũng còn sớm, nên tính sổ

Dứt lời, ba họ đồng loạt sang , đồng thời chìa tay .

 

Đưa tay thì ích gì? 

Ở phủ Hiền Vương đến của hồi môn còn giữ , Giang Chẩn cứu thì chẳng còn gì ngoài bộ quần áo — mà cái áo đó cũng là cho.

 

Nhị tỷ gian , giọng điệu chẳng chút tử tế:

"Tiểu nha đầu, đừng giở trò miệng lưỡi! 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngu-thuy-tram-luu/chuong-33.html.]

Đường đường một quý phi nương nương, mấy đồng bạc lẻ mà cũng trả nổi? 

Bớt nhảm , thanh toán lẹ lẹ!"

 

"Nhị tỷ, tỷ ngốc

Quý phi nương nương gì chứ? 

Cô cô còn chẳng còn nữa kìa."

 

Lời dứt, ba con họ đồng loạt trợn tròn mắt như mấy viên bánh trôi, mẫu đại tỷ, đại tỷ nhị tỷ, cuối cùng nhị tỷ thở dài một , vẻ bất lực như thể chỉ tiếc rèn sắt thành thép:

 

"Văn Thanh Giản, con mà, nhất là nên tỉnh ngủ hẳn hãy xuống giường. 

Muội đây mặc chỉnh tề, nửa ngày trời , mà phát hiện … y phục , đồ cài đầu, tất cả đều là phẩm phục chỉ dành cho quý phi trong cung ?"

 

Hả? 

Ta mới cung ngay vị trí mà cô cô dùng cả đời mới trèo lên

Giang Chẩn hào phóng dữ thần ?

 

Ta mơ hồ, liền hỏi nhị tỷ: 

"Có khi nào là do Giang Chẩn đồ phù hợp, nên tiện tay đưa đại cái bộ ?"

 

Mẫu xong câu , vô thức bĩu môi chậc lưỡi, như tin nổi bà sinh một đứa con ngốc đến thế.

 

"Bày đặt đoán cái gì? 

Gọi hỏi là thôi."

 

Nói xong, bà gọi một đại cung nữ bước , chỉ hỏi: 

"Ngươi thấy vị , hành lễ thế nào?"

 

Đại cung nữ lập tức cúi hành lễ, cất giọng rõ ràng:

"Thỉnh an Quý phi nương nương."

 

Hóa là thật. 

Thật sự là Quý phi.

 

24.

Làm quý phi thì chứ? 

Ta đây là quý phi nương nương mà túi trống rỗng một xu! 

 

Mẫu và hai tỷ xong liền đồng loạt lườm một cái, nhiều, bảo mang bút mực giấy tờ tới, luôn một tờ giấy nợ, bắt ký tên điểm chỉ.

Ba đàn bà thật là tàn nhẫn! 

Bảo phụ thì suốt ngày như chim cút, hai tỷ phu dù chức cao trong mười hai vệ, về nhà cũng ngoan như cừu non.

 

Lúc còn đang ngơ ngác chuẩn ký, đại cung nữ khi nãy chẳng nghĩ ân cần mang đến cho Bảo ấn của Quý phi.

 

Cái gì cơ?! Cái Bảo ấn Quý phi đầu tiên dùng là để đóng lên một tờ giấy nợ?!

 

Nếu Giang Chẩn chuyện thì mặt mũi còn để nữa.

 

Ta lí nhí, rụt rè hỏi mẫu : "Hay là… chỉ ký tên thôi ?"

 

Mẫu tươi như hoa, nhưng tay thì nhanh như chớp, nắm lấy tay , ấn cái "cộp" thật lực xuống tờ giấy nợ:

 

"Không , ấn mới giá trị pháp lý!"

 

Xong đời

Vừa mới quý phi một ngày, mang nợ!

 

 

Loading...