Ngự Thuỷ Trầm Lưu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-21 16:01:01
Lượt xem: 1,436

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn về Giang Chẩn ư? 

Ha— là đương kim Hoàng thượng, còn cần gì thêm ?

 

Hoàng thượng , giỏi cưỡi ngựa b.ắ.n cung, thơ tình — quan trọng ?

 

Quan trọng cái quái gì chứ. 

Chỉ cần là hoàng đế. 

Thế là đủ .

 

Mấy kẻ đang quỳ rạp một đống mới cần những lời đồn thêu dệt để nền. 

Còn —kẻ nơi cao nhất—thì .

 

Hắn thực sự , cưỡi ngựa giỏi, b.ắ.n cung chuẩn, thơ tình cũng sắc bén mê hồn. 

Mọi mặt đều vượt trội hơn Giang Liêm.

Bằng ngươi nghĩ, vì phụ hoàng chọn kế vị?

 

3.

Ta là nữ nhi đầu tiên của phủ Sở Quốc công xuất giá, năm gả phủ Hiền vương chỉ mới mười ba tuổi.

 

Khi còn quá nhỏ, chẳng hiểu gì về thế sự. 

Mẫu sợ Giang Liêm ý , nên cố ý chọn cho bốn nha hồi môn, để thêm phần thể diện. 

Bốn , ai nấy đều dung mạo xinh như hoa, tài hoa xuất chúng, trung thành tận tụy.

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Chỉ là… tên thì quê một chút— lượt là Xuân Hoa, Thu Thực, Hạ Thiền, Đông Tuyết.

Không ai ngờ, bốn , chẳng ai lọt nổi mắt Giang Liêm. 

 

Năm chủ tớ chúng ở phủ Hiền vương vô hình suốt một thời gian dài. 

Sau đó, cô cô qua đời, Giang Liêm mãn tang đưa một Trắc phi về phủ.

 

Vị Trắc phi là ái nữ độc nhất của đương kim Tể tướng, khuê danh là Tô Uyển Mị. 

Dung mạo của nàng gọi là thoát tục như sương, đến mức khiến chẳng nỡ chạm

 

Xuân – Hạ – Thu – Đông, bốn của , nàng chỉ như bụi cỏ bên đường, chẳng thể sánh bằng.

 

Tể tướng phủ dạy con cũng tinh tế hơn

Tô Uyển Mị từ việc lớn như quản gia, lo liệu tài chính, đến việc nhỏ như thêu thùa may vá, thứ gì cũng tinh thông, thứ nào cũng xuất sắc. 

Lại thêm cầm kỳ thi họa, ca vũ thêu hoa, , giỏi. 

Còn bốn nha của … vốn dĩ tư cách để đem so sánh.

 

Ngươi hỏi ư? 

Đừng đùa chứ!

Xuân – Hạ – Thu – Đông, bốn nha còn sánh , thì đây cửa mà so?

 

Thứ nhất, tuy mẫu từng xưng là nhất tài nữ kinh thành, nhưng dung mạo chỉ thuộc loại bình thường, nên ba tỷ Văn thị chúng cũng chẳng ai gọi là mỹ nhân.

 

Thứ hai, khi thành , mẫu chỉ mải yêu đương với phụ , sống c.h.ế.t dính lấy , căn bản chẳng bận tâm đến chuyện dạy dỗ ba đứa con gái của cho dáng.

 

Cuối cùng, hiện giờ mẫu chẳng còn xứng đáng với danh hiệu “ nhất tài nữ kinh thành” nữa

Danh hiệu bây giờ dùng để gọi Tô Uyển Mị. 

Hơn thế, nàng còn đồng thời ca tụng là nhất mỹ nhân của kinh thành.

 

Về chuyện , chỉ thể một câu: nàng xứng đáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngu-thuy-tram-luu/chuong-3.html.]

Đừng hỏi tại nữa—hỏi thì chỉ một câu trả lời: đ.á.n.h Tô Uyển Mị.

 

, đ.á.n.h Tô Uyển Mị.

 

Nàng bằng tuổi Giang Liêm, cách khác, lớn hơn ba bốn tuổi. 

Hơn nữa, từ nhỏ luyện vũ đạo, còn thì từ bé cơ thể yếu nhiều bệnh. 

 

Ngươi từng thấy con chim cút nào thể đấu phượng hoàng ?

 

Từ khi Tô Uyển Mị bước chân phủ Hiền vương, những ngày tháng của liền chẳng còn dễ sống. 

Nàng và Giang Liêm mục tiêu thống nhất—chính là đẩy chỗ chết, để nàng, vị Trắc phi họ Tô , thể danh chính ngôn thuận trở thành Hiền Vương phi.

 

Hai họ liên thủ đối phó , chỉ một chiêu đầu khiến tan tác còn mảnh giáp.

 

Ta còn nhớ rõ, hôm đó là một ngày hè, đang dạo chơi bên hồ sen. 

Từ xa , thấy Giang Liêm đang khoác tay Tô Uyển Mị, hai mật sóng bước lối nhỏ, thỉnh thoảng còn ghé sát tai thì thầm điều gì đó, trông chẳng khác nào một đôi thần tiên quyến lữ, trời sinh một cặp.

 

Lúc nhất thời ngẩn , vô thức gọi một tiếng “Giang Liêm”. 

Ta thậm chí còn chẳng nhớ gọi bằng gì. 

Tô Uyển Mị thấy tiếng gọi đó, sắc mặt lập tức đổi.

 

Nàng sầm mặt bước đến mặt , miệng ngừng thao thao bất tuyệt suốt gần một nén nhang, đại ý là gọi Giang Liêm như thế là bất kính, hợp với lễ nghi mà một Chính phi nên .

 

Khi bật —thật sự thấy nực

Hậu viện phủ Hiền vương , Tô Uyển Mị là một Trắc phi mà còn thể tay trong tay cùng Hiền vương dạo bước mật.

Ta đường đường là Chính phi, gọi phu quân một tiếng thì gì sai?

 

Đến tận bây giờ vẫn hiểu nổi, rốt cuộc tiếng gọi gì bất

rõ ràng, Tô Uyển Mị đưa cho Giang Liêm một sợi lông gà, mà thì lập tức dùng nó như lệnh tiễn, chẳng chút do dự.

 

Giang Liêm lấy cớ “Coi thường phu quân ”, lệnh giam trong Phật đường của phủ Hiền vương, bắt ăn chay, mỗi ngày chép kinh, tụng kinh trăm lượt. 

Đêm đến còn đến phòng Tô Uyển Mị để “học lễ nghi”.

 

Học lễ nghi— thì đấy. 

đến, bài học đầu tiên mà Tô Uyển Mị dạy là bưng chậu nước rửa chân. 

Không của Giang Liêm, mà là của nàng

Nước nàng rửa xong.

 

Ta c.ắ.n chặt răng hàm, ôm chậu nước, nhấc chân bước , liền nàng giơ chân đá ngã. 

Xung quanh là nha của nàng , một ai bước lên đỡ

Tô Uyển Mị túm lấy tóc , ép đầu ngập nửa chậu nước rửa chân đổ .

 

Một tay nàng ghì lấy gáy , cho ngẩng đầu, tay còn bóp chặt cổ , miệng thì ngọt như rót mật:

 

“Vương phi, chứ? 

Sao bất cẩn , mới một bước ngã ?”

 

Ta vùng vẫy suốt một lúc lâu, cuối cùng cũng đợi Giang Liêm đến.

 

Tô Uyển Mị buông tay, liền bò đến bên , lóc cầu xin, kể chuyện. 

Giang Liêm chỉ bằng ánh mắt ghê tởm, đó , dịu giọng dỗ dành Tô Uyển Mị: bảo nàng mau y phục, áo ướt mặc lâu dễ nhiễm phong hàn.

 

Loading...